Paris và Positano, Italy

Nguyn Tài Ngc

http://www.saigonocean.com/trangNguyenTaiNgoc/trangNTN.htm  

 

 

 

 

 

Hương vị mùi kim-chi từ chuyến đi Hàn quốc vẫn c̣n lây lất chưa dứt, thế mà chúng tôi lại tiếp tục bay sang Paris viếng thăm Ư, Hy-Lạp, và Đức. Các cụ ngày xưa chẳng theo một quy củ nào khi dịch tên quốc gia thế giới sang tiếng Việt: Italy gọi là Ư-Đại-Lợi, thế mà Germany th́ lại dùng chỉ có một tên: Đức. Austria gọi là Áo, trong khi Australia th́ lại gọi như Ư: Úc-Đại-Lợi.

Tôi nghĩ nước người ta phát âm như thế nào th́ ḿnh nên gọi như vậy. Italy tiếng Ư là Italia, Germany tiếng Đức là Deutschland, Greece tiếng Hy-Lạp là Ελλάδα, Elláda (đọc là Ê-Lá-Và),  France tiếng Pháp là France th́ cứ gọi như thế theo tiếng người ta. Tôi biết-rồi-khổ-lắm-nói-măi cấu tạo của tiếng Việt khó khăn làm người ḿnh dở phát âm tiếng ngoại quốc, nhưng chúng ta phải cố gắng bắt chước th́ mới hy vọng sẽ có một ngày đẹp trời ta phát âm tiếng ngoại quốc chuẩn, không c̣n gọi United StatesĐùi-Nai-Thịt-Ết.  

Đă bay sang Âu Châu mà không ghé vào Paris như vào Việt Nam mà không qua SàiG̣n. V́ thế, tuy rằng vợ tôi không c̣n ngày nghỉ phép, bắt đầu của chuyến đi chúng tôi ghé vào Paris một ngày thăm lại vài bạn cũ.

Máy bay khởi hành 8 giờ sáng ở Los Angeles, ngừng ở Washington D.C. một giờ rưỡi, đến Paris 7 giờ sáng hôm sau.

Tôi đến Paris đă năm lần. Lần cuối cùng chúng tôi đến đây vào năm 2007, máy bay đến terminal 2 cũ x́, xưa như trái đất v́ một phần của terminal mới toanh vừa mới khánh thành vào năm 2004 sụp đổ, giết chết bốn hành khách. Lần này th́ terminal mới đă xây xong, khang trang hơn. Nghe tiếng cô người Pháp nói trên loa phóng thanh của phi trường, vợ tôi cảm thấy như cá gặp nước. Riêng tôi th́ thấy bắt đầu đau khổ trong 24 giờ sắp tới v́ mỗi lần Parisienne  nói một câu nào, tôi phải ấp úng trả lời:

-Excuse moi, parlez lentement, s'il vous plait.

Vợ tôi có nhiều bạn ở Paris. Trâm Anh dù hôm trước ba giờ đêm mới đi ngủ v́ việc làm, sáng sáu giờ đă dậy, chở Nga, một cô bạn khác, đến phi trường đón chúng tôi.  Trâm Anh lái chiếc xe van số tay, đậu xe parallel parking hết sức nghề (đậu vào chỗ trống giữa hai chiếc xe), chỉ de một lần là xe vào ngay chóc. Mấy người bên Mỹ qua Paris lái đậu kiểu này bảo đảm sẽ đụng, không những đụng một chiếc mà cả hai chiếc: chiếc trước, chiếc sau.

Chúng tôi ghé ngang phố Tầu trước khi về nhà. Tôi chụp h́nh thùng xoài với giá bán 7 Euro/một kí-lô để cho thấy giá ở Pháp quá đắt so sánh với giá ở Mỹ: $9 dollars cho cả một thùng xoài chín trái.

Với lần bầu cử Tổng Thống tháng 5 năm 2012 chọn ứng cử viên trong đảng Xă Hội Francois Hollande làm Tổng Thống (Hollande là người thứ hai của Đảng Xă hội được bầu làm Tổng Thống, người thứ nhất là Francois Mitterand), dân Pháp có vẻ như đă phạm một lỗi lầm tai hại.

Chỉ trong hai năm mà kinh tế Pháp ngừng hẳn, thất nghiệp phá kỷ lục 11% vào tháng Giêng. Hollande gia tăng thuế trên thợ thuyền lẫn doanh nghiệp (vào tháng 12, Hollande muốn đánh thuế 75% lợi tức bắt đầu từ  triệu Euro thứ nh́ sau một triệu Euro thứ nhất một người lănh lương). Website "TopTenWorld.com" chọn Francois Hollande là Tổng Thống dở nhất thế giới. Chính dân Pháp cũng đồng ư trong một bảng thống kê vào tháng 4 vừa rồi:  chỉ có 18% dân chúng hậu thuẫn Hollande. Đây là con số thấp nhất trong lịch sử Pháp quốc.

Về nhà Trâm Anh th́ có thêm Ngọc Lan đến. Chúng tôi ăn sáng croissant, bánh ḿ thịt và có cơ hội ngắm sông Seine, Quai Louis Blériot, tháp Eiffel từ ban-công nhà.

Có nh́n tận mặt mới thấy tháp Eiffel cả là một kỳ công, nhất là họ xây hơn trăm năm về trước, năm 1889. Ấy thế mà lúc bấy giờ biết bao nhiêu người chống đối, cho nó không phải là một tác phẩm nghệ thuật mà chỉ là một  đống sắt vô bổ.

Buổi chiều anh Hùng và Cúc ở ngoại ô Paris, rất xa, h́nh như là tuốt tận G̣-Công, cũng lái xe vào Paris gặp chúng tôi nói chuyện cho vui. Sau đó, trên đường về, hai người t́nh nguyện chở chúng tôi đến tiệm ăn ở gần Quốc Hội v́ chúng tôi có hẹn. Tôi xem bản đồ th́ thấy tiệm ăn tương đối gần, định đi metro đến, chắc 30 phút là đến nơi;  nhưng khi bạn có ḷng tốt muốn đưa th́ ai ngu dại mà chối từ. Rời khu tháp Eiffel Trocadéro lúc 7 giờ 10, chúng tôi nghĩ đi xe th́ cùng lắm 15 phút sẽ đến, thế nhưng mặc cho GPS chỉ đường, tài xế chê GPS... ngu, chạy ḷng ṿng tiệm ăn ba lần lạc đường như cao bồi bao vây mọi da đỏ, để rồi sau cùng mới định đúng hướng, chở chúng tôi đến nhà hàng đúng y chang 8 giờ tối! Tôi bắt tay chào cám ơn giă biệt anh Hùng mà nghi ngờ trong ḷng là kiếp trước anh rớt khi thi bằng hành nghề tài xế taxi.

Chúng tôi đến ăn ở một tiệm ăn nhỏ do vợ chồng anh Nghĩa & Trâm Anh làm chủ, Lotus Blanc ở Rue Bourgone, gần Assemblée Nationale. Lotus Blanc gần Quốc Hội nên rất nhiều nhân vật quan trọng Pháp đến đây.

Trên tường có treo nhiều ảnh hai vợ chồng chụp chung với các Bộ Trưởng và Tổng Thống Pháp.

Vợ chồng anh Nghĩa & Trâm Anh với Tổng Thống Jacques Chirac

Vợ chồng anh Nghĩa & Trâm Anh với Tổng Thống Nicolas Sarkozy

12 giờ khuya chúng tôi mới về nhà, 1 giờ sáng mới đi ngủ. Tôi đă nói với anh Nghĩa chúng tôi sẽ gọi taxi đi phi trường nhưng anh nhất định chở chúng tôi đi, để đồng hồ báo thức 4 giờ đêm dậy chở chúng tôi ra phi trường Charles De Gaulle.

6 giờ 45 sáng chúng tôi đáp máy bay đi Napoli, Ư (tiếng Anh gọi là Naples), chuyển tiếp ở Munich, Đức. Tôi đă có dịp đến nhiều phi trường, nhưng Munich là phi trường đầu tiên gây cho tôi ấn tượng tốt v́ tôi thấy quầy báo bằng tiếng Đức,  tiếng Anh và máy làm cà-phê (Cappuccino, Espresso...) miễn phí, ai lấy cũng được.   

Napoli, xe van chở chúng tôi từ phi trường đi khách sạn Le Sirenuse ở Positano.

Thành phố Pompei thuộc tỉnh Napoli, trên đường đi Positano

Positano là một thành phố ven biển chỉ cách Napoli 36 miles -58 km-, thế nhưng v́ kẹt xe, v́ Positano núi non hiểm trở, và v́ đường xá chật hẹp, xe chạy gần hai giờ rưỡi mới đến nơi. Những người nghe nhạc Pháp nếu không biết Positano th́ chắc chắn biết đảo Capri trong bài hát của Hervé Villard: "Capri c'est fini".  Đảo Capri nằm ngoài khơi của Positano, đi tầu nửa giờ đồng hồ th́ đến.

Positano với 4,000 dân,  nằm trên ven biển Amalfi. Vùng biển Amalfi toàn là núi sừng sững dọc biển, chạy dài từ Positano đến Vietri sul Mare (Vietri on the sea).

Thành phố Positano thiết lập từ thời Thượng Cổ, điều kinh ngạc làm cho thành phố này rất thú vị là nhà cửa xây dính theo sườn núi. Không có mặt phẳng làm nền nhưng ngày xưa họ đă có kiến thức xây nhà bám theo sườn núi, và đục núi làm đường để đem vật liệu đến xây cất!

Vùng này khắp nơi trồng chanh. Chanh khổng lồ. Họ dùng chanh pha chế món rượu chanh, gọi là limocello, chỗ nào hay nhà hàng nào cũng bán. 

Ngh́n năm trước người La-Mă đă rất giỏi về kiến trúc, về xây dựng cầu, đập, đường xá.  Tuy rằng không phải cái ǵ họ cũng phát minh, nhiều thứ họ cải tiến và  biến thành hữu dụng từ phát minh của người Hy-Lạp, giống như khi Marco Polo sang Trung Hoa, ông ta thấy ḿ gói nên khi trở về Ư bèn phát minh ra spaghetti (ai tin chuyện này tôi viết th́ bán nhà).

Nhiều đường xá và cầu người La-Mă xây hai ngh́n năm trước hiện giờ vẫn c̣n tồn tại và dùng được, do đó việc đục núi làm đường hay xây nhà bám theo sườn núi không những chỉ có ở Positano, mà chạy dọc theo tất cả các thành phố ở ven biển Amalfi.

Tôi say mê ngắm nghía nhà cửa khi xe chạy mà ḷng không ngớt th́ thầm thán phục những người xây nó. Con đường núi ngoằn nghoèo chạy theo bờ biển duy nhất sau vài giờ cuối cùng dẫn chúng tôi đến nhiều cửa hàng dọc theo bên đường, và vài phút sau, khách sạn Le Sirenuse.  

Le Sirenuse là một khách sạn tuyệt đẹp với một địa điểm như trong những chuyện thần thoại, nhất là khi hoàng hôn hay b́nh minh. Pḥng ngủ chúng tôi và pḥng ăn nh́n ra biển, làng, và nhà thờ chính yếu của Positano.

Khách sạn này ngày xưa thuộc về một gia đ́nh quư tộc, pḥng ốc cất theo kiểu Mediterranean, rất nhiều lối đi có h́nh ṿng cung, và tuy là kiểu xưa nhưng tất cả pḥng ngủ, pḥng tắm, bồn rửa mặt...tân trang với vật dụng hiện đại.

V́ nó có nhiều tầng lầu và xây bám vào núi, đường đi từ nơi này đến nơi khác ngơ ngách, nhô ra thụt vào khác nhau. Có nhiều đồ cổ trưng bày khắp nơi trong khách sạn, như là một viện bảo tàng.

Hotel Le Siranuse như là một cô gái đẹp, có diễn tả hươu vượn đến đâu cũng không bằng cho xem một bức ảnh của cô ta, v́ thế xin mời các bạn xem h́nh khách sạn tôi chụp:

 

Đây là nhà hàng Ristorante La Sponda, mở cửa từ điểm tâm cho đến buổi ăn tối. Thức ăn buffet điểm tâm  hằng hà vô số. Buổi ăn tối nếu ông chủ khách sạn cho thêm vũ nữ thân gầy múa bụng th́ tôi nghĩ có thể đánh lạc hướng khách đến ăn, họ sẽ nghĩ là thức ăn ngon hơn nữa.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Cạnh Le Sirenuse là một con đường hẻm đi 104 bậc thang đá sẽ dẫn xuống băi biển. Dọc theo hai bên con hẻm này là tiệm bán đủ thứ hầm bà lằng, từ quần áo đến souvernir cho du khách.

 

 

 

 

Tiệm ăn th́ tập trung ở dưới bờ biển. Có một ristorante này tên Letre Sorelle thật là buồn cười. Trước khi ngồi xuống bàn, chúng tôi hỏi có wi-fi không. Anh chàng bồi bàn ung dung trả lời: "Có chứ!" Khi chúng tôi ngồi xuống, hỏi password th́ anh cho chúng tôi, rồi cười tủm tỉm nói: "Đó là password wi-fi của tiệm ăn kế bên!".

(C̣n tiếp)

Nguyễn Tài Ngọc

http://www.saigonocean.com/

May 2014  

          

Tài liệu tham khảo:

http://www.amalfi-coast-info.com/images/amalf-coast-map.jpg

http://www.fool.com/investing/general/2014/02/01/3-huge-problems-with-frances-economy.aspx

http://www.nationalreview.com/corner/357965/fran-ois-hollande-named-worst-politician-world-veronique-de-rugy

http://www.ft.com/intl/cms/s/0/9338f082-c2e1-11e3-b6b5-00144feabdc0.html#axzz32qkmEfTI