Chuyện t́nh buồn
Nguyễn Tài Ngọc
http://www.saigonocean.com/trangNguyenTaiNgoc/thoNTN.htm
sáng thức
dậy vào xem vi tính,
có email báo
một tin buồn:
một
ngày buổi sáng tinh sương,
anh Lưu rớt lệ, vấn vương cơi ḷng.
anh Lưu
có một hồ nuôi cá,
đẹp tuyệt vời, cá kiểng
chục con.
anh thương chúng nó như
con,
thương như thương vợ, trông nom mỗi ngày.
hồ cá
cũng giống như hồ tắm,
mỗi một ngày nước bị bốc hơi.
cá cần có nước để bơi,
người ta thêm nước, không vơi mỗi tuần.
hồ bơi
khác với hồ nuôi cá,
đổ bao nhiêu nước cũng chẳng sao.
cá th́ ngược
lại, thều thào,
nếu nhiều nước máy: chết đau cuộc đời.
một buổi tối anh Lưu đổ
nước,
rồi lên giường ân ái vợ yêu,
xong rồi anh ngủ
mất tiêu,
bẵng quên tắt nước, tiêu điều cá koi.
sáng thức
giấc, "Ôi thôi chết mất!"
chưa mặc quần, anh vọt ra
vườn:
một
h́nh ảnh thật đáng thương:
bao con cá kiểng tử thương ĺa đời.
mười bốn năm công anh nuôi
nấng,
tính ra tiền:
hai chục ngh́n đô.
ba mươi con cá nhỏ to,
đi đời tất cả, nằm kḥ thiên
thu.
anh Lưu
giờ như người mất trí,
đi ra vào như kẻ
không hồn,
thương
đàn cá đă đem chôn,
đời không nghĩa lư, bồn chồn không nguôi.
vợ anh
đă t́m bao nhiêu cách,
dẫn anh đi du lịch đó đây.
thế mà đành chịu bó tay,
ḷng anh vẫn thế, đắng cay nỗi buồn.
bệnh của anh vô
phương cứu chữa,
bác sĩ nào có giỏi
đến đâu,
cũng
đành thua cuộc, âu sầu,
để anh với một nhức đầu kinh niên.
tôi tuy
rằng không là bác sĩ,
nhưng có toa thuốc Bắc thật hay:
cho anh được lấy vợ Hai,
anh vui trở
lại, sướng
ngày lẫn đêm!
Nguyễn Tài Ngọc
July 2013