Hề gánh xiệc
Nguyễn Tài
Ngọc
http://saigonocean.com/trangNguyenTaiNgoc/thoNTN.htm
Lời nói đầu: Trong ṿng hai
tuần qua, tôi nhận email của ba người
gửi cho
tôi xem một
email luân chuyển có một tấm
ảnh,
và lời
giải thích sự sai quấy
về quân phục (phù hiệu, huy chương,
nón đội,
cấp lon, áo quần) của một cựu Tướng Lănh Cảnh Sát Quốc Gia
thời Việt
Nam Cộng Ḥa làm Chủ Tọa
cho buổi lễ Quân Lực
19/6.
Ảnh này
khiến tôi cảm tác bài
thơ bên dưới:
xưa Việt Nam tôi không thích
xiệc,
nó đơn sơ, không thiệt, rẻ tiền.
phần đông
diễu dở, vô duyên,
thế mà xiệc
vẫn triền miên thịnh hành.
mấy mươi năm sống đời xa xứ,
những tưởng rằng chuyện cũ đă qua.
nào ngờ
xiệc cứ như ma,
mới đây tái xuất, ba hoa chích
cḥe.
Cộng Ḥa xưa
có ngày Quân
Lực,
lính phô trương tiềm lực quốc gia.
quân binh
tụ tập gần xa,
diễn hành cùng với chiến xa ngập trời.
nhưng chiến tranh lâu rồi,
chấm dứt,
thiếu Hoa Kỳ, rốt cục ta thua.
làm tôi khăn gói lên
chùa,
quên đi dĩ văng chanh
chua cuộc đời.
ấy thế mà mới đây tháng Sáu,
một ông này chắc máu là hề,
mặc đồ quân phục lấy le,
mang
lon cấp Tướng, hoa ḥe nhức
tai.
huy chương
đeo nhiều hơn cá chết,
nón
bông mai trông mệt con ngươi,
quân hàm, phù hiệu khắp nơi,
ai
nh́n cũng biết là người
dở hơi.
thư luân chuyển,
có người cấp tốc,
giải thích ngay nguồn gốc anh Ba:
xưa là Cảnh Sát Quốc Gia,
giờ thành Phù Đổng, miệng hà ra ...hơi.
ông
Cảnh Sát nhưng đầu bức xúc,
mặc bộ đồ
quân phục Lục Quân,
huy chương, cấp bậc, áo quần,
ông
chôm chỉa của đội quân Cộng Ḥa,
chôm
Quân Đội thế mà chưa
đủ.
họ nói rằng
cái mũ, hoa văn,
là chôm từ
Mỹ đội quân,
thế mà ông chẳng bần thần, sướng chưa!
Cảnh Sát xưa thuộc
về Vụ Nội,
không thuộc về
Quân Đội Cộng Ḥa,
mà giờ vỗ ngực oa oa,
ông
làm Chủ tọa cả nhà Lục Quân!
nói
thí dụ anh là bác
sĩ,
ở Việt Nam, Thụy Sĩ, Khờ-Me.
muốn sang bên Mỹ hành nghề,
nhưng không thi đậu: xin về phú-de.
không có bằng,
nếu anh ngoan cố,
mặc áo blouse khắp
phố phô trương.
dân nh́n, ánh mắt ngại
thương:
"người điên, chẳng biết ngượng ngùng là chi!"
nếu học Mỹ
ông thành Tướng, Tá,
th́
chúng em xin xá, phục
tài.
đằng này ông học Hố
Nai,
sáu
mươi năm trước: ván bài cất đi.
ông
đi lính, nghề quân kiếp trước,
chẳng ai teo, khiếp nhược bên này.
kêu to thùng rỗng xưa nay,
muôn
đời chiếc áo không làm
thầy tu.
ở Mỹ muốn làm Don Quichotte,
hay muốn
làm anh chột,
anh hề,
chẳng ai làm khó trăm
bề.
có
gan? mời
thử đi về Việt Nam.
trong cá tính, khiêm nhường số một.
cho
dù ḿnh chủ
chốt, đại tài.
chớ nên khoe với một ai,
nhất là chuyện
cũ, đừng nhai lại hoài.
hề trong xiệc
biết điều lẽ phải:
cởi áo ra, không phải là hề.
nhiều người
gốc gác là hề,
mặc hay không mặc
áo về năm xưa.
lính
Cộng Ḥa ngày xưa hùng
tráng,
thua,
một phần v́ đám tiểu
nhân.
khoe khoang, nổ lớn ầm ầm,
làm
ơn đừng để thua lần thứ hai.
Nguyễn Tài Ngọc
September 2016