Giết rắn

Nguyễn Tài Ngọc

https://saigonocean.com/index.php/en/

 

 

 

Hôm kia tôi giết một sinh vật mà đến nay tôi vẫn c̣n mặc cảm tội lỗi: một con rắn nhỏ.

Hai mươi năm trước khi tôi mua căn nhà này với vườn sau là một con đồi, đó là lần đầu tiên trong cuộc sống Mỹ mà tôi chung đụng với rắn, chuột, nhện to bằng nửa bàn tay, chó sói, nai, vịt trời, thỏ, thằn lằn, chồn hôi. Tất cả sinh sống trên núi (trừ vịt trời), thỉnh thoảng đến hỏi thăm tôi tí huyết.

Nhà tôi có chiếc hàng rào sắt trên đồi  ngăn cản nai và chó sói không vào được sân sau. Mười năm gần đây, v́ nhiều nhà cửa cất thêm vào núi, nai và chó sói biến mất, rút sâu vào trong núi hoang dă. Rắn, nhện, ló ra con nào bị giết con đó nên sĩ số giảm thiểu thấy rơ. Chuột, thỏ, sóc, chồn hôi, thằn lằn, th́ vẫn tung hoành ngang dọc.

Rắn nguy hiểm nhất nên nhà nào ở đây cũng dùng dây kẽm cao nửa thước bọc hàng rào sắt nơi tiếp giáp với đất để ngăn chận rắn vào nhà.

Thế nhưng hàng rào kẽm vô dụng như ấp chiến lược v́ tôi chứng kiến rắn không những ḅ ngang mà c̣n có thể ḅ thẳng góc 90 độ nếu nó vịn vào tường, cành cây. Rắn con th́ lại càng không hàng rào nào có thể ngăn cản chúng vượt vĩ tuyến thứ 17.

Tôi ở nhà này 20 năm, giết 7 con rắn. Đa số rắn bị giết vào những năm đầu khi nhà mới xây. Con rắn cuối cùng tôi giết ở sau vườn chắc cũng đă bốn năm rồi. Bây giờ rắn xuất hiện nơi khu dân cư ít hẳn đi v́ người gặp rắn là giết. Rắn xuất hiện bây giờ phần đông là rắn con. Rắn lớn ở trên núi, ít xuống khu dân cư v́ con nào ló diện th́ sẽ bị dân cư thủ tiêu ngay lập tức.

Ông Lê Quư Đôn liệt kê tám loại rắn trong bài thơ  Rắn đầu biếng học”   

Chẳng phải liu điu vẫn giống nhà!

Rắn đầu biếng học lẽ không tha

Thẹn đèn hổ lửa đau ḷng mẹ,

Nay thét mai gầm rát cổ cha.

Ráo mép chỉ quen tuồng lếu láo,

Lằn lưng chẳng khỏi vết roi da.

Từ nay Trâu, Lỗ xin siêng học,

Kẻo hổ mang danh tiếng thế gia!

      Ở khu nhà tôi, tôi không thấy tám loại rắn mà tôi chỉ biết có hai loại: rắn có nọc độc rattle snake (rắn rung chuông), và rắn không có nọc độc garter snake. Sự khác biệt rất dễ biết: con rắn rung chuông ở cuối đuôi có cái chuông, khi nó lắc th́ ḿnh nghe tiếng sè sè:

 

trong khi rắn garter snake không phát ra tiếng động ǵ cả:

 

Chiều hôm đó tôi ra vườn định chiên khoai Tây th́ qua khóe mắt, tôi thấy cái ǵ động đậy ở hồ nuôi cá. Quay đầu xem để xác định là vật ǵ th́ tôi thấy một con rắn mầu xanh lá cây nhạt có nhiều khoanh đen đang trườn ḿnh trong khe gạch. Lần đầu tiên trong đời tôi thấy con rắn loại này và dù rằng nó nhỏ dài độ bẩy tấc, tôi sợ toát mồ hôi, hớt hăi lùa hai con chó theo tôi ra vườn đi vào nhà.

Nói đến rắn th́ tôi không khác nào phụ nữ: khiếp đảm, sợ hăi ướt quần lúc nào không biết khi trông thấy nó. “Hồn vía lên mây” diễn tả rất đúng tâm trạng của tôi khi đối diện một một con rắn. Tôi biết rắn rung chuông là rắn độc, rắn garter snake th́ không có nọc độc, c̣n con rắn này tôi không biết có nọc độc hay không.

Độc hay không độc, trông thấy rắn là tôi sợ tóe khói; điều đầu tiên tôi nghĩ là phải giết nó v́ nếu không nó sẽ cắn truyền nọc độc vào tôi.

Tôi vào garage lấy cái xẻng. Mọi người có lẽ cười khinh bỉ tôi là kẻ to con lớn xác không dám đánh tay đôi với con rắn nhỏ mà phải yểm trợ thêm vũ khí; thế nhưng mặc ai cười th́ cười, rắn là con vật khiếp đảm. Nếu nó nhỏ bằng ngón tay mà tôi có súng bazooka trong vườn th́ tôi cũng sẽ dùng súng bazooka thay v́ cái xẻng. Với rắn, chỉ có một chiến thuật duy nhất đối phó với nó là ồ ạt chế ngự đối phương khiến địch quân tối tăm mặt mũi không đủ th́ giờ phản kháng.

Cầm xẻng quay trở lại, con rắn không c̣n ở khe gạch, nó đă biến mất! Tôi rầu rĩ lo nghĩ nó chui vào bụi rậm đánh du kích th́ làm sao t́m ra được quân địch. Nhưng may thay nó không bay biến mất cái vèo như chiến đấu cơ Skyraider mà di chuyển chậm chạp như xe tăng nên tôi phát hiện nó núp ở phần đất giáp ranh xi-măng với cỏ cây che phủ. Không thấy nó động đậy, đứng từ trên cao tôi phóng lưỡi xẻng xuống đất ngay đầu của nó. Tôi phải đè cái xẻng, ngoáy thêm vài lần nữa th́ mới chặt đứt cái đầu.

Máu từ cổ con rắn tuôn ra, thân nó oằn oại vài cái rồi cuối cùng đuôi duỗi ra trong yên lặng. Lúc c̣n sống, tôi quyết tâm giết nó chết. Bây giờ khi nó đă chết rồi th́ cả một sự hối hận tràn vào ḷng, quấy xé tâm hồn tôi. Nó chẳng phá đám hay cắn hại tôi, tại sao tôi lại giết nó? Nỗi hối hận dâng tràn khi tôi vào Internet t́m hiểu và khám phá ra nó không có nọc độc, thuộc loại California King snake. Ở Mỹ, nhiều nhà nuôi con rắn này làm cảnh như nuôi chim nuôi vẹt, giá bán khoảng $120 dollars một con:

Hối hận hay không, phản xạ đầu tiên - không phải của chỉ mỗi một ḿnh tôi – mà của bất cứ người nào là khi gặp rắn th́ một là chạy vắt gị lên cổ v́ sợ nó cắn, hai là nếu không chạy được th́ phải giết rắn trước khi nó cắn ḿnh. Kinh Thánh giải thích tại sao người và rắn có mối thù truyền kiếp (Sáng Thế Kư 3: 11-15):

Khi Chúa sáng tạo Adam và Eve, Adam và Eve nghe lời con rắn ăn trái cây Chúa cấm. Sau khi ăn xong, cả hai hổ thẹn thấy ḿnh trần truồng nên trốn Chúa. Chúa hỏi tại sao th́ Adam trả lời là nghe lời xúi dục của Eve. Chúa bèn quay qua hỏi Eve:

3:13 -  Chúa hỏi người nữ: “Ngươi đă làm điều ǵ? ” Người nữ trả lời: “Con rắn dụ tôi và tôi đă ăn rồi”.

3:14 - Đức Chúa Trời bèn nói với con rắn: “V́ mày đă làm điều như thế nên mày sẽ bị rủa sả trong các loài súc vật, các loài thú hoang dă. Mày sẽ ḅ bằng bụng và ăn bụi đất trọn đời”.

3:15 - “Ta sẽ làm cho mày cùng người nữ, ḍng dơi mày cùng ḍng dơi người nữ thù nghịch nhau. Người sẽ đạp đầu mày, c̣n mày th́ sẽ cắn gót chân người.”

Tôi không biết câu chuyện này có thật hay không. Nếu tôi mở ḷng từ bi không giết rắn nữa, người và rắn sống b́nh yên như người với gia súc th́ hóa ra câu chuyện này không có thật hay sao?

Tôi không muốn làm ngược lại Kinh Thánh. Lần tới gặp một con rắn khác nữa th́ trừ khi nó van lạy tôi “chúng tôi muốn sống”, tôi nhất định cho nó đi miền chín suối v́ sợ nếu không đề pḥng,  tôi sẽ bị nó cắn trước.

Nguyễn Tài Ngọc

April 2021

https://saigonocean.com/index.php/en/