bảo
vệ chiếc bikini
(xem ảnh
ở cuối bài thơ)
cuối tuần rồi tôi đi
chơi biển,
lái xe
lên Santa Barbara.
ra biển nằm phơi thịt phơi da,
thả hồn
theo tiếng ầm sóng đánh.
nước biển đây chao ơi là lạnh,
lạnh c̣n hơn Bắc
cực Alaska,
lạnh như Ottawa vào giữa tháng Ba,
bước chân xuống, …teo c̣n hột
cát.
khí hậu
đây lúc nào cũng mát,
nên không
đông như ở
L.A.
giữa hai người khoảng cách hơi xa,
muốn xem em? Phải dùng telescope.
em Hoa Kỳ chẳng đời theo mốt,
như các cô ở Nice, Phờ-Răng:
mặc áo chi? Chật chội, mần răng?
em bên đó “chơi” toàn topless.
v́ như thế, dù nằm,
dù lết,
lúc nào ta cũng thấy
“rơ” em.
các ông nào bà vợ
hay ghen,
đừng mơ mộng, chỉ đi biển Mỹ.
tôi v́ thế chẳng mơ, mộng mị,
trí tập trung vào biển
mênh mông.
nhưng đúng là duyên số
cho không,
năm cô đến gần tôi phơi nắng.
số tôi đúng thật là may mắn,
tối nay về phải cúng địa thiên,
hai cô
bèn cởi bỏ soutien,
tưởng Paris, không là Los Angeles?
tôi chưa
kịp hoàn hồn, lạnh rét,
th́ trước
tôi khoảng bốn chục yards,
là hai người Hồi quốc, đàn bà,
tay nắm tay, tung tăng
xuống biển.
tôi nh́n họ, chân tay xiểng niểng!
áo họ mang loại áo burka,
che phủ người kín mít như ma,
giống con ..ǵ,
không là con gái!
dân nước
Hồi nghĩ ḿnh chính phái,
muốn đạo Hồi lan rộng khắp nơi,
muốn con gái che phủ áo
tơi,
muốn đàn bà về
thời Thượng
Cổ,
anh em
ta quyết tâm lật đổ,
cái niềm
tin kỳ quái không b́,
quyết một ḷng bảo vệ chiếc bikini,
cho đến
ngày ḿnh tàn xuống lỗ.
Nguyễn Tài
Ngọc