cháu ngoại đầu
tiên
mấy tháng
nay hồn tôi phơi phới,
tận cơi ḷng hồ hởi
vui mừng,
được người yêu biếu bánh chưng?
được vợ
cho ngủ chung mùng qua đêm?
được khỏi
cần lau chùi toilette?
được không cần làm bếp,
nấu ăn?
được vợ thưởng xộp vài trăm,
sau khi ân ái mỗi
lần trong đêm?
non, nyet, ahniyo, nein, trái,
câu trả
lời chẳng phải thế đâu.
mà là một phép nhiệm mầu:
vợ chồng
tôi có lần
đầu baby.
đừng trố
mắt: vợ tôi sinh đẻ,
nàng mà sinh, tận thế đến nơi!
baby, cháu ngoại
chúng tôi,
Ellie, năm
tháng, chào đời năm nay.
thuở độc
thân tôi mơ lấy Mỹ.
cô trắng
nào cũng kỵ, lánh tôi.
tôi đành
xuống nấc, van trời,
Mỹ đen cũng được, xin giời ban cho.
thế mà đen cũng chê tôi nốt.
nên cuối
cùng tôi chộp ao nhà.
con tôi gái
giỏi hơn cha,
lấy anh Mỹ trắng, chan ḥa đôi
gene.
bởi v́ thế Ellie lai Mỹ,
da trắng
phau, tuyệt mỹ cực kỳ,
tṛn xoay
hai mắt viên bi,
cao nghều
sóng mũi (cũng b́ bằng...tôi!)
tôi về
hưu năm ngh́n lẻ sáu,
nên bây giờ trông cháu, dĩ nhiên.
mặc dù
buồn ngủ triền miên,
cho ăn,
thay tă.., muốn điên cái đầu.
mệt bao nhiêu v́ babysit,
cũng không bằng được dịp trông em.
baby kháu khỉnh
nó đem,
niềm vui bất tận, ngày đêm thỏa
ḷng.
người
yêu cũ em Ba gánh nước,
em Năm
Ṛm bán guốc Đống Đa.
Xo-ŕ,
sa-dzố-na-ra,
bây giờ
tôi chỉ có nàng Ellie.
dù bực
dọc đến đâu chăng nữa,
thấy
Ellie đ̣i sữa, hồn nhiên.
bao nhiêu lo lắng buồn phiền,
bay đi
mất cả về miền Tô-Bia.
nhớ
ngày nào tôi vừa mười tám,
mà bây giờ
lănh án chức "ông".
mừng cho cháu ngoại trẻ trung,
riêng tôi khép cửa khóc ṛng suốt
đêm.
Nguyễn Tài Ngọc
http://saigonocean.com/trangNguyenTaiNgoc/thoNTN.htm
August 2016