Diamond Princess cruise

Nguyn Tài Ngc

http://www.saigonocean.com/trangNguyenTaiNgoc/vanNTN.htm

 

 

 

 

        Thứ Hai 17-Sep-2019:  Sáng hôm nay là ngày trọng đại, không thua ǵ ngày cưới em: check out hotel và di chuyển xuống hải cảng Osanbashi ở Yokohama (37 km - 23 miles) để lên tầu Diamond Princess khởi hành lúc 5 giờ chiều, ghé qua bốn thành phố Nhật Bản và thành phố Busan, Hàn Quốc.

        Tôi đă nghiên cứu ở nhà trước khi đi là lấy xe điện JR Shonan-Shinjuku Line từ Shinjuku Station, đến Yokohama ( xe điện đâu ở bến số 1), rồi đổi sang xe điện Tokyu Minatomirai line, đến trạm số 5,  Nihon Ohdori station. Từ đó, đi bộ một km là đến bến tầu.

        Lư thuyết là một chuyện, thực hành là chuyện khác. Tôi không muốn chục người theo tôi rồi đi lạc đến Ngă Ba Chú Ía, nhất là Shinjuku Station là trạm xe điện bận rộn nhất thế giới. V́ thế, hôm qua tôi đă cùng vợ tôi đi ḍ đường. Hệ thống xe điện ngầm của Nhật Bản không chỗ nào chê, đi khắp nơi với giá cả rất phải chăng. Chuyến JR Shonan-Shinjuku từ Tokyo đi Yokohama chỉ mất 500 yen.  Chuyến Minatomirai chỉ mất 210 yen. Tổng cộng chỉ tốn có 710 yen ($6.50 dollars) mà đi vèo vèo 37 km không phải lái xe!

        Rời hotel lúc 9 giờ sáng, 10:30 chúng tôi đến bến tầu không lầm đường lạc lối.

        Hai tiếng sau, qua hết mọi thủ tục, chúng tôi lên tầu.

        Chiếc tầu Diamond Princess to cỡ trung b́nh, đóng năm 2004 ở Nhật Bản, trọng tải 115,875 tấn, chứa được 2,670 hành khách, xếp hạng năm sao. Nó và chiếc Sapphire giống nhau hoàn toàn. Năm 2014, nó được tân trang và dùng đặc biệt cho thị trường Nhật Bản, khởi hành từ hai hải cảng Yokohama và Kobe.

Chiếc Diamond có ghé vào Nha Trang. Trên tầu gần pḥng ăn có treo hơn trăm bảng tuyên dương và vật tặng cho cruise này khi nó đầu tiên ghé vào một thành phố. Thành phố Nha Trang tặng cho một bức tranh sơn mài, có viết chữ "The Souvenir" ở góc cuối bên phải, tôi đọc chỉ muốn độn thổ! Nếu không biết tiếng Anh th́ im cho rồi. Tặng một vật kỷ niệm in chữ "The souvenir" th́ thứ nhất, quá trơ trẽ và giảm giá trị xuống c̣n zero, và thứ hai, chỉ cho thấy ḿnh ngu v́ dùng tiếng Anh không đúng chỗ!

        Chỉ có ba hăng cruise trên tầu có pḥng giặt quần áo cho khách tự giặt lấy là Carnival, Holland America, và Princess. Chiếc Diamond của Princess do đó có pḥng giặt quần áo. Trong pḥng giặt quần áo cũng có bàn là để khách ủi quần áo.

         Tầu cruise nào cũng thiết kế tương tự như nhau: pḥng ăn buffet-24 tiếng sáng-trưa-chiều ở tầng gần cao nhất phía sau tầu. Pḥng ăn dinner ở phía đáy tầu, cũng ở phía sau. Rạp hát to tŕnh diễn ca hát mỗi buổi tối ở đầu tầu. Chọn pḥng ngủ ở giữa là tốt nhất, đỡ bị say sóng và tiện cho việc đi bộ mỗi ngày trên tầu. Đừng chọn tầu ở phía sau v́ ồn, pḥng có thể rung chuyển   cánh vịt và máy chạy của tầu.

        Diamond Princess đi tám ngày, ghé năm thành phố: Yokohama, Ishinomaki, Hakodate, Akita, Lênh đênh trên biển, Busan (South Korea), Kagoshima, Lênh đênh trên biển, và trở lại Yokohama.

        Tôi đă đi cruise ở Mỹ, Âu Châu, Á Châu, vùng biển Caribbean.  Tầu bán "excursion" mỗi lần cặp bến nhưng rất đắt nên tôi không bao giờ mua, đợi đến nơi  t́m người địa phương thương lượng chở ḿnh đi đây đó, rẻ hơn. Thế nhưng ở Nhật-Bản, ngay thành phố đầu tiên tầu ghé, tôi khám phá ra là Nhật không có dân địa phương đến bến tầu kiếm mối. Thật ra, có đến bốn điều lạ tôi chỉ thấy ở những thành  phố Nhật tầu cặp bến:

        1. Dân địa phương hay các em tiểu học ra đứng xếp hàng đón khách trên tầu xuống.

        2. Ba trong bốn thành phố, người Nhật đă chờ khách trên tầu xuống để cho quạt giấy, thật hữu dụng v́ trời nóng.

        3. Ở hai thành phố Hakodate và Kagoshima, họ để sẵn  áo truyền thống và áo vơ sĩ đạo mặc cho khách. Chẳng những chụp h́nh miễn phí mà họ c̣n có người chụp giùm với máy camera của ḿnh, tiện cho hai vợ chồng đi chơi chung với nhau khó khăn, phải nhờ người khác chụp h́nh cả hai.

        4. Khác với tất cả các bến tầu khác trên thế giới với cảnh hỗn loạn khi tầu cặp bến v́ dân địa phương bu đông như kiến tranh giành khách (kinh khủng nhất là Sihanoukville Cam Bốt), ở Nhật là một cảnh tượng b́nh thản, yên b́nh như .. phi thuyền đáp xuống mặt trăng. Không có tài xế tư nhân giành giật khách mà chỉ có taxi xếp hàng thứ tự. Họ không nói tiếng Anh nên nếu muốn đi đâu, khách hỏi quầy information. Nhân viên sẽ ra hỏi tài xế và thương lượng giá cả cho ḿnh. V́ như thế mà đi chơi tự túc mướn taxi đắt vô cùng.

        Cả năm thành phố chiếc Diamond Princess ghé, cruise cung ứng xe bus lớn "shuttle" $10 dollars/1 người chở vào phố, dùng mấy lần cũng được. Chúng tôi dùng phương tiện shuttle này.

        Đây là năm thành phố tầu cặp bến:

1. Ishinomaki, Japan (dân số 150,000 người): Ishinomaki là thành phố nghèo, ít dân, bị thiệt hại nặng nề vào năm 2011 động đất và tsunami, đang trên đường tái thiết trở lại. Ở đây có đảo Tashiro với toàn là mèo, nghe đồn là mèo nhiều hơn người ở.

        Ishinomaki nhỏ nhất trong năm thành phố chúng tôi ghé thăm. Tôi đă có dịp ghé vài thành phố nhỏ của Nhật trong những chuyến đi trước, và nhận thấy ở đâu cũng sạch sẽ: đất đai chỗ nào cũng tráng xi măng, không thấy nước đọng ở bất cứ con đường nào trong thành phố.

        Ishinomaki không có ǵ xem, nhưng có hai con robot làm mọi người thích chí.

 

2. Hakodate, Japan (dân số 270,000 người): Tôi thích thành phố xinh xắn này. Sau khi shuttle của cruise chở vào phố, chúng tôi đi xe bus đến Mt. Hakodate Ropeway để lấy xe cáp kéo lên đỉnh núi Hakodate. Ở đây nh́n xuống thành phố đẹp vô cùng. Cruise đậu ở đây đến 10 giờ đêm mới nhổ neo để khách có thể xem cảnh vào ban đêm.

3. Akita, Japan (dân số 1.1 triệu người): Giống chó Akita nổi tiếng của Nhật xuất thân từ thành phố này, Akita. Ở Akita, hành khách cruise có thể đi xe điện "bullet train" Shinkansen (h́nh như  giá vé là $50 dollars) đến hồ Tazawa hay đi xem phố Samurai xưa Kakunodate. Tôi không muốn đi xa tốn th́ giờ nên chọn đi xem Koshimizu Park, nơi có Akita Castle. Akita và Kagoshima là hai thành phố ngay ở bến tầu có trang phục xưa Nhật Bản cho khách mặc để chụp h́nh miễn phí.

        Xế trưa chúng tôi đi bộ vào phố định t́m ḿ ramen hay sushi ăn th́ khám phá ra là phố vẫn c̣n... ngủ v́ hàng quán chỉ bắt đầu mở vào lúc 5 giờ chiều.

4. Busan, Hàn Quốc (dân số 3.6 triệu người): Busan là thành phố lớn thứ nh́ của Hàn Quốc. Hầu hết tất cả hành khách cruise thích Busan v́ sống động, nhộn nhịp, và shopping rẻ tiền. Chúng tôi không có th́ giờ đi đến Gyeong-ju, kinh đô của triều đại Silla (668-936AD), nơi UNESCO công nhận là di sản thế giới, mà chúng tôi đi:

chợ cá Jagalchi:

 

tháp Busan và khu shopping kế đó:

 

5. Kagoshima (dân số 610,000 người): rất nhiều nơi đi xem. Khách có thể đi taxi đến trạm xe điện rồi lấy xe điện đi một tiếng đến nơi tắm cát bùn Ibusuki hay xem nhà Samurai xưa Chiran. Tôi không thích đi xa khi tầu cặp bến nên mua thêm vé xe điện và phà đi vô giới hạn trong thành phố (1200 Yen/ một người). Một khi shuttle của cruise chở vào phố, chúng tôi lấy phà đi qua bên núi Sakurajima xem. Sakurajima là ngọn núi lửa vẫn c̣n có thể bộc nổ.

        Sau khi xem xong, lấy phà trở lại thành phố, chúng tôi leo lên một chiếc xe bus, định ngồi xe đi ṿng thành phố xem. Xe đi độ nửa giờ, người trên xe dần dần  xuống gần hết, tôi mới nhận ra tuyến đường xe đi khác với bản đồ. Anh Sơn ngồi gần một ông hành khách người Nhật nên mở bản đồ cho ông ta xem, chỉ vào "Dolphin Port",  nơi chúng tôi muốn đến để lấy shuttle trở lại tầu. Ông ta không nói tiếng Anh, nói một tràng tiếng Nhật, lấy ngón tay thay v́ chỉ vào Dolphin Port th́  chi xuống khoảng không phía dưới bản đồ. Không cần hiểu tiếng Nhật, chúng tôi ai cũng biết là ḿnh đă lấy nhầm xe bus: nó đáng đi về hướng Nam ngược hẳn với hướng Bắc về Dolphin Port, và điều lo ngại nhất là nó đang đi nơi nào xa xôi không có trong bản đồ!

        Cả bọn đều nghe ông ta líu la nói tiếng Nhật với anh Sơn, chẳng một người nào hiểu ông ta nói ǵ. Thế nhưng mầu nhiệm thay, anh Sơn quay qua nói là ông ta giải thích chúng tôi đừng lo, cứ ngồi trên xe bus. Xe sẽ chạy hết một ṿng rồi quành lại trạm ban đầu nơi chúng tôi lên (gần Dolphin Port).

        Anh Sơn nhẩy đầm thật lả lướt và đầy nghệ thuật v́ có kinh nghiệm hơn 45 năm, thế nhưng nói về khả năng ngoại ngữ, tôi chưa hề nghe nói anh ta tốt nghiệp tiếng Nhật nên tôi rất nghi ngờ lời thông dịch của anh ta. Cùng một lời ông Nhật nói, với khả năng nói tiếng Nhật của tôi không thua ǵ của anh Sơn, tôi có thể thông dịch là "Chết tía tụi bay rồi, xe bus này đang đi đến trạm ở rừng U-Minh!". Do đó, tôi tiến đến trước gần ông tài xế -vẫn đang lái xe-, mở bản đồ, chỉ vào Dolphin Port nơi chúng tôi muốn đến, hỏi ông ta xe bus này đi đâu.

        Ông tài xế xổ ra một tràng tiếng Nhật. Ông ta cũng không biết tiếng Anh! Thấy gương mặt tôi đầy "khẩn trương", "bức xúc", và "có vấn đề", ông ta lại nói với tôi vài câu tiếng Nhật. Chiếc xe bus lúc này không có một khách nào, chỉ có bọn chúng tôi. Vợ tôi ngồi phía sau nhao nhao: "Anh Ngọc đừng nói chuyện với ổng, nguy hiểm, v́ ông ấy đang lái xe!".

        Trong giây phút thập tử nhất sinh không trở về đúng giờ tầu sẽ nhổ neo bỏ rơi khách, tôi phải khẩn trương t́m đủ mọi cách quay lại bến tầu th́ thay v́ lo lắng giúp cho cả bọn trở lại trạm xe bus chính th́ vợ tôi lại la tôi nên giữ im lặng, đừng nói chuyện với ông tài xế.  Thế có tức không chứ! Đây là lư do tại sao vợ chồng xung đột v́ phụ nữ lúc nào cũng phê b́nh... xây dựng chồng.  Tôi thà bị đụng xe chết c̣n hơn là đi lạc đường để tầu bỏ tôi lại ở thành phố Kagoshima xa lạ.

        Ai cũng biết là khi nói về Địa lư, con đường duy nhất phụ nữ chỉ biết là từ nhà đến tiệm Chanel hay Louis Vuitton. Không có đàn ông dẫn đi du lịch, mấy bà chẳng những sẽ ở nhà dần ṃn cho đến ...chết, mà sẽ chẳng bao giờ nhớ nơi nào để trở lại "con đường xưa em đi" như trong bản nhạc khá phổ biến năm xưa. Ngậm đắng bồ ḥn, dĩ ḥa vi quư, tôi tiếp tục nói chuyện với ông tài xế, hy vọng là ông Đạo Dừa cho tôi phép thần thông, bỗng nhiên biến tôi nói được tiếng Nhật.

        Xe bus chắc chắn đang trên đường đi sa mạc Sahara v́ không những trên xe chỉ có bọn chúng tôi, không một hành khách nào khác, mà xe cũng chạy phom phom không ngừng v́ không một người nào đứng đợi ở các trạm x́-tốp. Ông tài-xế rất ư là x́-mạc, biết rằng tôi không hiểu ông ta nói ǵ nên đưa phone của ông ta cho tôi đọc: ông ta nói tiếng Nhật vào phone rồi nó dịch ra tiếng Anh!

        - This bus is going to Kinko bay. (Xe bus này đi Vịnh Kinko).

        Có lẽ ông ta thấy gương mặt của tôi bị trầm cảm "con cá nó sống v́ nước, tôi sống nhờ ông đấy, ông tài xế xe bus Nhật Bản ơi!" v́ tôi không muốn đến Vịnh Kinko mà muốn trở về Dolphin Port, ông ta lại nói vào trong phone và cho tôi xem câu tiếng Anh dịch kế tiếp:

        - Wait a moment please (Làm ơn đợi tôi một tí).

        Năm phút sau, ông ta lái vào một khu parking thật rộng gần biển. Có một chiếc xe bus khác đang đậu sẵn. Ông ta nói to tiếng ǵ với người tài xế đó và rồi nhoẻn miệng cười nh́n tôi, ra dấu cho bọn tôi xuống xe sang xe bus đó, rồi cúi đầu loạn xạ chào tôi. Tôi cũng cúi đầu loạn xạ chào ông ta đi xuống. Vừa sắp sửa đái ra quần v́ đi lạc xe bus, bây giờ tôi lại mừng hơn kiếm được vàng khi nghe anh tài xế xe bus kia nói tiếng Anh: "Come here!".

        Anh ta nói với tôi là xe bus anh ta sẽ đi lúc 3 giờ (bây giờ là 2:50 trưa), và tuyến đường của anh ta sẽ dẫn tôi trở lại trạm xe bus ở Dolphin Port vào khoảng 3:50 trưa. Chúng tôi mừng quá, cám ơn cả hai người tài xế rối rít. Chưa bao giờ mà tôi cúi đầu chào cám ơn nhiều thế trong đời.

        Ông tài xế xe bus cũ cười, cúi đầu, và vẫy tay chào bye bye chúng tôi. Bây giờ th́ tôi mới kinh ngạc với sự hảo tâm của ông ấy: bỏ mặc tuyến đang chạy, ông ta bất quản ngại chở chúng tôi đến đây để chiếc xe bus này chở chúng tôi về trạm cũ!

        Đây là lần thứ hai tôi có kinh nghiệm với tính t́nh vô cùng thành thật và giúp đỡ của người Nhật: lần trước tôi đi taxi, khi đến nơi trả tiền th́ người tài xế trả lại cho tôi một ít tiền. Tôi không hiểu tại sao th́ ông ta nói đă chở tôi hơi xa v́ đi lầm đường nên không tính tiền tôi đoạn đường ông đi lạc! Chỉ có xă hội người Nhật mới thế, và cái kinh khủng không tưởng tượng được là họ đào tạo cho tất cả tầng lớp tuổi của người Nhật với cùng một nhân tính đạo đức.

        Buổi chiều cuối cùng trên tầu, cả bọn chúng tôi nhóm lại xem một tṛ chơi rất vui trên tầu là người ta thi nhau, muốn bảo vệ quả trứng sống làm cách nào th́ làm, thả nó từ lầu ba xuống đất mà không bị vỡ. Nhóm chúng tôi cũng hi hữu đoạt ba giải vô địch nhẩy hula hoop lâu nhất với phần tưởng là hai chai champagne và một xách tay: vô địch phụ nữ là Thu Hương từ Houston, Texas, rất đáng kể v́ đánh bại năm bà khác, tất cả đều từ Australia, vô địch nam là tôi, và vô địch tất cả  Terri người Canadian, bạn anh Sơn & chị Sen.

        Đi cruise các thành phố Nhật Bản là một cuộc du lịch đầy thích thú v́ nơi nào cũng sạch sẽ, dân t́nh thân thiện dễ mến, rất an ninh, và nhất là ngày nào trên tầu cũng có mizo soup hay ḿ nước ramen (buồn năm phút là không có sushi). Giống như tướng McArthur của Mỹ đánh nhau vào thời Đệ Nhị Thế Chiến tuyên bố, tôi sẽ trở lại Japan đi cruise nữa: "I shall return".

 

 

Nguyễn Tài Ngọc

October 2018

http://saigonocean.com/