Đi cruise Hong Kong, Vit Nam,

Thái-Lan, Cambodia, Singapore 

- Phn 3: Cam-Bt, Thái-Lan, Singapore

Nguyn Tài Ngc

http://www.saigonocean.com/trangNguyenTaiNgoc/vanNTN.htm

 

Sanctuary of Truth, Pattaya, Thailand

 

Sanctuary of Truth, Pattaya, Thailand

 

Sanctuary of Truth, Pattaya, Thailand

 

Floating market, Pattaya, Thailand

 

Singapore harbor, ban đêm

 

8. Thursday 08-February-2018, tầu chạy trên biển.

9. Friday 09-February-2018, Sihanoukville (Cam Bốt)

        Trước khi đi, tôi đă có ác cảm với Cam-Bốt: Vào tuần lễ trước Giáng Sinh, tôi đă phone hẹn ṭa lănh sự ở Long Beach để lo visa cho vợ chồng anh vợ tôi. Đến nơi th́ không ai có mặt. Họ hứa lèo, mất cả ngày lái xe xuống Long Beach. Chị vợ tôi t́m được mobil  phone của một người làm ở đó, gọi th́ anh ta hẹn lại hôm khác.

        Ngày đúng hẹn chị ấy đến th́ anh ta không có đó (chỉ có một người làm cho Ṭa Lănh Sự Cam Bốt!). Chị ấy lại phải chầu chực chờ đợi mấy tiếng đồng hồ  cùng nhiều người khác. Và chỉ sau khi gọi phone tay cho anh ta tới tấp để than phiền, gần chiều anh ta mới xuất hiện. Đại diện cho cả một quốc gia mà làm ăn thất tín. Chẳng những cá nhân đáng chê thậm tệ mà quốc gia anh ta đại diện, Cam Bốt, không thể nào khá được.

        Một cô bạn của tôi đă ghé Sihanoukville bằng cruise hơn mười năm trước đă cảnh cáo với tôi chỗ này nghèo nàn, ghê rợn, đến nỗi cả nhà cô ta ở trên tầu không ai xuống bến, trừ chồng cô ta.

        Cả ác cảm của tôi lẫn sự nhận xét của cô bạn tôi không sai. Cruise loan báo là ở Sihanoukville sẽ có xe bus của tầu chở hành khách vào chợ miễn phí, thời gian đi là 15 phút, làm tôi đă nghi ngờ. Suốt cuộc hành tŕnh từ Nha Trang đến Đà Nẵng, nơi nào cruise cũng tính tiền khách 12 dollars chở vào phố, thế mà ở Cam Bốt cruise lại cho miễn phí?

        Leo lên ngồi xe bus, chỉ lái đến cổng là tôi đă biết ngay lư do tại sao Sihanoukville, Cam Bốt nghèo kinh khiếp. Hai nơi cổng stop có người gác, một chỉ là người cầm sợi dây thừng buông cho nó nằm xuống đất khi xe đi ngang, và một có thanh gỗ chắn ngang, nhưng cũng là người nhấc nó lên bằng tay.

        Đường phố Sihanoukville như thời gian ngừng lại vào thập niên 1970 ở Vũng Tầu. Xơ xác, tiêu điều, bụi bậm. Nhưng nhà cửa của họ xây cất thoáng hơn ở Việt Nam: chiều rộng rộng hơn, và chiều cao cũng cao hơn, ba tầng.

        Khi xe chạy gần đến địa điểm dừng cho khách xuống ở trước mặt một cái chợ, một cảnh tượng giống như xe đ̣ đi về lục tỉnh trước 1975 xẩy ra: khoảng 50 người đàn ông Cam Bốt chạy bám sát theo cửa sổ hai bên xe bus, tay cầm h́nh ảnh địa danh Sihanoukville, mồm la ơi ới mời mọc khách đi xe.

        Khi xe ngừng, tài xế vừa mở cửa là một cảnh náo loạn điên cuồng xẩy ra trước mắt: đám đông đàn ông Cam Bốt này che kín lối đi, khách xuống rất khó khăn. Chỉ sau khi một nhân viên của cruise ở Sihanoukville la hét bảo mọi người tránh ra th́ trật tự mới thiết lập.

        Vợ chồng tôi đă định không xuống xe nhưng tôi muốn chụp h́nh và t́m tiệm nước có wi-fi nên liều mạng xuống cuốc bộ. Vừa xuống là họ bu như đỉa mời mọc, dù rằng tôi từ chối. Đi xa bus stop độ chừng 100 thước, chẳng những không t́m được nơi có wi-fi mà tôi cảm thấy sinh mạng chúng tôi không an toàn: ba người đàn ông Cam Bốt vẫn tiếp tục bám sát tôi hỏi đi taxi, cho dù tôi đă nói không. Đi chơi mà không cảm thấy an toàn th́ không đáng: tôi quyết định quay trở lại và leo lên xe bus trở về tầu. Sau khi lên tầu, tôi khám phá là cả thành phố Sihanoukville không có wi-fi. 

        Khi về nhà, tôi viết email cho Holland America than phiền là tầu chở khách đến Sihanoukville, thành phố không an ninh. Cruise đến Sihanouville không khác ǵ tầu đến gần hải phận Nam Phi Châu bị hải tặc Somalia rượt đuổi, làm hành khách lo sợ  đái ra quần.

10. Saturday 10-February-2018, Laem Chabang (Thái Lan), 8 AM- Ngủ đêm trên tầu

        Tầu đến cảng Laem Chabang lúc 8 giờ sáng. Khách ngủ qua đêm, chiều hôm sau tầu mới rời bến đi Koh Samui. Lư do là để cho khách có thể đi thăm hai nơi trong hai ngày : Bangkok phía Bắc  và Pattaya City, phía Nam.

        Ai về Việt Nam sẽ thấy nhan nhăn khắp đường phố bích chương, bảng vẽ, quảng cáo dân chúng "Văn Minh, Hiện Đại". Tôi không biết người khác th́ sao, chứ tôi th́ không thích phô trương. Ḿnh có thật sự giỏi th́ hăy để người khác nhận định phê b́nh v́ nếu ḿnh khen ḿnh th́ chỉ là, một, mèo khen mèo dài đuôi, và hai, là thùng rỗng kêu to.

        Một thí dụ đơn giản là lần đầu tiên sang Nhật, tôi há hốc kinh hoàng mỗi lần dùng toilette: bồn cầu tiêu của họ quá văn minh, chẳng những có nước nóng tự động xịt đúng nơi đúng chỗ, nó c̣n... massage và phân tích chất thải biết ngay tôi đă bị bao nhiêu bồ bỏ. Người Nhật không cần nói, không cần quảng cáo: sau khi dùng toilette tôi đă thán phục ngay là họ thông minh hơn tôi; trong khi ở Việt Nam, cho dù có bảng quảng cáo văn minh đến đâu, du khách nào xấu số phải dùng toilette nơi công cộng th́ bảo đảm sẽ có một kinh nghiệm khó quên tương tự như   ḿnh đang ở một nơi trên trái đất trong thời đại Đồ Đồng.

        Cảng Laem Chabang là một thí dụ văn minh không cần quảng cáo. Khách vào building có máy lạnh để được đóng giấy tờ nhập cảnh, và một khi đă xong, khách không phải lo sợ bị cướp hay rối loạn tinh thần đối phá với t́nh trạng vô trật tự phải thương lượng với đám đông taxi: tất cả giá xe đi đâu đều niêm yết sẵn.  Khách không phải trả giá và chỉ đi với xe chính thức của nhà nước cho phép vào cảng.

        Đi Bangkok 11 tiếng, xe van sáu người, giá niêm yết bao cả xe là $230 dollars. Quá rẻ so với giá cruise bán là $170 dollars/một người. 

        Từ cảng Laem Chabang lái xe đi Bangkok thời gian là ba giờ đồng hồ. Nhưng thời gian này không bao giờ chắc chắn v́ Bangkok kẹt xe khủng khiếp. Đèn xanh đèn đỏ trong Bangkok năm phút mới đổi mầu là chuyện thường.

        Chương tŕnh chúng tôi đi ba nơi: Grand Palace, Chinatown, và MBK shopping center. Đi về đă mất năm tiếng rưỡi. Kẹt xe, quá đông người và nóng nực  làm chúng tôi chỉ phớt ngang Chinatown

Grand Palace rồi ghé vào MBK shopping center.

        Ở Grand Palace, có hai người đứng gác trước cổng, xem cô nào mặc áo hở tay hay quần đùi th́ họ không cho vào. Ai bị cấm th́  phải băng qua đường mua áo dài tay mặc vào hay mua xà-rông quấn che đùi. Những tiệm quần áo trước Grand Palace v́ thế bán xà-rông đắt như tôm tươi.  Sự cấm cản này làm tôi nhớ ở Vatican  cũng cấm như thế, phụ nữ mặc quần đùi không được vào xem.

        Tôi thấy ở cả hai nơi đều đạo đức giả: bên trong Vatican có nhiều tượng đá  phụ nữ khỏa thân khoe ngực, và linh mục biết bao nhiêu ông bị kết tội quấy nhiễu t́nh dục, c̣n các vua chúa Thái Lan, Việt Nam, hay Trung Quốc th́ có cả trăm cung phi, vua làm ǵ mà chung thủy, ngủ với biết bao nhiêu bà? Thế mà bây giờ đạo đức giả không cho phụ nữ mặc quần đùi hay áo hở tay vào xem? Tâm địa một người không dục vọng th́ phụ nữ mặc quần đùi có ăn thua ǵ?

        Bangkok đông người khủng khiếp đến nỗi ở MBK Shopping center, khi xe của tôi chạy vào parking th́ phải chạy ṿng ṿng lên tuốt tận trên cùng tầng thứ 11 mới có chỗ đậu. Điều ngộ nghĩnh là ở những tầng dưới không có đến một chỗ trống, không một xe ra vào, có vẻ như là khách một khi đậu xong ở trong shopping center th́ đậu luôn không chịu về. 

        Ngoài Việt Nam, Thái Lan là thiên đường chè. Ai thích ăn chè th́ tha hồ ăn ở trong food center của MBK shopping center.

        Ai chưa đi Bangkok th́ đừng đi v́ chỉ ngồi trong xe kẹt cứng ngắc, không nhúc nhích. Theo hăng GPS TomTom, thành phố kẹt xe nhất thế giới là Bangkok, Thái Lan. Thứ nh́ là Mexico City, Mexico. Thứ ba là Bucharest, Romania. Los Angeles chỉ đứng thứ 14.

11. Sunday 11-February-2018, Laem Chabang (Thái Lan), rời cảng 3:30 PM

        Sáng sớm 7:30AM chúng tôi ra tầu để đi Pattaya. Tôi đă có ghé vào Bangkok và Pattaya những năm trước, nhưng ở Pattaya, tôi chỉ đến băi biển. Lần này đi Pattaya ngoài băi biển th́ anh tài xế  c̣n chở đến The Sanctuary of Truth và Chợ Nổi Floating Market. Giá tour trên tầu là $80/ một người, trong khi giá niêm yết chỉ là $130 dollars cho cả xe van có sáu chỗ ngồi.

        The Sanctuary of Truth  một đền thờ xây cất & điêu khắc toàn bằng gỗ. Bên trong có rất nhiều tượng Phật & Ấn Độ giáo (tượng nhiều tay chân), tất cả đục đẽo bằng gỗ. Triết lư của hai vợ chồng sáng lập đền thờ này là đây là thánh địa của sự thật. Khi một người đến đây, họ sẽ nhận thức được triết lư sống xưa kia của đạo Thái Lan. Đạo giáo này phức tạp, xin làm ơn đừng bắt tôi giải thích.

        Tôi rất có ấn tượng với "thánh địa" này. Thích đến nỗi mà chúng tôi ở đây rất lâu v́ xe chúng tôi đến sớm nhất, du khách chưa đổ đến. Nếu đến gần xem những tượng gỗ ở đây mới thấy là cả một kỳ công: khi khắc tượng bằng đá mài, người ta dùng một tảng đá to, trong khi gỗ th́ chiều rộng chỉ bằng một thân cây nên họ phải đẽo ba, bốn thân cây rồi ráp lại để khắc thành một bức tượng.

         Có một con voi nhỏ bị buộc dây xích, tôi nh́n thấy tội nghiệp cho nó suốt  đời bị người ta giam hăm. Tôi không thích người Thái dă man bắt giam hăm voi, khỉ, cọp, để làm thú giải trí mang tiền cho họ. Thú vật cũng có óc suy nghĩ, nhân loại không nên bóc lột mà phải đối xứ tử tế với chúng như đối xử với con người. Tôi tẩy chay tất cả những show ở Thái Lan dùng cọp, khỉ, voi, cá sấu...làm tṛ để thu tiền về cho chủ.

        Sau Sanctuary of Truth, chúng tôi đi chợ nổi Pattaya, anh tài xế nói là to nhất ở Thái Lan. Có chừng hơn trăm sạp gỗ bán đủ thứ hàng hóa từ souvenir, quần áo, đến thức ăn nước uống, thiết lập trên một con rạch. Đậu dọc theo sạp gỗ   ghe thuyền  bán trái cây, thức ăn, chè... Thức ăn nấu trên ghe, dọn cho khách ăn ngồi ăn trên sạp gỗ. Nếu không muốn đi bộ len lỏi trong những sạp gỗ, khách có thể mướn ghe chạy dọc trên con rạch.

        Có một chuyện khó tin nhưng có thật là một  nhóm cô gái trẻ người Trung Quốc nhờ tôi chụp h́nh cho cả bọn. Sau khi chụp xong, một cô nói tôi đứng vào chụp chung với họ v́ tôi "handsome"! Không biết cô ta có hiểu tiếng Anh hay không, hay mắt cận thị nặng mà cô ta không hề hay biết.

        Sau chợ nổi, anh tài xế chở chúng tôi đến một tiệm ăn Tiger Park all-you-can-eat (Gọi là Tiger Park v́ ngay sát bên nhà hàng là một chuồng cọp, khách trả tiền sẽ được chụp h́nh chung với cọp). Trong cái nắng chói chan của Thái Lan  mà bây giờ được ngồi trong pḥng có máy lạnh, dùng wi-fi thả cửa, ăn thức ăn Thái Lan hết sẩy như cà-ri, gỏi, chè...chúng tôi ngồi măi đến nỗi chỉ c̣n th́ giờ chạy phớt ngang băi biển Pattaya.

        Băi biển Pattaya cũng chẳng có ǵ mà tiếc nuối. Kỷ niệm Pattaya của tôi trong chuyến đi trước là thấy cả trăm chị em ta -hay cả ngh́n cũng không chừng-, đứng dọc theo bờ biển kiếm khách khi trời tối. Tôi không hiểu một xă hội như Thái Lan, đặt nền tảng giáo lư đạo đức quan trọng đến nỗi ở khắp nơi trong phi trường một du khách sẽ thấy bảng niêm yết cảnh cáo không được nói xấu về Đức Phật, lại nhắm mắt làm ngơ với tệ nạn nhà thổ thanh thiên bạch nhật lộng hành ở Pattaya.      

12. Monday 12-February-2018, Koh Samui (Thái Lan), 6:45 AM – 2:30 PM

        Tầu đi một ngày th́ đến Koh Samui. Koh Samui không có cảng nên cruise đậu ngoài biển rồi tầu nhỏ đưa hành khách vào bờ. Không như Laem Chabang có niêm yết bảng giá taxi nhất định, Koh Samui giống như những cảng ở Việt Nam,  tài xế taxi tranh giành khách hỏi đi với giá trời ơi đất hỡi. V́ đi gần hai tuần chưa tắm biển (biển Vũng Tầu quá bẩn), nên ở Koh Samui chúng tôi nhất định chỉ ra biển tắm,  không thèm đi đâu hết. Tôi thương lượng với một anh lái xe van chở chúng tôi ra băi biển Chaweng  rồi bốn tiếng sau trở lại đón về bến tầu, giá 50 dollars. Từ bến tầu đến băi biển Chaweng khá xa, 50 phút.

        Băi biển Chaweng ở Koh Samui ấm, nước trong, tắm rất thích. Massage ngay trên băi biển, 10 dollars/ một giờ. Đáng nhẽ tôi cũng nên bắt chước vợ tôi cho họ massage, nhưng v́ tôi mắc cỡ, sợ em Thái Lan điểm huyệt ngay chỗ yếu nên bỏ lỡ dịp may không đến hai lần.

13. Tuesday 13-February-2018, tầu chạy trên biển.

14. Wednesday 14-February-2018, cặp bến Singapore 7:00 AM. Ở SwissÔtel ba đêm:

        Tầu cặp bến Singapore 7 giờ sáng nay, chấm dứt 14 ngày đi cruise. Thế nhưng chúng tôi được ở lại ba đêm Singapore miễn phí trong deal cruise đă mua. Holland America làm việc rất hữu hiệu, nhân viên của họ chờ đón sẵn khi chúng tôi xuống bến, hướng dẫn mọi người ra xe bus chở về khách sạn SwissÔtel the Stamford. Một xe khác chở valise chạy theo sau. Đến khách sạn quá sớm pḥng chưa có nên họ bảo chúng tôi cứ đi chơi thoải mái, trở lại lúc 1:30 PM để lấy ch́a khóa pḥng.

        Trong khi vợ tôi đi với cô em gái shopping, tôi lang thang vào khu vực thức ăn một ḿnh. Đến một tiệm chè, tôi muốn mua nhưng lúng túng chưa biết phải mua làm sao th́ một cô gái đến giúp tôi mua và trả tiền. Biết tôi là du khách, cô mời tôi ngồi xuống cùng bàn ăn v́ cô cũng mua chè. Cô ta than phiền chính phủ hiện thời tham nhũng, đánh thuế quá mức. Khi ăn xong, cô ta lấy trong ví ra một tờ giấy lau tay đưa cho tôi. Tôi hỏi tại sao tiệm không cho khách giấy lau tay? Cô ta nói không tiệm ăn nào cho giấy lau tay, họ sẽ tính tiền nếu khách muốn; v́ thế người  Singapore ai cũng mang giấy lau tay trong ví.  

        Ăn xong, cô ta nói v́ rảnh rỗi th́ giờ nên cô ta dẫn tôi đến một supermarket cùng trong khu building mua giấy napkin lau tay. Mua xong, cô ta dặn tôi mỗi lần đi đâu th́ mang theo để dùng sau khi ăn uống. Tôi cám ơn, nói cô ta quá tốt th́ cô nói chỉ đóng vai tṛ một sứ giả Singapore hiếu khách giúp đỡ du khách ngoại quốc.     

        SwissÔtel là khách sạn rất cao, 226 mét (741 feet), với 73 tầng, tọa lạc trong một khu shopping center gọi là Raffles City. Ở tầng dưới cùng, khách có thể di chuyển dưới ḷng đất đi bộ khá xa đến nhiều nơi khác nhau như SunTec City. SunTec City là shopping center to thứ nh́ ở Singapore, sau Vivo City.

        Lấy ch́a khóa vào pḥng, view pḥng tôi nh́n ra hải cảng Singapore thật là đẹp, nhất là chúng tôi có thể thấy hotel/casino nổi tiếng Marina Bay Sands xây như h́nh chiếc tầu, cao 194 mét (636 feet).

        Tôi đă đến Singapore hai năm trước đây. Singapore rất nhỏ, h́nh thoi, rộng nhất là 30 km, dài nhất 50 km, với diện tích chỉ là 716 km vuông (276 square miles). Singapore chỉ bằng nửa Los Angeles, hay 2/3 diện tích Hong Kong.

        Một người Anh tên là Stamford Raffles năm 1819 đến Singapore thiết lập giao điểm để buôn bán thương mại với Đông Nam Á (thành ra rất nhiều địa danh ở Singapore bây giờ mang tên Raffles hay Stamford). Năm 1858, Anh lấy Singapore làm thuộc địa. Nhật chiếm Singapore vào Thế Chiến Thứ Hai. Năm 1963, Singapore phối hợp với Malaysia đ̣i độc lập từ Anh Quốc. Năm 1965, Singapore tách rời Malaysia, trở thành quốc gia tự chủ.

        74.3% dân số Singapore là người Tầu. 13.3% là người Malay (người bản xứ, gốc giữa hai nước Malaysia và Indonesia), 9.1% là người Ấn Độ.

        Theo International Monetary Fund, GDP per capita (tổng số lượng sản xuất/mỗi người/năm 2017) của Singapore đứng gần hàng đầu thế giới:

        Thứ Hạng        Quốc gia Dollars/ năm

          1            Qatar               $124,927 dollars

          1a          Macau             $114,430 dollars

          2            Luxemburg      $109,192 dollars

          3            Singapore        $90,531 dollars

          9            Thụy Sĩ           $61,360 dollars

          9a          Hong Kong     $61,016 dollars,

         11           Hoa Kỳ            $59,495 dollars

         17           Đức                 $50,206 dollars

         18           Úc                   $49,882 dollars

         19           Taiwan            $49,827 dollars

         22           Canada            $48,141 dollars

         27           Pháp                $43,550 dollars

         28           Nhật                $42,659 dollars

         30           Hàn Quốc        $30,387 dollars

         48           Nga                 $27,890 dollars

         72           Thái Lan         $17,786 dollars

         79           Trung Quốc     $16,624 dollars

        121          Lào                  $7,367 dollars

        125          Việt Nam        $6,786 dollars

        141          Cam Bốt          $4,010 dollars

        Khi độc lập vào năm 1965, Singapore chỉ có 1.9 triệu dân, GDP mỗi đầu người chỉ là $1,580 dollars, GDP cả nước chỉ là $2.98 tỷ dollars. Thế mà nhờ công của Lư Quang Diệu, gần 50 năm sau, năm 2014, GDP mỗi đầu người nhẩy vọt lên hàng đầu thế giới với $71,318 dollars per capita. GDP cả nước nhẩy lên 390 tỷ dollars, với dân số 5.6 triệu người. Để so sánh, GDP của Việt Nam năm 2014 là 186.2 tỷ dollars, với dân số gần 90 triệu người.

        Singapore nóng nực như Việt Nam nhưng shopping center và đường hầm đi bộ liên kết building khắp nơi nên tương đối thoải mái. V́ Singapore nhỏ nên đi taxi không đắt lắm. Hệ thống xe điện ngầm rất dễ dùng, trung b́nh mỗi chuyến đi chỉ tốn $1.25 dollar  Mỹ.

        Để duy tŕ trật tự  sạch sẽ hữu hiệu, đụng một tí là sẽ bị phạt ở Singapore. Có một câu lóng tiếng Anh ám chỉ điều này: "Singapore is a fine city". "Fine" tiếng Anh vừa có nghĩa là "tốt đẹp", vừa có nghĩa là "phạt".

        V́ Singapore quá nhỏ, chính phủ giới hạn xe hơi bằng cách đánh thuế trên xe hơi thật đắt. Để mua xe hơi, trước nhất một người phải mua một tờ giấy cho phép ḿnh được mua xe hơi! Tờ giấy này tiếng Anh là Certificate of Entitlement (COE).  V́ chính phủ chi bán một số lượng COE nhất định mỗi tháng, nên người ta phải tranh giành nhau mua qua thể thức đấu giá, ai ra giá cao th́ mới mua được. Tờ Certificate of Entitlement (COE) này giá trung b́nh từ $50,000 đến $70,000 dollars! Có tờ giấy phép này th́ mới được đi mua xe hơi. Giấy phép này chỉ có hiệu lực 5 hay 10 năm, hết hạn phải mua giấy khác, do đó phần đông chủ bán xe ra nước ngoài sau thời hạn 5 hay 10 năm. Sau khi mua xe th́ phải trả bao nhiêu thứ thuế khác hàng năm. Giá mua xe quá đắt nên làm chủ một chiếc xe hơi ở Singapore đôi khi như làm chủ một căn nhà ở Mỹ. Người nào có xe hơi ở Singapore phải thật là giầu.

        Deal của cruise bao gồm một ngày buổi sáng chở chúng tôi đi ăn sáng ở Sở thú Singapore,

 

buổi trưa đi xem National Orchid Garden,

ghé Little India và dạo phố phường:

        Mấy năm đi chơi ở khách sạn đắt tiền chỉ để tối ngủ, sáng đă đi sớm xem thắng cảnh nên lần này tôi tận dụng tối đa nằm hưởng nhàn ở hotel hai ngày c̣n lại, nhất là cái view Singapore với Hotel Marina Bay Sands từ pḥng tôi trên tầng 55 quá xuất sắc.

        Đây là vài nơi tôi đi:

        Chinatown

        Gardens by the Bay

        Hotel Marina Bay Sands:

        Merlion Park: Merlion, con cá với đầu sư tử, là biểu tượng của Singapore. Tượng "Cá chép hóa rồng" ở Đà Nẵng là ăn cắp ư của tượng Merlion này.

        V́ chúng tôi đi vào ngày Tết, họ thiết lập một festival, tối 30 bắn pháo bông ở đây:

        Cảnh Singapore ban đêm nh́n từ hotel:

        Singapore ban đêm:

 

15, Saturday 17-February-2018, 10:25 AM bay về Mỹ.

        Ngày đầu tiên đến khách sạn SwissÔtel, chúng tôi đă có giấy dặn là ba ngày sau buổi sáng 7:30 có mặt ở khu tiếp tân để xe đón ra phi trường. Sáng nay là ngày đi về, 7:20 chúng tôi xuống lobby th́ đă có một xe minivan đợi sẵn, chỉ chở chúng tôi không một ai khác ra phi trường để bắt chuyến bay 10:30AM đi Taipei.

        Tôi về Google Internet mới biết là tất cả cruise cặp bến Việt Nam, cho dù hăng nào đi nữa, Volendam của Holland America, Millennium của Celebrity, Sapphire của Princess,... đều dùng tầu cổ lỗ sỉ, đóng vào năm 1999, 2000, 2004. Nếu ai muốn đi tầu mới và to khổng lồ th́ nhất định đừng đi cruise về Việt Nam mà hăy đến Florida hay qua vùng Địa Trung Hải.

 

 

        Hiện bây giờ họ quảng cáo đi cruise 14 ngày như chuyến của tôi, vào cuối năm nay hay đầu năm tới, giá $2200 cho pḥng balcony.

        Con tầu Volendam chúng tôi đi ngoài cũ kỹ (nhưng họ đă tân trang vào năm 2014), giải trí trên tầu cũng thật là chán. Tuy nhiên, thức ăn th́ hết sẩy, ngày nào cũng có thức ăn Á Đông, và trái cây vùng nhiệt đới th́ quá tuyệt hảo, không cruise nào sánh bằng. Tôi thích vị trí pḥng balcony của chúng tôi: ngay giữa tầu và dưới thấp, nh́n rất gần mặt nước. Nhân viên phục vụ trên tầu - phần đông là người Indonesian - rất niềm nở. Lúc nào họ cũng cười rất tươi, đến nỗi có vẻ giống như robot.  

        Trong ba cái deals "miễn phí" phụ trội, tôi không thích phần máy bay. China Airlines chẳng những ghế ngồi chật chội mà chúng tôi c̣n phải ngồi gần cuối máy bay. Hai deals kia th́ quá perfect: ba đêm ở hotel 5-star SwissÔtel địa thế hoàn hảo, ăn điểm tâm miễn phí cả ba ngày, và một ngày được chở đi tour Singapore từ sáng đến chiều.

 

 

        Cái deal miễn phí tôi thích nhất là dịch vụ đưa đón. Lần đầu tiên hai vợ chồng chúng tôi đi chơi riêng mà tôi không phải nhức đầu t́m phương tiện chuyên chở. Từ ngày đầu tiên xuống phi trường Hong Kong cho đến ngày cuối cùng rời hotel SwissÔtel đi phi trường Singapore, ngay cả lúc xuống bến Singapore check vào hotel ngày cuối cùng của chuyến cruise, lúc nào cũng có người của hăng Holland America  với giấy tờ có in tên chúng tôi, dẫn dắt chúng tôi từng bước một. Nếu phải trả $600 dollars cho hai người, tôi thấy cũng rất đáng trả.

        Một khi đă nếm mùi th́ sẽ thấy ghiền. Lần tới nếu đi cruise ra ngoại quốc, nhất định tôi sẽ chỉ mua package bao hết cruise, máy bay, và dịch vụ chuyên chở như lần này.

 

Nguyễn Tài Ngọc

March 2018

http://saigonocean.com/

 

 

Tài liệu tham khảo:

http://money.cnn.com/2017/02/20/autos/traffic-rush-hour-cities/index.html

https://en.wikipedia.org/wiki/Singapore

http://www.straitstimes.com/sites/default/files/attachments/2015/08/09/st_20150809_4thennow09_1586110.pdf

https://www.google.com/search?q=gdp+vietnam+2014&rlz=1C1PRFC_enUS776US776&oq=gdp+vietnam+2014&aqs=chrome..69i57j0l5.6928j0j9&sourceid=chrome&ie=UTF-8

https://en.wikipedia.org/wiki/List_of_tallest_buildings_in_Singapore