Đi
thăm anh Cương
Nguyễn Tài Ngọc
đến thăm
anh trưa tháng Ba nắng
gắt,
đường khá xa lái đến
nghĩa trang anh,
xe cộ đông náo nhiệt
khắp thị thành,
hàng quán bán
rất đông người tấp nập.
khi đến
nơi, con tim tôi ngừng đập,
đất trời như ngừng lại, chẳng chuyển xoay,
kim đồng hồ ngừng di chuyển lung lay,
tôi nhận thức: anh đi không trở
lại.
thắp nén
hương, tôi cúi đầu vái lậy,
tôi chắc rằng anh hoan hỉ gặp
tôi,
vồn vă vỗ vai, anh
mời tôi ngồi,
bảo người nhà mang cho
tôi nước uống.
anh nói
với tôi, anh giờ sung sướng,
dứt nợ trần, không lo lắng, bận tâm.
anh chỉ
chờ gặp lại một người thân:
Dung, người anh yêu suốt đời, tuyệt đối.
tôi yên
lặng, anh nói ǵ th́
nói,
nước mắt tôi cứ tuôn
chẩy không ngừng,
con tim tôi rạn nứt nỗi vấn vương,
v́ tôi biết
anh xa tôi
vĩnh viễn.
bắt tay
anh, tôi giă từ tạm
biệt,
thế nào rồi ḿnh cũng gặp lại nhau,
ngày ấy lệ sẽ không chẩy tuôn trào,
v́ chúng ta sẽ cùng
chung thế giới.
Nguyễn Tài Ngọc
March 2018