Xong một cuộc t́nh

 

-Chúc mùng anh Hùng với chị Tâm trăm năm hạnh phúc nhe.

-Thằng Hùng bây giờ có vợ rồi khỏi than buồn phiền nữa nhe mày!

-Anh em ḿnh nâng ly chúc cho đám cưới anh Hùng với chị Tâm đi.

-Dzô, Dzô….

 

Ngồi nghe tiếng ồn ào chúc tụng của anh chị em Hùng mà Tâm không biết nghĩ ǵ. Vui cũng không vui, buồn cũng không buồn. Hôm nay là tiệc cưới của Tâm trong một nhà hàng Tầu ở Montreal gồm có gia đ́nh của Tâm và Hùng, người chồng mới cưới. Gia đ́nh Hùng gồm có bố mẹ và năm anh chị em, tất cả ở California đến. Gia đ́nh Tâm th́ có ba má, em trai và ba cô bạn của Tâm. Tâm buồn v́ làm đám cưới xong Tâm sẽ rời bố mẹ theo chồng về California, và buồn v́ những người trong nhà thờ không ai đi dự đám cưới, ngoại trừ ba người bạn thân nhất của Tâm.

Ba  Tâm đến Montreal đă năm năm, mang theo Tâm và đứa em trai. Má Tâm không đi làm, ba Tâm t́m được một chân gác dan ở nhà thờ, tiền lương chỉ vừa đủ trả tiền mướn apartment nên đời sống gia đ́nh rất chật vật. Ba năm trước Tâm t́m được việc làm cho một hăng làm bàn ghế, một ngày tám tiếng. Việc của Tâm là dùng giấy nhám đánh mặt gỗ cho phẳng ĺ. Ngày đầu tiên đi làm chỉ đánh chưa đầy nửa giờ Tâm đă khóc muốn nghỉ việc v́ hai tay mỏi vô cùng, thế nhưng nghĩ đến ba má và em ở nhà cần có cơm ăn, Tâm cố nuốt đắng cay cực nhọc làm cho xong ngày và theo thời gian dần dần rồi làm cũng quen tay. Thấy con gái đi làm cực nhọc, nhiều buổi tối ba Tâm khuyên nhủ:

- Con đừng đi làm nữa, vất vả quá.

- Đâu có mệt ǵ đâu ba. Tâm trả lời, tự dấu ḷng ḿnh.

- Con bỏ làm đi. Rồi đi học trở lại full time vào ban ngày, đừng đi làm ban ngày không có th́ giờ rồi con phải đi học ban đêm.

- Con đi làm đi học cùng một lúc được mà. Ở nhà chỉ có ḿnh ba đi làm, không đủ tiền nuôi má và hai chị em con. Bây giờ con lớn rồi, để con đi làm phụ thêm tiền cho ba.

- Nhưng con là con gái, làm việc tay chân ba thấy thương cho con quá.

- Ba ơi, ở bên này con trai như con gái, ba đừng lo cho con. Mà con đâu có phải khiêng ǵ nặng nhọc đâu.

- Không nặng nhọc nhưng ba thấy con cực quá, nhất là mùa Đông trời lạnh thấu xương con phải đón xe bus đi làm.

Khi nghe ba nói đến đón xe bus vào mùa Đông, Tâm yên lặng không nói lại. Cái ǵ Tâm chịu được chứ cái lạnh của Montreal, ở năm mùa Đông rồi Tâm vẫn không quen. Ba tháng mùa Đông, tháng 12, tháng Giêng và tháng Hai, nhiệt độ trung b́nh vào ban ngày là trừ 4 độ, lạnh vô cùng cực. Nóng đến đâu Tâm cũng có thể chịu được nhưng lạnh th́ Tâm rất sợ. Những buổi sáng sớm đi bộ ra ngồi đợi ở trạm xe bus, tuy là đă mặc quần áo chống nhiệt bên trong rồi đeo găng tay, áo lạnh chùm mũ bên ngoài kín mít như vậy mà Tâm vẫn thấy cái lạnh xuyên qua bao nhiêu tầng lớp áo đến tận phổi của ḿnh. Nhiều buổi sáng xe bus đến trễ, Tâm chỉ muốn cởi hết áo lạnh, vất găng tay, vất mũ đội cho tử thần đến cướp đi cuộc đời để Tâm không c̣n bị cái lạnh triền miên ám ảnh, không c̣n bị cái nghèo cùng cực theo đuổi.

Gia đ́nh Tâm đi nhà thờ Tin Lành ở đây mỗi sáng Chủ Nhật. Tâm đi đều đặn, không nghỉ tuần nào. Nhà thờ là nơi nương tựa khi Tâm cảm thấy ḿnh đang rơi trong vực thẳm không có chỗ bám víu. Nhà thờ là niềm hy vọng nhỏ nhoi trong bao nhiêu niềm tuyệt vọng của đời sống. Nhà thờ là nơi Tâm thốt ḷng tâm sự với Chúa qua những bài hát Thánh Kinh, qua những giây phút lặng tâm cầu nguyện. Tuy rằng trong nhà thờ cũng có vài con trai bằng tuổi hoặc lớn hơn, Tâm vẫn chưa t́m được ai tâm đầu hợp ư dù rằng bây giờ Tâm đă hai mươi sáu.

Tưởng chuyện lập gia đ́nh là một chuyện xa xôi không biết chừng nào xẩy ra trong tương lai, một ngày trong tuần trước khi đi ngủ, má Tâm nói cho Tâm nghe là qua một người bạn, một bà người Bắc ở vùng Bắc California gia đ́nh tử tế đàng hoàng muốn t́m người để gả con cho cậu con trai 37 tuổi chưa bao giờ lấy vợ, có nghề nghiệp vững chắc, làm rất nhiều tiền. Má Tâm đưa cho Tâm xem h́nh của anh chàng ấy   -tên là Hùng-   hỏi ư kiến xem Tâm nghĩ thế nào. Tâm xem diện mạo anh ta cũng được, nhất là biết anh ta ở California là xứ nắng ấm nên đồng ư đưa cho má một bức ảnh của Tâm để hai mẹ con anh Hùng xem Tâm ra sao. Nhận được ảnh Tâm, chỉ  sau vài tuần email và  nói chuyện điện thoại, Hùng bay lên Montreal gặp Tâm:

-Nói chuyện điện thoại và xem h́nh đă thấy em đẹp, giờ gặp em thật sự thấy em đẹp hơn mà ăn nói nhỏ nhẹ có duyên nữa. Anh muốn lấy em làm vợ, em về Cali ở với anh nhe.

-Tụi ḿnh mới gặp và biết nhau có mấy tuần, em nghĩ cả hai nên đợi để t́m hiểu nhau thêm.

-Anh  đă suy nghĩ chín chắn lắm rồi, không đợi được. Anh về lại California, ở đây có anh nào khác mến em tỏ t́nh, em thích th́ anh mất em làm sao?

-Mấy năm nay em chưa lập gia đ́nh v́ chưa gặp ai, không có lư nào mà gặp một người nào nhanh như vậy, anh đừng lo. Hơn nữa em đi nhà thờ, gia đ́nh anh theo đạo Phật, hai tôn giáo hoàn toàn khác biệt. Má anh có vẻ sùng đạo, lấy nhau về thế nào cũng có sự xung đột.

-Mẹ anh đâu có ở với ḿnh. Ḿnh lấy nhau rồi anh sẽ cố gắng đi nhà thờ với em, mà nếu anh không đi th́ em tự do đi lúc nào cũng được, anh nhất định không cấm cản.

-Anh hút thuốc. Em không thích người hút thuốc.

-Chuyện đó dễ mà, anh hứa với em là anh sẽ bỏ thuốc lá.  Em về ở với anh đi, anh nói thật với em anh chưa bao giờ lập gia đ́nh. Anh có nghề nghiệp vững chắc, làm nhiều tiền, lấy nhau về ḿnh sẽ gửi tiền giúp ba má và em của em. Anh có cái nhà ở California hai vợ chồng ḿnh sẽ ở riêng với nhau.

Gặp Hùng lần đầu tiên, Tâm không có cái rung động của t́nh yêu mănh liệt, không biết có phải là v́ Hùng không đẹp trai (tuy rằng cũng không xấu trai), hay Tâm đă qua giai đoạn yêu thương bồng bột của thời con gái, hay có thể v́ Tâm do dự nghe bao nhiêu tiếng đồn về sự khó tính, khách sáo, không chân thật của người Bắc. Thế nhưng câu nói cuối cùng  của Hùng làm Tâm nhanh chóng quyết định đồng ư với lời xin cưới v́ Tâm lúc nào cũng mơ tưởng ba má và em trai được sống trong sự sung sướng, một điều  Tâm  chưa có khả năng thực hiện ước mơ đó cho họ. Nếu chỉ v́ lấy chồng, trường hợp ở đây Hùng cũng không phải là người xấu xa, mà chồng có nghề nghiệp vững chắc nuôi Tâm và Tâm có dư chút ít gửi về cho gia đ́nh th́ Tâm không quản ngại thực hành ư định. Nghĩ đến đây, Tâm nhận lời xin cưới của Hùng mặc dù hai người chỉ quen nhau hơn vài tuần.

Tâm không phải là tín đồ có ḷng tin mănh liệt vào Chúa nên việc lấy chồng đạo Phật không quan tâm Tâm cho lắm. Vả lại, Tâm tin rằng ḿnh có thể khuyên nhủ Hùng đi nhà thờ sau khi đôi bên thành vợ chồng. Cái tự tin đó chưa thử cho đến lúc lấy nhau nhưng Tâm đă thất bại thuyết phục bạn bè và ngay cả ông mục sư trong nhà thờ là ḿnh sẽ cải huấn người chồng mới quay về với Chúa. Khi được tin Tâm sẽ thành hôn với người ngoại đạo, mọi người trong nhà thờ đều loan báo không dự lễ cưới. Đó là lư do tại sao buổi tiệc cưới hôm nay chỉ vỏn vẹn có hai gia đ́nh và vài người bạn của Tâm, sau khi hai người đă  ra ṭa Thị Sảnh lập giấy tờ hôn thú.

Về sống với người chồng mới ở Milpitas, California sau một đêm khóc lóc giă từ ba má và người em trai, cuộc sống hạnh phúc của hai vợ chồng mới cưới chỉ tồn tại ở vài tháng đầu. Cái ư tưởng chung sống với nhau sẽ dần dần tạo nên t́nh cảm yêu thương mật thiết trường cửu giữa hai vợ chồng mới cưới tan mất biến khi đụng đến chuyện tiền bạc. Tâm phát giác ra em trai Hùng đứng tên trương mục nhà băng của Hùng v́ Hùng ngày xưa đi học không trả tiền vay nợ đi học, bị hồ sơ xấu. Tuy rằng Hùng cho Tâm một thẻ tín dụng, thế nhưng muốn có tiền mặt tiêu cho một khoản ǵ lớn hay gửi về cho ba má Tâm th́ phải hỏi Chánh, em Hùng, kư check. Tâm rất bực ḿnh về vấn đề này v́ chồng ḿnh  không bao giờ hỏi Tâm tiêu tiền làm ǵ nhưng Chánh th́ soi mói, có lúc khảo hạch Tâm không đưa, viện lẽ phải hỏi anh Hùng xác định có cho phép hay không. Trước khi lấy nhau, Hùng có cho Tâm biết là đang sống chung apartment với em trai của ḿnh là Chánh, khi lấy nhau về th́ Chánh sẽ dọn đi chỗ khác, thế mà hơn hai năm Chánh vẫn c̣n ở chung apartment với hai vợ chồng. Tâm không thể nào thuyết phục chồng mời Chánh ra sống chỗ khác, cũng như đổi trương mục nhà băng từ tên Chánh sang tên của Tâm. Sau mấy lần từ chối, một lần Hùng quát tháo cho Tâm biết lư do: mẹ của Hùng không muốn Tâm giữ tiền của con trai ḿnh.

Từ ngày Tâm về làm dâu ở nhà chồng, nỗi lo sợ gặp một người Bắc khó tính, nỗi lo sợ mẹ chồng của ḿnh là bà Án mẹ của Lộc trong Nửa Chừng Xuân của Khái Hưng đă thành sự thật. Mẹ của Hùng xem con trai của ḿnh là hạng nhất. Là vợ, Tâm phải hầu hạ chồng, nhất là khi Hùng đi làm về nhà v́ “chồng của con đi làm cả ngày mệt trí óc, về nhà cần có người phục vụ”. Tâm khám phá ra là lương làm từ xưa đến nay Hùng mang về đưa check cho Chánh giữ nhưng người thật sự điều khiển số tiền trong trương mục đó là mẹ của Hùng. Hùng làm rất nhiều tiền nhưng chi cũng gần hết: trả tiền vay nhà băng căn nhà của Hùng nhưng bố mẹ Hùng và hai đứa em trai khác ở, tiền mỗi tháng cho mẹ dùng, tiền anh chị em hay con cháu của họ muốn xin mua ǵ Hùng đều cho, hóa đơn nợ gửi đến th́ Hùng trả. Số tiền thỉnh thoảng Tâm gửi về làm quà cho ba má và em  không có là bao nhiêu v́ Tâm không muốn mang tiếng, thế nhưng trước mắt mẹ của Hùng Tâm đă mang tiếng rồi. Đối với bà, “nó lấy mày chỉ với mục đích là rỉa tiền của mày gửi về cho gia đ́nh nó”, và “tôi sinh ra anh không phải là để nuôi con dưng người khác”, có một lần Hùng đă kể lại cho Tâm nghe là mẹ Hùng nói với Hùng như vậy.

Cái nhà mà Hùng hứa hẹn là của ḿnh, hai vợ chồng sẽ về sinh sống chỉ là nhà của Hùng trên miệng lưỡi: tiền đặt cọc là tiền của Hùng nhưng trả với trương mục mà người  em đứng tên. Đứng tên chủ căn nhà là người anh lớn v́ Chánh không có khả năng đứng tên mượn tiền nhà băng. Sau khi nhà băng cho mượn tiền mua căn nhà đó th́ Hùng là người trả tiền hàng tháng. Anh em và mẹ con trong nhà với nhau đều đồng ư là nhà của Hùng, thế nhưng trên phương diện giấy tờ pháp lư, căn nhà thuộc về người có tên chủ quyền trong sổ trước bạ: người đó là anh Hùng. Hùng nói với Tâm căn nhà ấy mẹ Hùng muốn sao th́ tùy ư mẹ, Hùng không muốn căi lời. Ngay bây giờ th́ mẹ Hùng không có ư định dọn đi đâu hết.

Giai đoạn âu yếm con dâu chỉ tồn tại khoảng mấy tháng đầu mới lấy nhau. Sau đó th́ mục đích sống của Tâm chỉ là để phục vụ cho Hùng theo chỉ thị của mẹ chồng. Hùng khi c̣n độc thân được mẹ hầu hạ từng li từng tí, bây giờ lấy Tâm việc nhà Hùng cũng chẳng giở một ngón tay. Tất cả việc bếp núc, giặt giũ, lau chùi, quét dọn… đều một tay Tâm làm. Mỗi Chủ Nhật Tâm đi nhà thờ một ḿnh th́ bị chỉ trích vợ đi bỏ chồng ở nhà một ḿnh nên Tâm chỉ đi nhà thờ mấy tháng đầu rồi không đi nữa.  Mỗi lần đến nhà mẹ chồng chơi hay ăn uống, cái ngon cái đẹp Hùng đều được mẹ dành cho, trong khi Tâm th́ xem như không hiện hữu. Tâm cố gắng chịu đựng không nói v́ không muốn tiếng đồn đến tai ba má ḿnh, thế nhưng trong nhà Hùng không ai là không biết có sự căng thẳng giữa mẹ chồng và con dâu.

Một điểm Tâm không ngờ v́ Hùng không nói trước là Hùng nghiện bia rượu, chưa kể đến Hùng vẫn chưa bỏ thuốc lá như đă hứa. Hùng phải uống bia lâu năm lắm v́ mỗi lần uống một lúc cả một, hai két bia chứ không phải một chai. Uống xong th́ hôm sau nằm ră rượi, than nhức đầu rồi uống thuốc an thần. Chẳng những Hùng mà Chánh cũng uống. Hai anh em không tuần nào mà không nhậu. Sự nhậu nhẹt say sưa này  đem tới nhiều lần căi vă v́ Tâm nói khẳng định rằng chồng Tâm có thể hầu, nhưng em chồng -đă 32 tuổi rồi không có vợ con- mà c̣n bắt Tâm hầu hạ nữa th́ nhất định không.

Hơn ba năm chung sống với mối liên hệ vợ chồng căng thẳng, một hôm Hùng về nhà nói với Tâm  không thích ứng được với đời sống bên Mỹ nên thử về Việt Nam làm việc. Gia đ́nh Hùng vẫn c̣n hai người em ở căn nhà bốn tầng ở SàiG̣n nên việc ăn ở không là vấn đề. Hùng hứa sẽ vẫn gửi tiền đều đặn hàng tháng cho Tâm trả tiền apartment và tiền ăn, và rồi không cần có sự đồng ư của Tâm, Hùng về SàiG̣n. Tâm ở lại, tức giận vô cùng nhưng không làm ǵ được. Tâm không thể nào trở về Canada v́ nếu ba má Tâm biết chuyện của con gái ḿnh  th́ chỉ lo buồn mà không giải quyết được ǵ. Hơn nữa, Tâm chỉ có thẻ xanh, đoạn tuyệt bây giờ th́ Tâm sẽ không có cơ hội xin vào công dân Mỹ.

Hùng về SàiG̣n, t́m được ngành xuất cảng hàng hóa sang Hoa Kỳ nên tiền tuy làm không nhiều như bên Mỹ nhưng vẫn đủ dư gửi về cho vợ và có tiền rộng răi trong túi. Đă quen từ nhỏ đến lớn ở nhà được mẹ phục dịch, Hùng thấy Sàig̣n là thiên đường với người có đồng tiền.  Hùng có thể t́m hết cô này đến cô khác để thoả măn sinh lư và mang cả  vài cô thay phiên nhau đến nhà sinh sống phục vụ thường nhật cho ḿnh. Cứ mỗi khoảng sáu tháng Hùng bay về Mỹ một vài tuần. Tâm bây giờ đă chán ngấy liên hệ t́nh cảm lẫn t́nh dục. Điều này lại càng làm Hùng muốn thời gian ở Mỹ qua nhanh để trở lại Việt Nam.

Khi c̣n độc thân, Hùng chơi thân với một người bạn là Thành, hai người có nhiều tính t́nh giống nhau.   Thành đă lập gia đ́nh,  không trác táng như Hùng, không rượu bia thuốc lá nên Hùng thường nghe lời Thành khuyên bảo. Chuyện Hùng lấy vợ Thành có biết, thỉnh thoảng hai vợ chồng Thành vẫn đến thăm Hùng và Tâm. Thành thấy bạn ḿnh đối xử với vợ càng ngày càng đi vào con đường sai lầm, chẳng sớm th́ muộn sẽ đánh đổ cuộc hôn nhân nên đề nghị khi Hùng trở lại Mỹ, hai vợ chồng đi nghỉ mát ở Florida với vợ chồng Thành.

Một tuần ở Florida là một phương thuốc nhiệm mầu chữa trị bá bệnh, cho dù bệnh   nan giải đến đâu đi nữa. Mỗi lần được dịp th́ Thành cố thuyết phục vợ chồng Hùng nung cháy lại ngọn lửa t́nh sắp tắt. Đầu óc thoải mái không bị ngoại cảnh chi phối, ban ngày ngắm biển nh́n trời, ban đêm đi ăn uống dạo phố lên đèn, nh́n thấy nụ cười trên Hùng và Tâm, vợ chồng Thành tự tin chuyến  đi nghỉ mát lần này đă đạt được mục đích. Sáu ngày trôi qua quá nhanh, chỉ c̣n tối nay nữa thôi là ngày mai cả bốn người đă bay về California.

-Reng... Reng... Reng...

Chuông điện thoại trong pḥng vợ chồng Thành reo. Thành nhấc máy:

- Hello?

- Đây là Pḥng Tiếp Tân. Anh có một người bạn tên là Tâm ở cùng chung khách sạn?

- Vâng.

- Mời anh xuống pḥng Tiếp Tân. Có một chuyện ấu đả giữa vợ chồng cô Tâm. Chúng tôi đă gọi cảnh sát và họ đă hiện diện ở đây.

Thành bàng hoàng gác máy. Mấy ngày đi chơi chung với nhau, có bao giờ Thành thấy hai vợ chồng căi nhau đâu mà sao bây giờ đánh nhau nặng đến nỗi cảnh sát đến? Tại sao lại đánh nhau ở đêm cuối cùng, ngày mai đă trở về nhà rồi? Nói với vợ ở lại pḥng, Thành hối hả đi xuống lầu.

Đến quầy tiếp tân, Thành thấy một người cảnh sát, và sau khi giới thiệu ḿnh, một nhân viên dẫn Thành đến pḥng kế bên.  Nơi đây, Thành thấy ba người: Tâm, một người nữ cảnh sát và một nhân viên khách sạn. Tâm đă khô ráo nước mắt,  thái dương bên trái có dấu quầng đỏ. Thành ôm Tâm:

- Tâm OK chứ hả? Nh́n vết bầm trên mặt Tâm, Thành tiếp:

- Hùng đánh Tâm? Có đau lắm không?

- Ừ, ảnh đánh em. Không có đau lắm đâu anh. Em lách đầu qua một bên kịp lúc không thôi th́ chắc có lẽ bị nặng hơn.

Thành để ư không thấy Hùng, vừa định hỏi th́ cô cảnh sát cất tiếng:

- Khách sạn gọi báo chúng tôi biết có chuyện xô xát giữa hai vợ chồng. Khi chúng tôi đến th́ thấy cô Tâm có dấu bầm, hỏi th́ biết bị chồng đánh nên chúng tôi đă c̣ng ông chồng mang về bót. Tôi đă hỏi cung cô Tâm, nhưng nhờ anh xác định dịch câu trả lời của Tâm cho câu hỏi này cho chắc chắn là không có sự lầm lẫn: Ông chồng tát hay đấm cô ta?

- Ảnh đấm em chứ không có tát. Tâm trả lời.

Thành lập lại nguyên văn bằng tiếng Anh. Sau này Thành mới hiểu tại sao cô cảnh sát muốn xác nhận đấm hay tát v́ tát là tội nhẹ trong khi  đấm là cố ư đả thương, tội nặng, hai h́nh phạt khác nhau. Không biết chuyện ǵ sẽ xẩy ra cho Hùng, Thành hỏi:

- Anh bạn tôi bị giam ở đâu?

- Đây là địa chỉ nhà giam. Cô cảnh sát viết xuống địa chỉ cho Thành. Anh ta sẽ ở trong tù ít nhất vài ngày cho đến khi ra buổi hầu ṭa sơ khởi, trừ khi đóng tiền thế chân để tại ngoại hầu tra.

- Đóng bao nhiêu, và chừng nào được thả ra?

- $1000 đô-la. Đóng xong lúc nào th́ ra lúc ấy. Bây giờ th́ chúng tôi phát lệnh ông chồng  không được lai văng cô này trong ṿng 100 feet. Chỉ có một trường hợp ngoại lệ ông chồng có thể ngồi gần vợ là khi đi máy bay về California.

Nhân viên khách sạn lúc bấy giờ mới nói với Tâm và Thành:

- Chúng tôi xin lỗi về chuyện đáng tiếc xẩy ra. Đây là một bó hoa và vài món quà tặng khách sạn chúng tôi muốn gửi biếu cô. Một nhân viên chúng tôi sẽ dẫn cô về pḥng.

 

Thành nói:

 

- Có lệnh cảnh sát chồng cô Tâm không được ở phạm vi gần vợ nên tôi sẽ đưa cô Tâm về pḥng chúng tôi ngủ tối nay.

Về đến pḥng của ḿnh,  Thành an ủi Tâm, để Tâm tâm sự với vợ rồi lái xe đến bót đóng tiền $1000 đô-la tại ngoại hầu tra cho Hùng. Đến nhà giam lúc 9 giờ đêm, thế mà gần hai giờ sáng tất cả thủ tục mới xong. Hùng thất thểu đi ra chân không với một bao plastic trên tay đựng giầy, thắt lưng, ví, điện thoại di động… tất cả đồ đạc trong người Hùng cảnh sát thu giữ khi vào bót. Gương mặt Hùng xanh tái mét, phản ảnh nỗi lo sợ của một người lần đầu tiên trong đời phạm pháp bị bắt giam. 

Hai cặp vợ chồng trở về  California ngày hôm sau. Năm giờ ngồi trên máy bay, cả một thời gian dài đăng đẳng v́ không những vợ chồng Hùng & Tâm không nói chuyện mà Thành cũng giận người bạn lâu năm của ḿnh với hành động thô lỗ. Trong vài tháng sau đó, Hùng tốn gần  $30,000 đô-la tiền luật sư nhưng không bị đi tù. Luật sư họ tŕnh bày hai cách Hùng có thể chọn: một là nhận tội với tiểu bang Florida th́ phí tổn luật sư là $10,000, hai là ḿnh không nhận tội, tiền tốn sơ khởi sẽ là $15,000, cộng với tiền sẽ chi tiêu v́ bản án sẽ kéo dài đi tới đi lui giữa ṭa và người can án. Ông luật sư khuyên Hùng nên không nhận tội v́ may mắn cho Hùng là cuộc ấu đả xẩy ra ở Florida, Hùng ở California. Tiểu bang Florida sẽ không muốn mất th́ giờ và tiền bạc của họ truy tố Hùng v́ phải trả tiền nhân chứng như Tâm và Thành bay đến bay lui giữa California và Florida, và tiền trả nhân viên tiểu bang Florida làm việc cho bản án này. Nếu Hùng đánh vợ ở California th́ bảo đảm vừa mất tiền luật sư, vừa phải vào tù, cả đời có án. Đằng này chỉ tốn có $30,000 đô-la mà vẫn được thở không khí trong lành ngoài trời. Rơ ràng trường hợp ở đây có tiền th́ mua được tự do.

Tâm đệ đơn ly dị, sinh một con gái v́ lúc ẩu đả đă có thai hai tháng. Hai mẹ con đi thuê pḥng ở một nhà người Việt Nam. Tâm bây giờ đă trở thành công dân Mỹ nên Tâm có thể ở lại Mỹ hoặc về lại nhà ba má ở Canada. Tuy rằng cái nắng ấm của California cũng lạnh như băng giá mùa Đông ở Montreal khi nói về cái hôn nhân ngắn gọn Tâm đă trải qua, Tâm quyết định ở lại Mỹ, nhất định hy sinh làm hết sức ḿnh để cho con gái tránh được cảnh không may mắn như mẹ, để sau này nó được hưởng cả cái nắng ấm nơi cư ngụ lẫn cái nắng ấm của t́nh yêu trong đời sống.

Nguyễn Tài Ngọc