Ở Mỹ ăn gà Tây ngày Thanksgiving

Nguyn Tài Ngc

http://www.saigonocean.com/trangNguyenTaiNgoc/vanNTN.htm

 

 

 

        Buổi sáng Thứ Sáu thức dậy tôi khám phá vẫn c̣n sống sau khi tối hôm qua ăn con gà Tây vào ngày Lễ Tạ Ơn Thanksgiving năm thứ 41 của tôi ở Mỹ. Người khác họ tạ ơn Chúa được ơn phước gần gũi với gia đ́nh anh em ruột thịt, được sống trong một quốc gia yên b́nh, được có bồ nhí để yêu thương, được có nhiều người "Like" trong Facebook, nhưng riêng tôi, tôi tạ ơn v́ ngủ dậy mở mắt ra thấy ḿnh vẫn c̣n thở không khí điều ḥa sau khi ăn con gà Tây đút ḷ.

        Những người ở Việt Nam, Pháp, Úc...(đại khái là ở bất cứ nơi nào trên thế giới ngoại trừ Mỹ và Canada) không có truyền thống ăn gà Tây hàng năm nên không biết nỗi cực h́nh ngán tận cổ ăn con turkey thịt dai nhách.

        Thanksgiving là một trong nhiều ngày lễ nghỉ mà Canada và Mỹ có giống nhau. Khác là Canada kỷ niệm vào ngày Thứ Hai của tuần lễ thứ hai Tháng 10, trong khi Mỹ kỷ niệm vào ngày Thứ Năm của tuần lễ thứ tư của Tháng 11. Có bao nhiêu thức ăn mà không hiểu tại sao Canada lại mù quáng dại dột bắt chước Mỹ ăn gà Tây, hay là trường hợp ngược lại có thể đúng cũng không chừng?

        Lư do của truyền thống Thanksgiving của Mỹ là bốn trăm năm trước, một nhóm người Pilgrims từ Âu Châu leo lên chiếc tầu Mayflower sang Mỹ định cư ở Plymouth, Massachusetts. Năm 1621, để kỷ niệm rau quả được gặt hái trúng mùa, họ ăn mừng để tạ ơn Chúa. Con nít học Tiểu học ở Mỹ sẽ được Thầy Cô dạy thêm cho biết là những người Pilgrims định cư này mời những người da đỏ đến cùng chia vui tiệc lễ để chứng tỏ là dân Mỹ thưở khai thiên lập địa đă có tinh thần Liên-hiệp-quốc.

        Tôi đọc nhiều nguồn tin, cho rằng việc Mỹ trắng và Mọi Da đỏ ngồi ăn với nhau trong ḥa b́nh vào ngày Thanksgiving năm 1621 chỉ là tuyên truyền nhồi sọ, giống như sách sử Việt Nam nói bà Triệu hay Hai bà Trưng đánh nhau với Trung Hoa thua trận rồi nhẩy xuống sông tự tử. Tự tử có nhiều cách: uống hai chai nước mắm Phan Thiết, ra chợ Bến Thành ngồi ở công viên Quách Thị Trang từ sáng đến tối hít thở khói xăng xe cộ thải ra, chờ trời mưa lớn đường Nguyễn Hữu Cảnh ngập lụt ra nằm xuống chết đuối..., nên thật quá vô lư là bà nào cũng chọn cách nhẩy xuống sông tự tử, c̣n có thời gian ngựa phi đường xa đến nơi ḿnh chết theo ư muốn nữa chứ! Dân da trắng đến Mỹ Châu chỉ giết dân da đỏ tịch thu đất đai hay bắt làm nô lệ, làm ǵ có chuyện chung sống ḥa b́nh.

        Nói về thức ăn, các tài liệu nghiên cứu đều đồng ư là khi những người Pilgrims ăn mừng Tạ Ơn Chúa, thời đó chỉ có thịt nai để ăn, không có gà Tây. Những người Anh vào thời đại Hoàng Hậu Victoria  ăn gà Tây nên thói quen đó mới theo người Anh lan tràn sang Mỹ, dùng gà Tây vào buổi tối lễ Tạ Ơn. Tôi thật t́nh muốn biết họ tên của người nào bên Anh đă khởi xướng ăn món gà Tây đút ḷ vào dịp Lễ Thanksgiving để tôi bóp cổ họ chết không kịp ngáp: món ăn ǵ mà không có nêm vị, ăn thịt như nhai giấy ngán muốn chết, bắt buộc  cả xứ Mỹ 320 triệu người đều phải ăn mỗi năm một lần.

        Nếu có ai thắc mắc tại sao tiếng Anh chữ gà Tây gọi là "turkey" th́ tôi xin giải thích luôn là nước Thổ-Nhĩ-Kỳ - Turkey xuất cảng một giống gà của nước họ trông rất giống con gà Tây. V́ thế, những người Anh khi mới định cư sang Mỹ thấy con gà của Mỹ giống con gà của nước Turkey nên họ gọi nó là "turkey", theo tên "Turkey" là nước Thổ-Nhĩ-Kỳ.

 

        Gà Tây giống như bánh chưng của ḿnh, mỗi năm chỉ ăn duy nhất một lần. Gà Tây và bánh chưng giống nhau ở hai điểm là ăn ngán ơi là ngán, và ăn v́ truyền thống. Nhưng lư do th́ khác  nhau: Mỹ ăn gà Tây để cảm tạ Chúa đă cho họ cơm ăn áo mặc (xin lỗi, sai nghiêm trọng, không phải cơm ăn áo mặc mà là gà Tây ăn, áo mặc), trong khi ḿnh ăn bánh chưng để nhắc nhở cho chúng ta là phải biết ơn tiền nhân  đă sáng chế những món ăn thường nhật khác ngon hơn bánh chưng rất nhiều như phở, hủ tiếu, bánh cuốn. bánh xèo, chả gị, bánh canh....Nếu mọi người Việt phải ăn bánh chưng mỗi ngày th́ chắc chắn dân An Nam Mít sẽ tuyệt chủng.

        Ngày xưa Đức Chúa Trời căn dặn dân Do Thái kỹ càng không được dùng heo trong lễ cúng v́ nó là con vật dơ bẩn. Thịt heo ăn ngon hơn thịt gà Tây gấp trăm lần nên tôi không hiểu nếu đă cấm heo th́ tại sao Chúa không ban thêm Điều Răn thứ 11 cấm dùng turkey làm thịt trong buổi tối ăn Thanksgiving? Đây là một lư do huyền bí trong đời tôi nghĩ chính Chiêm tinh gia Huỳnh Liên cũng không có câu giải đáp.

        Hơn bốn mươi năm ở Mỹ, trí óc tôi chỉ nhớ ăn gà Tây hai lần Thanksgiving mà tôi cảm nhận thật ngon. Lần thứ nhất là năm đầu tiên tôi sang định cư Mỹ ở nhà bảo trợ của một cặp vợ chồng Mỹ trẻ tuổi trong nhà thờ. Lúc ấy th́ v́ ở Việt Nam nhà nghèo lúc nào cũng đói meo, tôi trong tuổi thanh niên mới lớn, người Mỹ họ không ăn cơm nên cơm tối thường không có cơm dằn bụng, lần thứ nhất trong đời tôi ăn gà Tây, và cô chủ người Mỹ chính cống nên làm món gà Tây đút ḷ hương vị rất đậm đà, tôi thấy ngon tuyệt.

        Lần thứ hai là vào khoảng mười năm trước đây tôi đến nhà chị tôi ăn Thanksgiving. Chồng chị ấy là người Mỹ, hai người làm món gà Tây chiên ḍm rụm, bỏ nguyên con gà vào nồi đầy ắp dầu sôi sùng sục , đem ra ăn liền nóng hổi,  ngon xuất sắc.

        Chỉ có hai lần ấy là tôi thấy ngon. C̣n những năm c̣n lại th́ v́ con chúng tôi sinh ở Mỹ nên vợ tôi cũng bắt chước làm món gà Tây đút ḷ. Một lập trường trong đời sống của tôi là không bao giờ chỉ trích người khác trừ khi ḿnh biết làm như họ. Tôi không biết nấu cơm nên không bao giờ dám chê vợ nấu (nếu chê th́ vợ sẽ dẹp nấu ăn, đói nhăn răng nên làm ǵ dám chê?), nhưng bây giờ tôi chẳng c̣n sống bao lâu, sinh mạng có bị đe dọa tôi cũng s'en fout không sợ chết nên tôi phải thú thật là bao nhiêu lần Thanksgiving vợ tôi nấu món gà Tây là bao nhiêu lần tôi vào sinh ra tử tưởng mất hóa c̣n, tưởng chết không ngờ lại sống. Tôi là người chịu đựng rất giỏi, nếu tôi làm cho CIA, bị địch quân bắt  tra tấn đến đâu tôi cũng thà chết chứ chẳng hé răng. Món gà Tây vợ tôi nấu ghê gớm hơn tất cả các h́nh thức tra tấn mà một điệp viên CIA có thể bị hành hạ, thế mà tôi vẫn c̣n sống nhăn răng sau hơn bốn mươi năm th́ đủ cho thấy sức chịu đựng của tôi nó kinh khủng đến dường nào.  

        Khi ở Quebec, chúng tôi vào một tiệm ăn quảng cáo là Việt Nam, trên thực đơn có món bún ḅ Huế. Anh bạn tôi gọi món bún ḅ Huế ăn cho ấm bụng trong trời lạnh nhưng khi họ đem ra th́ không có dấu vết ǵ của món bún ḅ Huế mà là món ḿ sa-tê không gị heo, thịt thái nhỏ như trong phở. Chef người Thái không phải là người Việt nên món bún ḅ Huế họ nấu thật là hăi hùng.

        Vợ tôi nấu món gà Tây không phải là người Mỹ chính gốc nên món gà Tây của nàng giống như món bún ḅ Huế Việt Nam mà Chef người Thái hay Kampuchea. Món ăn Việt Nam của chúng ta   những món ngon tuyệt, ăn "no cành hông" mà ḿnh vẫn thèm thuồng muốn ăn, trong khi món gà Tây đút ḷ th́ chỉ cần ăn một lát thịt là ớn tận cổ. Thế mà những món ăn phụ thuộc với món gà Tây cũng ngán ngẫm không kém: khoai Tây nhuyễn tan, bánh vụn trộn với thịt heo xúc xích.

        Tôi vào sinh ra tử bao nhiêu lần Thanksgiving chỉ v́ theo truyền thống phải ăn gà Tây. Bây giờ gần chết đến nơi tôi mới sực tỉnh là sao tôi quá ngu dại! Tổ tiên tôi đâu có đi chiếc tầu Mayflower từ Anh sang Plymouth, Massachusetts, Mỹ, mà tổ tiên tôi đi tầu há mồm từ miền Bắc vào miền Nam. Tổ tiên tôi  đâu phải là dân Anglo-Saxon, mà tổ tiên tôi là vua Hùng Vương với sự tích Trọng Thủy & Thẩm Thúy Hằng. Tổ tiên tôi làm ǵ ăn gà Tây, tổ tiên tôi chỉ ăn những cao lương mỹ vị như bánh xèo Đinh Công Tráng hay Thịt Ḅ bẩy món.

        Bắt đầu từ Thanksgiving năm tới tôi sẽ nhất định chỉ ăn món Bún chả Hà Nội. Tôi sẽ nhờ vợ tôi nấu cho tôi ăn. Việc có sống sót hay không sau khi ăn xong món Bún chả Hà Nội do vợ tôi nấu giống như ăn món gà Tây đút ḷ của nàng làm: đó là một quan tâm không cần thiết. Tôi quá ngán ngẫm với gà Tây nên đă nhủ thầm là năm tới nếu c̣n phải ăn gà Tây do nàng làm th́ tôi thề sẽ nhất quyết tự sát. 100% là tôi sẽ chết. Trong khi ăn bún chả Hà Nội do vợ tôi nấu th́ vẫn c̣n có một cơ hội tuy nhỏ nhưng rất có thể xẩy ra: tôi vẫn c̣n sống sót.       

 

Nguyễn Tài Ngọc

November 2016

http://www.saigonocean.com/