mua thuốc độc
Nguyễn Tài
Ngọc
http://saigonocean.com/trangNguyenTaiNgoc/thoNTN.htm
sáng sớm ở đường
Phạm Thế Hiển,
bà xồn xồn đến tiệm thuốc Tây.
đăm chiêu,
giận dữ, cau mày,
ai mà đụng tới, bỏ thây chiến trường.
người bán hàng hỏi
cần ǵ giúp?
bà trả lời: "Tôi tức ứa gan."
"có người tôi chỉ muốn
phang,"
"xin mời
chủ tiệm sẵn sàng gặp tôi".
ông chủ tiệm bước ra, cất hỏi:
"bà cần
mua, tôi gói thuốc ǵ?"
bà bèn nói nhỏ, xầm x́:
"muốn mua
thuốc độc cấp kỳ, xái-ơ-naiđ (cyanide). "
ông chủ tiệm giật ḿnh: "Ấy chết!"
"thuốc giết
người không thể bán ra."
"nếu mà bọn lính mă tà,"
"nó mà biết được, chết bà tui
sao?"
"nhưng chồng
tôi làm điều
tội lỗi,"
"mấy tháng
rồi buổi tối trốn nhà."
"đi nằm với gái xa
hoa,"
"ái ân t́nh tự, sập nhà, gia cang."
"tôi muốn
giết cả hai chết hết,"
"việc động
trời không thể thứ tha."
nói rồi
bà móc ví
ra,
một h́nh lơa thể:
chồng bà, bà kia.
chủ thuốc Tây xem h́nh, nghẹt
thở:
thiếu nữ là bà
vợ của ông!
không ngờ
vợ dám dối chồng,
khỏa thân lộ liễu
trong pḥng với trai.
giận run người ông t́m thuốc độc,
gói vào trong một
bọc đưa ra:
"thuốc
này tôi bán,
v́ bà"
"đă cho
tôi thấy tờ toa prẹss-críp-shân
(prescription)* "
Chú thích:
prescription: toa thuốc.
Ở Mỹ ngoại
trừ thuốc bổ,
thuốc chống cảm lạnh, đau nhức, bệnh lặt vặt... ai mua cũng
được,
c̣n tất
cả loại thuốc khác phải có toa
bác sĩ th́ nhà thuốc
Tây mới bán.
Nguyễn Tài Ngọc
October 2016