nếu mai tôi chết
Nguyễn Tài Ngọc
http://saigonocean.com/trangNguyenTaiNgoc/trangNTN.htm
trên thế gian không có
ǵ vĩnh cửu,
sông, núi, rừng...: vài thế kỷ mất tan.
sinh vật nào đều sinh, tử Chúa ban.
tất cả có khởi đầu
và chấm dứt.
nếu ai biết đời ḿnh sẽ ngừng,
dứt,
tâm hồn ḿnh sẽ đối
phó ra sao?
bản thân ta sẽ cư
xử thế nào?
khi biết chắc mai này ḿnh sẽ
chết?
nếu ngày mai tôi biết
ḿnh sẽ chết,
tôi muốn gần bên vợ
với các con.
phút lâm chung, tôi mong
ước mỏi ṃn,
ngừng hẳn lại, đừng bao giờ xẩy
đến.
thưa cùng vợ, người yêu vô bờ
bến,
đă bấy lâu ta kép
nghĩa, chung vui?
mười mấy năm cùng chia
ngọt, xẻ bùi,
sao anh thấy vẫn c̣n hơi ngắn
ngủi.
bao năm tháng hai đứa
ḿnh gần gũi,
em cực ḷng, luôn chăm
sóc đến anh.
lúc anh đau, bị bệnh hoạn hoành hành,
luôn bên cạnh, không rời anh nửa
bước.
quần áo anh, em ủi
luôn bóng mượt,
ngày qua ngày chu đáo nấu
cơm ăn.
việc nhà lo tươm tất trước khi nằm,
âu yếm chồng mỗi đêm khi đi
ngủ.
dậy dỗ con , mấy đôi lời nhắn nhủ,
đùm bọc con, khi anh mắng,
anh la.
chở con đi đây đó chẳng nệ hà,
hy sinh ḿnh, đặt chồng con trên hết.
anh ngược
lại, tính t́nh thật khinh ghét,
hay bực ḿnh, gắt gỏng, nổi cơn điên.
tiêu sắm hoang, phung phí
lắm bạc tiền,
chân giá trị vợ ḿnh không biết
quư.
anh hối hận, không biết dùng tâm trí,
ít nuông chiều người vợ quư, mến
yêu.
nếu ngày mai sự chết
được trở
chiều,
em dừng nghỉ, anh sẽ làm tất
cả.
anh hối hận, đôi khi không vồn
vă,
nói lạnh lùng và cộc
lốc với em.
anh con người
xấu máu tận tim đen.
sao em chẳng buông
một câu trách móc?
hạt gieo giống
chăm trồng rồi cũng mọc.
anh chẳng bù sự
nhẫn nại của em.
xuống tuyền
đài, mong Chúa phạt anh đem,
niềm hối hận
theo anh về chín suối.
bố muốn nói
với các con lần cuối,
trước khi ḿnh
sẽ vĩnh viễn chia tay.
mái đầu xanh
sớm chịu lắm đổi thay,
con sẽ lớn bên
mẹ, không có bố.
con chắc nghĩ, tính
bố hay quạu quọ,
hay phê b́nh và mắng
nhiếc các con.
khi c̣n thơ, con ghét
bố đánh đ̣n,
khi khôn lớn, phải
làm theo bố bảo.
có việc ǵ, con
phải lo tŕnh báo,
đời của con
không được chút riêng tư.
bạn bè con sung sướng, chẳng oán thù,
v́ bố mẹ chúng trăm đường dễ dăi.
con có biết
không có ǵ sảng khoái,
bằng trông con được rạng rỡ tươi vui.
nhưng mai sau nếu muốn
ra nên người,
phải chịu khó luyện rèn từ thưở
nhỏ.
bố đă lớn, kinh nghiệm nhiều công khó,
nên chỉ đường, vạch
lối dẫn con đi.
sau này con đạt kết quả, vinh quy,
người được
hưởng là con, không là bố.
bố và mẹ trải qua bao đau khổ,
chỉ ước mong con sung túc, an vui.
mai này đây bố nhắm mắt, thối lui,
đừng giận bố đă quá nhiều khe khắt.
có một việc, con làm không cân nhắc:
giữ mẹ vui, gần cạnh mẹ luôn luôn.
an ủi me, khi vắng bố mẹ buồn.
v́ mất bố, mẹ sẽ ngh́n đau khổ.
thưa bố mẹ, đă ra người thiên cổ.
chỉ vài giờ, mẹ, bố sẽ gặp con.
ngày xưa con bổn phận chẳng lo tṛn,
bố mẹ mất, lương tâm con cắn rứt.
con trước sống v́ con, không tỉnh thức,
bố mẹ khuyên, con gác bỏ ngoài tai.
con vui chơi,
chẳng lo nghĩ đoái hoài,
đến bố mẹ, tuổi già nua cô
độc.
ai có con mới biết công khó nhọc,
bố mẹ từng khổ cực gắng nuôi con.
ngày mai đây bố mẹ gặp lại con,
cứ mắng con, tội con cần khinh thị.
tôi chết đi, không gặp anh, gặp chị,
thưở ấu thơ sinh sống,
lớn bên nhau.
khi lớn lên, v́ cuộc
sống, nhu cầu,
người một phương, kẻ bên kia một
nẻo.
mỗi một người có gia đ́nh xuông
xẻ,
lo vợ chồng con cái, việc ưu tiên.
chúc các anh, các chị
ít ưu phiền,
em nhớ măi kỷ niệm
ḿnh khi bé.
thưa cùng bạn, gái trai cùng già
trẻ,
đă cho tôi những năm, tháng t́nh thân.
sát bên tôi, hằng hỗ trợ tinh thần,
lúc thất vọng, hay âu sầu, vui thỏa.
bạn chân t́nh nhọc công lao khám
phá,
"triệu người
quen có mấy
được người
thân*".
tôi giao du với bạn chỉ vài lần,
tính đơn độc của tôi, bạn cứ trách.
tôi chết đi chẳng mang theo được
sách,
chẳng bạc tiền, nhà cửa, chẳng xe hơi.
vật chất mua tích tụ
mấy trăm đời,
không cùng tôi sang bên kia
thế giới.
mai tôi chết, trong ḷng không thơ
thới,
không biết rằng tôi sẽ biến đi đâu?
mọi khổ đau, lo lắng, nỗi u sầu,
có chấm dứt, hay bắt đầu trở lại?
*Vũ Thành An
Nguyễn Tài Ngọc
http://saigonocean.com/trangNguyenTaiNgoc/trangNTN.htm
2005 & Sep-2014