chuyện ba người
có một cặp Việt
Nam tương đối trẻ,
lập gia đ́nh sau mấy tháng yêu nhau.
mất ngủ hoài trong suốt mấy
đêm thâu,
v́ nhà cạnh bên đường rầy xe lửa.
tối không ngủ th́ c̣n làm ǵ nữa?
một năm sau cô vợ hạ sinh con.
khi con vừa chập chững, bước
lon ton,
thiếu tài chính, gia đ́nh đâm túng quẫn.
chồng của nàng thuộc loại
người minh mẫn,
được công ty nào khác mướn đi xa.
xa cách nhau, t́nh xé ruột đứt da,
vợ ở nhà nuôi mẹ chồng, con nhỏ.
chồng đi làm, gửi tiền về
không khó.
xa cách nhau như thế đă một
năm.
vợ lo buồn v́ t́nh cảnh chiếu
chăn,
nên quyết định dọn đến chồng chung ở.
t́nh xa cách, lâu ngày không cởi mở,
giờ gần nhau, lại hồ hởi như xưa.
và thế rồi sau một buổi đêm
mưa,
nàng có thai, sinh thêm một cháu gái.
v́ hoàn cảnh, không bên chồng được
măi,
nàng lại về phố cũ với hai con.
chàng gửi tiền tiếp trợ ba mẹ
con,
chuyện tiền bạc càng ngày càng thoải mái.
hoàn cảnh éo le, cuộc đời ngang
trái,
vào một ngày chàng khóc lóc nỉ non,
nói với nàng: chàng thêm một đứa con,
mẹ cháu bé là cô nàng đồng sự.
lau nước mắt, chàng thốt lời
tâm sự,
chàng dối nàng nay đă được ba năm.
yêu cô kia, hai người đă ăn nằm,
cô bồ đẻ con trai trong một tối.
chính cô này giới thiệu chàng “giốp”
mới,
có tiền lương thoải mái mấy năm nay.
cô biết rằng câu chuyện thật
không may,
xin lỗi nàng, ước mong nàng chấp nhận.
nghe xong chuyện, ḷng nàng không nghi vấn,
“lỗi chẳng chồng, cũng chẳng tại cô kia.”
thế nhưng ai thèm chịu cảnh chồng
chia?
nàng dằn vặt, xử thế nào cho
đúng?
xin bạn đọc chớ nên t́m cây
súng,
đọc đến đây giận quá hóa mất khôn.
uổng công ḿnh t́m cuốc, xẻng lo
chôn,
mà chỉ xét xem người nào phải quấy:
cô đồng sự có ḷng thương ít thấy,
giúp anh chồng tài chính được khả quan.
nhưng thuơng người, ḿnh không mất
giác quan,
mất trí khôn, đẩy ta làm điều trái.
ḿnh chỉ thương, yêu thầm
người khác phái,
khi người ta không bó buộc vợ chồng.
ông chồng nào có “rờ-moọc” bên hông,
ḿnh nên tránh: đời tàn trong ngơ hẹp.
giờ nói đến nàng hai con xinh đẹp,
nghĩ là chồng và bồ nhỏ không sai:
ba năm liền nàng không phải ăn khoai,
sống sung túc là nhờ chồng trực tiếp.
chàng làm tiền, do công ơn tiểu thiếp.
khi nhận quà, ḿnh phải nghĩ trả
ơn.
không cần cô bồ lên tiếng van
lơn,
thí cô ấy cái ông chồng mất nết.
bây giờ nói đến ông chồng chán
chết,
con người ta, tín nghĩa giữ hàng đầu.
t́nh vợ chồng là mật thiết,
đậm sâu,
không dối vợ, giữ t́nh duyên se sắt.
truớc khi hết, tôi
có lời thắc mắc:
tôi lấy vợ xem thế cũng lâu năm.
tại sao không …may mắn như anh
Năm,
được bồ nhí mang thịnh t́nh chiếu cố?
Nguyễn Tài Ngọc