Tokyo, ngày th nh́

Nguyn Tài Ngc

http://www.saigonocean.com/trangNguyenTaiNgoc/vanNTN.htm

 

 

 

 

        Vài người đă email hỏi tôi chi tiết đi xe bus từ Haneda Aiport đến Tokyo và mua vé ở đâu, sau khi đọc xong bài thứ nhất "Tokyo, Japan". Khi lấy hành lư đi ra từ Haneda International Terminal, ngay bên trái có quầy bán vé xe bus (  đó họ gọi là "Friendly Airport Limousine"). 

Ảnh Internet

        Tokyo là thành phố lớn nên ḿnh phải biết là muốn đi nơi nào. Thí dụ như khi du khách về Sài-G̣n, một khi đáp xuống phi trường Tân Sơn Nhất, phải nói chi tiết với taxi là muốn đi "Tân Định", "Khách sạn Caravelle", "Chợ Lớn"..., chứ không nói là "Tôi muốn đi Sài-G̣n" th́ tía tài xế cũng không biết chở ḿnh đi đâu, nghĩa địa Thành phố hay nhà thương Biên Ḥa.

        Airport limousine chỉ ngừng ở vài trạm chính. Trong trường hợp tôi, Hotel Shinjuku Prince ở gần trạm metro Shinjuku nên tôi muốn mua vé đến Shinjuku Station. Giá bán là 1230 yen (1 US dollar = 110 yen). Bên ngoài phi trường là một lô trạm xe bus với số khác nhau. Trên vé mua có in trạm số mấy, và mấy giờ xe bus sẽ đến. Xe bus đi Shinjuku trạm số 3 nên tôi ra đợi ở trạm số 3. Ảnh dưới đây tôi chụp trạm số 3 khi chúng tôi đang đợi xe bus. Đừng nh́n chữ Nhật trong ảnh này rồi lo sợ đái ra quần v́ không hiểu: có cả hai thứ tiếng Anh và Nhật xen kẽ, và nó có hiện lên rơ ràng những stop sẽ ghé, trong dó có Shinjuku.

        Hôm qua dẫn mọi người đi bộ cả ngày ṿng quanh Tokyo, tối về tôi mệt nên 9 giờ đă ngáy kḥ kḥ. Ngủ có 5 tiếng, 2:30 đêm tôi đă dậy, không làm sao ngủ lại.

         

        ba giờ sáng đêm đầu tiên ở Nhật Bản,

        Shinjuku, tầng 18, Prince Hotel,

        lần nào đi du lịch cũng thấy teo,

        không v́ cướp, nhưng v́ không ngủ được.

 

 

 

        cho dù đă uống bao nhiêu thứ thuốc,

        thuốc an thần, thuốc ngủ, thuốc phá thai,

        thuốc ho, thuốc say sóng, thuốc ngừa thai,

        đêm tôi vẫn mắt trừng trừng không ngáy.

 

        nh́n xuống đường người đi qua kẻ lại,

        nghĩ cuộc đời, tôi thấy tựa giấc mơ.

        bốn mươi năm trước, tôi gốc... Cần Thơ,

        rồi thành Mỹ, đi chơi cùng thế giới.

 

        Đức, Tây, Tầu, Trung Hoa, Ư-Đại-Lợi...

        rất nhiều nơi tôi có dịp viếng thăm,

        xem người ngoại quốc: ông Tây, bà đầm,

        đêm hôm nay tôi ở trên đất Nhật.

 

        bên cạnh tôi vợ vẫn nằm yên giấc,

        chẳng được ...rờ, th́ nằm nữa làm ǵ?

        mặc quần áo, tôi mở cửa bước đi,

        xuống dưới phố, xem người ta sinh hoạt.

 

        Hậu quả của ban tối ở Kabukicho, Shinjuku ,vô cùng tấp nập vạch người mới thấy không khí  là sáng sớm rác rưới khắp nẻo đường đất nước. Đây đó "xác" người say nằm bừa ra một đống ḥa lẫn với rác nhưng chẳng một ai để ư. Nhiều cô gái trẻ say túy lúy chẳng biết trời trăng được người thân gọi taxi chở về nhà. Người ta bắt đầu dọn dẹp, hốt rác bỏ vào bao plastic chất đống đợi xe rác đến lấy.

 

 

 

         Sáng hôm nay, ngày thứ nh́ ở Tokyo, Chủ Nhật 16-Sep, cả nhóm mua tour xe bus đi xem Mt. Fuji. Chúng tôi không đi v́ đă đi vài lần. Vợ chồng chị vợ tôi đi chơi riêng nên chỉ có vợ chồng tôi đi ṿng quanh Tokyo một ḿnh.

        Hôm nay tôi muốn đi xem tượng con nhện khổng lồ Maman, Hoàng cung quốc gia Imperial Palace, chợ cá Tsukiji Market ở khu Ginza, Akiba Fukurou Owl cafe và Maidreamin cafe ở Akihabara, rồi cuối cùng Oedo-Onsen-Monogatori ở Odaiba.

1. Maman là tượng một con nhện bằng đồng khổng lồ cao và rộng mười thước của nữ điêu khắc gia người Pháp Louise Bourgeois. Có bẩy thành phố trên thế giới trưng bày tượng con nhện khổng lồ này: Tokyo, Anh, Tây-Ban-Nha, Hàn Quốc, Qatar, Hoa Kỳ (tiểu bang Arkansas), và Canada (National Gallery of Canada ở Ottawa, phí tổn dựng lên vào năm 2005 là 3.2 triệu dollars, 1/3 ngân sách của Gallery nên rất nhiều người chỉ trích tiêu xài quá lố chỉ để trưng bày tượng một con nhện).

        Tượng con nhện Nhật Bản này ở Roppongi Hills, ngay trước cao ốc Mori Tower. Du khách có thể lên đến tầng cao cùng thứ 54, Observation Deck, để xem quang cảnh bao quát của Tokyo. Giá vé h́nh như là 1800 yen. Tôi không lên xem v́ đă đi vài Observation Tower ở Tokyo.

2. Imperial Palace, Hoàng cung Quốc gia: Muốn vào bên trong xem, du khách phải vào trang web của Imperial Palace để giữ chỗ trước mấy tháng.Đến đây đi bộ mệt nghỉ và có lẽ mất cả nguyên ngày nên tôi chỉ đi dạo bên ngoài.  Tôi đă vào bên trong  Imperial Palace ở Kyoto nên cũng chẳng thiết tha với Tokyo. Imperial Palace Tokyo rất to, trạm Metro ngừng ở khá xa rồi khách đi bộ vào nên nếu ai có muốn đi xe, chuẩn bị cho một ngày đi bộ dài đăng đẳng bằng cách đi bộ ṿng ṿng chợ Sài G̣n mỗi ngày 50 lần trong năm tháng.

3.  Chợ cá Tsukiji Market ở khu Ginza:  khu này ngơ ngách không khác ǵ chợ Bàn Cờ, hầu hết hàng quán chỉ bán mỗi một món: seafood. Ngoài cá, tôm, cua, người Nhật thích ăn một món bất cứ chỗ seafood nào cũng có bán: con mực. Người ngợm đi đông đảo, kẹt cứng ngơ hẻm, và mặc dù có vẻ như nơi nào cũng có nướng thức ăn biển, muốn mua phải đợi dài mơm mới nướng xong. Đă thế, rất ít tiệm có bàn ghế, người mua phải đứng ăn.

4. Akiba Fukurou Owl cafe@home cafe ở Akihabara: nước Nhật có lắm giải trí quái dị chẳng quốc gia nào có, chẳng hạn như Robot Restaurant hoặc tiệm ăn mà bàn ghế là bồn toilette. Tôi có đọc về hai tiệm café này, một, bên trong trưng bày toàn là chim cú,

Ảnh Internet

một, các cô hầu bàn mặc quần áo như "maids", "con ở". Cả hai đều ở khu Akihabara.

Ảnh Internet

        Với trợ giúp của GPS sau khi dùng xe điện ngầm, tôi đi bộ đến Akiba Fukurou Owl Cafe để xem mấy con ó. Đến nơi th́ buồn 5 phút: phải đặt reservation trước. Đi bộ quá mỏi chân sau khi xem Imperial Palace, chợ cá Tsukiji Market, và cuốc bộ từ trạm metro station đến đây, tôi nản chí cũng không đi xem quán cà-phê mấy cô waitress mặc quần áo "con ở" mà quay trở lại để đi xem  Oedo-Onsen-Monogatori ở Odaiba v́ sợ không đủ th́ giờ.

5. Oedo-Onsen-Monogatori, Odaiba, Tokyo : người nào nghĩ ra ư kiến này thật là khôn. Mở cửa từ 11 giờ sáng đến 9 giờ sáng hôm sau, khách sau khi mua vé,  2900 yen, cởi hết quần áo của ḿnh và mặc vào chiếc áo "yukata", chân không mang giầy dép. Áo yukata giống như kimono, người ta mặc thường ngày trong nhà, đơn giản hơn kimono nhiều và tự mặc lấy được. Áo và dây lưng có đủ mầu sắc, đủ h́nh ảnh, và khổ to nhỏ để ḿnh chọn lựa. Tất cả mọi người mặc áo yukata giống nhau một khi vào bên trong.  Bên trong có đủ tiệm thức ăn, khu giải trí, tắm "onsen" khỏa thân, đấm bóp, cá rỉa chân, ngồi nằm xem TV...Thức ăn, cá rỉa chân, đấm bóp phải trả thêm tiền.

        Phong tục Nhật Bản có một cái lạ không một quốc gia nào có là họ rất tự nhiên tắm khỏa thân chung trong suối nước nóng. Thấy của quư nhan nhăn mà cả đàn ông lẫn phụ nữ không thấy mắc cỡ.

        Anh rể tôi là người Mỹ. Ông ta kể mấy chục năm trước sang Nhật ở nhà một gia đ́nh Nhật. Nhà không có pḥng tắm riêng nên tắm ở một nhà tắm chung công cộng. Đàn ông và đàn bà cách nhau chỉ bằng một tấm màn kéo phân chia ở giữa. Bên phía đàn bà nghe tiếng nhiều con nít v́ mẹ dẫn con đi tắm. Thỉnh thoảng những đứa bé tung màn phân chia chạy qua bên phía đàn ông. Mẹ chúng nó chạy theo để kéo chúng nó về. Anh rể tôi đang tắm bỗng nhiên thấy con nít, đàn bà trần như nhộng chạy qua bên phía đàn ông tỉnh nên hốt hoảng che đỡ, mắc cỡ. Thế mà trong suốt lúc ông ta tắm, con nít đùa giỡn với nhau cứ chạy qua bên đàn ông, và các bà mẹ cứ đi theo để bắt con về!

        Tôi đă định hy sinh v́... nghệ thuật, thoát y vào tắm "onsen" để về viết lại kinh nghiệm trải qua, thế nhưng khi bước vào bên "onsen" đàn ông th́ thứ nhất, tôi có cảm tưởng như ... heo đi tắm: một bồn nước to h́nh chữ nhật, chung quanh là xi măng, không có suối róc rách, không có cây cối nên thơ, chẳng có ǵ là nghệ thuật   và thứ hai, trong bẩy mầu căn bản mà mắt con người thấy: xanh lá cây, xanh dương, đỏ, vàng, tím, đen, trắng, tôi chẳng thấy sáu mầu kia đâu hết mà chỉ thấy một hàng mầu đen nhánh. Quá kinh khiếp, tôi quay trở ra liền lập tức.

        Nói đến người Nhật thoải mái sexy, ở nơi Oedo-Onsen-Monogatori này th́ một khi họ đưa cho ḿnh một cái ṿng có số để đeo vào tay (dùng số này khi mua thức ăn  dịch vụ ở bên trong, đến lúc về mới cộng sổ để trả tiền), họ cũng đưa cho  chiếc áo yukata  rồi tự ḿnh vào locker cởi quần áo, mặc chiếc yukata vào.

        Họ có đưa cho một tờ giấy chỉ dẫn bằng tiếng Nhật lẫn tiếng Anh, thế nhưng tôi nhanh nhẩu đoảng không đọc. Cởi quần áo ra xong c̣n chiếc quần lót, tôi phân vân không biết có nên cởi nốt hay không, nhưng suy nghĩ trong đây có "onsen", mà người Nhật tắm "onsen" phải trần như nhộng nên tôi quyết định cởi luôn quần lót, mặc chiếc yukata vào.

        Thú thật là trong hơn hai tiếng đi dạo bên trong khu giải trí cùng với những người mặc yukata khác, trong khi tôi đi tửng tửng từng bước từng bước thầm lúc nào cũng lo sợ nếu lỡ dây lưng tuột, chiếc áo yukata bung ra, tôi chỉ có t́m đường độn thổ, th́ những người khác mặt mày tươi rói, ai nấy đều có vẻ rất thoải mái trong chiếc áo yukata mà tôi không hiểu tại sao!

        Đến lúc khi vợ tôi mua ḿ ramen và vợ chồng chúng tôi vào một căn pḥng có bàn ăn để ngồi ăn th́ tôi mới khám phá ra chân lư: khi ngồi bẹp xuống đất, tôi than phiền với vợ là chiếc áo này khi ngồi xuống, tôi phải cẩn thận che kín hai chân của tôi, cực quá! Vợ tôi hỏi tại sao th́ tôi giải thích là tôi sans x́-líp khi mặc chiếc yukata. Nàng thét lên một tiếng hét hăi hùng, nói là trong tờ giấy chỉ dẫn viết rơ ràng là đừng cởi quần lót ra!

        Xanh mặt, tôi không đụng đến tô ḿ ramen mà chạy như bay trở ra khu thay quần áo để mặc quần lót vào. Một khi có quần lót, ḷng tự tin gia tăng 100%, tôi ngồi xuống ăn ḿ mà không cần biết là ḿnh có hở đùi, hở háng hay không!

 

(C̣n tiếp. Kỳ tới: Đi cruise 8 đêm trên chiếc Diamond Princess)

 

Nguyễn Tài Ngọc

September 2018

http://saigonocean.com/

 

 

Tài liệu tham khảo:

https://en.wikipedia.org/wiki/Maman_(sculpture)