Đêm thứ nh́
nằm bệnh viện
Nguyễn Tài Ngọc
đời
thay đổi khi vào nằm
bệnh viện,
đường
phong phanh đang chạy, hiện ổ gà,
trời
trắng trong, giông băo kéo
giăng qua,
nhà
đương sáng bỗng dưng đùng, cúp điện.
có
ai ngờ sức khoẻ nhanh biến chuyển,
một
cái vèo chỉ
một sớm một chiều,
cơm
dẻo ngon lại đổi sang cơm thiu,
đời
tàn lụy nằm trên con giường bệnh.
ban
ngày lắm mọi người lo sinh mệnh,
gắn
Ai-Vi (IV-Intravenous), lấy máu, tiếp trụ sinh.
buổi
chiều khi mặt trời xuống, tàng h́nh,
ban
đêm đến, im ĺm, dài
thăm thẳm.
cùng
cơn đau một ḿnh tôi phấn đấu,
là
cực h́nh khi phải viếng cầu tiêu,
thở
không ra, h́ hục cũng
ít nhiều,
kéo
trạm sắt theo ḿnh đi
nhiệm vụ.
triết
lư sống bây giờ tôi
hấp thụ:
không
Phật, Trời, tôi tự chính
bản thân,
lo
chống chọi, chiến đấu với tử thần:
một
tồn tại, hai thẳng đường tiên cảnh.
những
sự vật trên đời như máy ảnh,
ví,
xe hơi, quần áo diện,
nhà lầu,
chẳng
nghĩa ǵ khi người cất bước chân,
vào
ḷng biển, hay mấy tầng dưới đất.
đời
c̣n lắm nhiều người ḷng nhân hậu,
y
tá, bác sĩ,
cô gái dọn
pḥng...,
tất
cả cùng lo gắng sức ra công,
giúp
tôi sớm phục hồi nguồn sức khỏe.
dĩ
văng qua rồi, thời c̣n tươi trẻ,
sự
thật bao giờ cũng rất phũ phàng,
tôi
nay là sí-ń-ờ ci-ti-dzân (senior citizen),
không
buồn khi gái gọi ḿnh
là bác.
mấy
ngày nằm không nhấc tay sinh hoạt,
chẳng
làm chi, xác bại hoại, lừ đừ.
nếu
về nhà vợ sai dọn,
lau chùi,
phải
tạ ơn nàng giúp ḿnh
có việc.
kể
từ ngày tôi xa rời
xứ Việt,
so
sánh đời với tất cả mọi người,
Thượng đế ban lắm ơn phước cho tôi,
giúp
tôi thoát xă hội nghèo,
khổ ải.
được
job tốt, vợ hiền, con, cháu gái,
đi
chu du khắp nẻo bốn phương trời,
nếu
giờ này phải nhắm mắt, buông xuôi,
tôi
thỏa ḷng, yên vui về
chín suối.
Nguyễn Tài Ngọc
September 2017
http://saigonocean.com/index.php/en/