Budapest, Hungary

Nguyn Tài Ngc

http://www.saigonocean.com/trangNguyenTaiNgoc/vanNTN.htm

 

 

 

 

        Chiếc màn ảnh TV nhỏ trên tầu hỏa cho thấy c̣n 15 phút nữa mới đến Budapest, thế mà một đám người đă lũ lượt đứng lên mặc áo lạnh vào, ra cuối toa lấy hành lư, tuần tự đến đứng sắp hàng ở gần cửa ra vào  cứ như là tầu sắp sửa vào nhà ga.

          Tầu hỏa chỉ có hai loại, First Class và Economy. Tôi đang ngồi ở khoang Economy nên những người đứng lên để chờ xuống bến nh́n trong t́nh trạng tài chính...suy sụp: áo quần lam lũ, hành lư không có cái nào hiệu Louis Vuitton, có vẻ tất cả là người địa  phương v́ họ biết đường đi nước bước, tầu chưa báo hiệu đến ga mà đă đứng lên trước.

          Không cần nói chi về họ, trong khoang xe lửa này chỉ có vợ tôi là tướng người đài các, cỏn tất cả mọi người, ngay chính cả tôi trông có vẻ như tía em hừng đông đi cày bừa. Đi chung với vợ, tôi có cảm tưởng ḿnh là gạc-đờ-co cho một mệnh phụ phu nhân thời vua Louis thứ quatorze. Một phần lư do có lẽ là v́ trong 33 năm lấy nhau, nàng nhồi sọ vào tôi là nhờ lấy nàng mà tôi được nâng cấp từ quá khứ ở chợ Bàn Cờ.

          Chẳng phút chốc, tầu hỏa dừng ở sân ga. Bước ra khỏi toa xe lửa, ngạc nhiên thứ nhất của tôi là khác với các nhà ga ở thành phố khác rầm rộ với bao nhiêu là xe lửa ở nhà bến chính, nhà ga Budapest chỉ có một chuyến xe của tôi trong trạm. Ngạc nhiên thứ hai của tôi là số hành khách thưa thớt, làm tôi có cảm tưởng là xe không dừng ở Budapest mà ngừng ở một thành phố thôn quê nào đó.

          Quay sơ một vài phút video,  vợ chồng tôi bước ra phía trước cửa trạm. Tôi đứng chờ vợ tôi ra máy ATM lấy tiền Hungary, Forint. Cảnh tượng tiêu điều bên trong nhà ga phù hợp với tường gạch loang lỗ, nhiều vết rạn nứt ở bên ngoài nhà ga. Cả building trong t́nh trạng xuống cấp, không có dấu hiệu ǵ tu sửa. Một toán người độ chừng tám người đàn ông quần áo nghèo nàn bạc mầu tụ tập nói chuyện.

          Khung cảnh vắng lặng làm tôi nhớ lại những h́nh ảnh không người của bức tường Đông Bá Linh thời c̣n Cộng Sản Đông Đức. Tôi có cảm tưởng tôi là điệp viên Đặng Chí B́nh Không Không Thấy đột nhập vào thành phố Budapest với nhiệm vụ gặp một giai nhân nhan sắc đẹp rụng rời bí mật giao cho hai gói xôi gấc tṛn trịa. Đảo mắt một ṿng quan sát t́nh h́nh xem giai nhân của tôi có xuất hiện chưa th́ ở vị trí mười giờ đồng hồ tôi thấy một người đứng quét rác, vị trí hai giờ là một đám người đàn ông tôi đă đề cập, vị trí sáu giờ là một người mang kính đen trong áo choàng ngồi đợi xe bus. Anh này chắc là địch quân đă phát hiện sự hiện diện của tôi nên ngồi theo dơi.

          - You want a taxi? Một người đàn ông mập mạp cất tiếng hỏi bằng tiếng Anh kéo tôi về thực tế.

          -Yes. Bao nhiêu tiền về Khách sạn Medosz khu Oktogon?

          -8000 forint hay là 25 Euro.

          -Đắt quá. Cám ơn.

          Chỉ vài giây sau lại một người khác nữa cũng hỏi tôi có đi taxi hay không.  Giá cũng như thế, 25 Euro, và tôi cũng lại khước từ.

          Sau khi vợ tôi lấy tiền, chúng tôi bước ra nơi một hàng dài xe taxi đang chờ. Đến trước xe đầu tiên, người tài xế này cũng bảo tôi giá 25 Euro, hay là 8000 Forint. Từ nhà ga về khách sạn của tôi chỉ có 4 km nên giá tiền này quá đắt. Ở Prague và Vienna, khách sạn chỉ cách nhà ga dưới 2 km, cuốc xe trung b́nh chỉ là 8 Euro nên ở Budapest, taxi chém thẳng tay (Sau này tôi lấy taxi đi airport đường dài là 15 km, thế mà giá taxi chỉ là 27 Euro). Anh chàng taxi giải thích cho tôi là giá nhà nước ấn định, nhưng nếu không đi th́ tôi trả bao nhiêu? Sau khi mặc cả 15 Euro anh ta không chịu, vợ chồng tôi lên xe với giá 20 Euro, hay là 6000 Forint. Đơn vị tiền Hungary là Forint. Một Euro bằng 312 Forint. Một US dollar bằng 267 Forint.

          Năm 1000, vua Stephen (Thánh Stephen) sáng lập Hungary, chọn Công giáo là Quốc giáo. Tôi cứ tưởng đời xửa đời xưa Thiết Mộc Chân Thành Cát Tư Hăn chỉ xâm lăng các nước Á Châu như China, VietNam, nhưng quân Mông Cổ cũng xâm lăng Hungary, giết chết và bắt làm nô lệ nửa dân số Hungary (một triệu người).

          Năm 1541, Thổ Nhĩ Kỳ chiếm và đô hộ Hungary trong 150 năm. Vào Thế Chiến Thứ Nhất, Hungary đứng vào phe Đức và Austria. Sau khi thua trận , quân Đồng Minh chia Hungary ra làm hai. Từ dân số 20 triệu, Hungary chỉ c̣n 8 triệu hiện giờ.

          Hungary cũng đứng bên phe Đức Quốc Xă trong Thế Chiến Thứ Hai nên thiệt hại nặng nề, khoảng 300,000 ngh́n lính Hungary bị giết chết. Hungary bị Nga đô hộ 44 năm. Năm 1956, dân Hungary làm cách mạng , nổi loạn nhưng không thành. Năm 1989, Hungary giành lại độc lập khi khối Cộng Sản Sô-Viết sụp đổ.

          Thành phố Budapest có 1.8 triệu dân. Con sông Danube cắt Budapest ra làm hai. Phần đất bên trái, phía Tây của sông Danube gọi là Buda. Phần bên phải, phía Đông của sông Danube là Pest. Hai chữ hợp lại Buda+Pest tạo thành tên thành phố Budapest.   

          Lịch sử rất quan trọng v́ nó là một phần văn hóa, là tiến tŕnh trên thế giới đưa chúng ta đến ngày hôm nay. Thế nhưng tôi biết hầu hết mọi người ghét lịch sử, đọc đến đây chắc ai cũng ngáp lên ngáp xuống, nếu là tờ báo th́ đă vất vào sọt rác.

          Ấy ấy, thế nhưng nếu là tin lá cải ca sĩ tài tử sexy ḷi rốn, người này bỏ người kia th́ mọi người lại chăm chú mê say đọc không ngừng. Tôi có thể chứng tỏ điều đó khi viết về nam ca sĩ trước 1975, Anh Khoa, hiện giờ ở Hungary. Anh Khoa là ca sĩ nổi tiếng (ai xin nhắn cùng cô ca sĩ Thanh Lam,  Anh Khoa -sinh ở Phan Thiết-, là thí dụ của một người không học nhạc, không biết ǵ về nhạc lư,  nhưng là ca sĩ nổi tiếng). Anh Khoa và Tuấn Ngọc là hai ca sĩ chỉ nên nghe mà không nên xem v́ hai người này hát mặt nhăn hơn bị táo bón, hay có lẽ long thể bị diarrhea nghiêm trọng con đê không thể nào giữ nổi nước lụt sông Hồng.

          Anh Khoa cuối thập niên 1980 hát ở SàiG̣n được con gái của Đại sứ Hungary ở Việt Nam mến chuộng. Sau khi Cộng Sản chiếm miền Nam th́ cái ghế nếu chạy được cũng đă bỏ chạy nên vào năm 1989, Anh Khoa hát Halleluja mừng hết lớn rời Sài G̣n gấp gấp sang Hungary làm đám cưới với cô người Hungarian này,  định cư ở Hungary vĩnh viễn cho đến bây giờ.

          Trả tiền xe taxi, bước vào Hotel 3-star Medosz, tôi thất vọng khi trông thấy pḥng lobby. Thất vọng là v́ tôi tưởng tôi đă book ở 4-star hotel. Khu tiếp tân không khác ǵ Khách sạn Continental SaiGon: lụp sụp và đơn giản, không có vẻ ǵ là cực kỳ sang trọng. Lấy ch́a khóa lên pḥng ở lầu ba, tôi lại càng thất vọng khi cửa thang máy vừa mở ra, dẫy pḥng đầu tiên trước mặt tôi cũ kỹ không tu sửa. Pḥng của tôi số 323 nên phải đi sâu vào bên trong. Khi vào sâu bên trong tôi mới thở dài nhẹ nhơm v́ pḥng tôi ở vào khu vừa mới tân trương, tất cả trông mới mẻ và hiện đại.

          Mở cửa bước vào pḥng, cảnh nh́n ra cửa sổ trông ra hai dăy phố quá đẹp làm tôi hào hứng. Ba đêm ở đây, tôi tha hồ ngắm phố xá Budapest qua cửa sổ.

          Budapest rất đẹp, có nhiều tiệm ăn Việt Nam. Lên trên núi bên phía Buda đứng trên cao nh́n xuống thành phố, cảnh đẹp hoàn mỹ. Dinh thự nguy nga, nhà thờ cổ kính, bờ sông lăng mạn, khu phố shopping, metro, xe điện...thứ ǵ cũng có. Ban đêm những dinh thự , lâu đài dọc bờ sông bật đèn, đi tầu xem rất đẹp.

          Lợi điểm của Budapest là đời sống sinh hoạt rẻ và không có móc túi hay ăn cắp vặt. Xe bus Hop On Hop Off ở Budapest rẻ nhất: chỉ có 27 Euro, một người có thể dùng vô giới hạn trong hai ngày, kể cả đi tầu một giờ trên sông Danube, ban ngày hay buổi tối! Điểm xấu của Budapest là thành phố nghèo, nhà cửa bệ rạc không tu bổ, homeless khắp nơi. Số trẻ em nghèo đói ở Budapest nhiều nhất nh́ Âu Châu. Gần một nửa thanh niên thiếu nữ Budapest muốn ra nước ngoài sinh sống v́ không có việc làm. Mấy ông Việt Kiều về Việt Nam t́m vợ nên bay sang Budapest. T́nh trạng Budapest hao hao giống ở SàiG̣n: phụ nữ mong muốn có người dẫn ra nước ngoài sinh sống.

          Đây là vài nơi chính yếu chúng tôi đến xem:

          1. Citadella và Liberty statue : thành lũy xưa với đài kỷ niệm Trận vong chiến sĩ. Ở đây trên núi cao thấy cả thành phố Budapest.

          2. Heroes' Square: Quảng trường kỷ niệm các anh hùng của Hungary.

          3. Opera: Hí viện.

          4. Palace of Parliament: Dinh Nội các.

          5. Liberty Square: Quảng trường tự do.

          Có bốn thứ ở đây: Ṭa Đại sứ Hoa Kỳ, Đài kỷ niệm người Do Thái bị  Đức Quốc Xă giết:

          Tượng Tổng Thống Reagan: người Hungary làm để vinh dự Reagan đă có công chấm dứt chiến tranh lạnh, mang đến sự sụp đổ của Cộng Sản Sô-Viết.

          Đài kỷ niệm chiến sĩ trận vong của người Nga xây cho lính của họ tử trận đánh nhau với Đức vào năm 1944-1945.


          Ở Hungary cũng như ở Czech, một khi được tự do, họ phá sập tất cả tượng của Stalin và Lenin. Thế nhưng đài kỷ niệm lính Nga chết của Cộng Sản Nga xây họ vẫn giữ không phá. Đây là biểu hiệu của sự văn minh và thái độ quân tử của thế giới tự do: không thù hạ cấp, không hèn mọn, không phá sập đài kỷ niệm quân đội của phe thù nghịch tử trận, do phe thù nghịch dựng lên.

          6. St Stephen's Basilica: Nhà thờ Thánh Stephen. Stephen là vua đầu tiên, là tổ phụ của nước Hungary. Cùng với Dinh Nội Các, nó là hai building cao nhất Budapest, 96 mét. Luật thành phố hiện hành không cho xây building mới cao hơn nhà thờ St Stephen.

          7. Tầu trên sông Danube, ngày và đêm:

          8. Bar in the Sky: Bar uống cocktail, trên nóc của Hotel Aria.

          9. Nhà tắm nước nóng Gellért Thermal Bath: Có hơn một ngh́n nguồn suối nước nóng ở Hungary. Tắm nước suối nóng thiên nhiên trong những nhà tắm công cộng khắp nơi trong nước là một trong những phong tục, văn hóa của người Hungary.

          Nhà tắm nổi tiếng nhất cả nước là Gellért Hotel and Bath. Người ta tin là nước suối nóng thiên nhiên ở đây là nước thuốc, chữa bá bệnh. Có đủ thứ sauna, spa, pḥng tắm nước suối nóng riêng, pḥng dùng nước suối nóng trị liệu bệnh ở đây. Giá vào cửa không rẻ: 22 dollars.

          Tôi thích chuyến đi này, xem ba thành phố có nhiều lịch sử. Cả ba thành phố không có móc túi hay ăn cắp vặt,  đều có sông chẩy ngang, đều có kiến trúc tiêu biểu của Italy hay Pháp, và đều có tiệm ăn Việt Nam.

          Xếp theo thứ hạng, tôi thích Prague nhất, nh́ là Budapest, và ba là Vienna. Vienna đứng hạng ba v́ thành phố ít mầu mè, nhà cửa mang mầu xi-măng ảm đạm của mặt tiền, không có đồi núi cao để ngắm cảnh bao quát, giá sinh hoạt đắt đỏ. Prague hạng nhất v́ đủ mầu như Venice, nhà cửa sạch sẽ tươm tất, thành phố nhỏ gọn, quảng trường Phố Cổ đông đúc nhộn nhịp, và dân chúng không mặc quần áo luộm thuộm như Budapest.            

          Chuyến bay về lại Mỹ, chắc có lẽ gương mặt tôi hao hao giống Bin Laden nên đă ba lần trong đời, lần này là lần thứ ba đi máy bay tôi bị xét kỹ lưỡng. Hai lần trước khi tŕnh vé máy bay, họ nói tên tôi được computer ngẫu nhiên chọn phải xét kỹ lưỡng thêm, hành lư carry on của  tôi bị tháo tung ra.

          Lần này tuy rằng tôi mua vé của British Airways, chuyến về tôi bay Aer Lingus (của Ireland), hăng máy bay liên minh với British Airways. Tất cả máy bay ngoại quốc đến Los Angeles đều phải vào Bradley Terminal để qua thủ tục Ngoại Kiều và Quan Thuế, chỉ trừ Aer Lingus xuống Terminal 2 v́ Aer Lingus có Ngoại Kiều và Quan Thuế Mỹ xét trước ở London.

          Khi check in ở Budapest, nhân viên Aer Lingus nói với tôi là chỉ xuất vé từ Budapest đến London. Một khi tôi đến London th́ Aer Lingus mới xuất vé London/ Los Angeles cho tôi.

          Đến London, chúng tôi đi bộ ngoằn ngoèo thật lâu. Lúc đến quầy Aer Lingus để lấy vé cho chuyến về Los Angeles th́ tôi ngă ngửa v́ người xếp hàng đông như kiến, và chỉ có hai bà nhân viên làm. Đứng hơn nửa tiếng hàng chẳng nhúc nhích làm tôi lo thom thóp trễ máy bay th́ họ mới loan báo người nào bay đi Los Angeles bước ra khỏi hàng để được ưu tiên cấp vé trước.

          Lấy được vé, chúng tôi lại phải xếp hàng rồng rắn để qua trạm xét valise. Đợi chừng 15 phút th́ đến phiên chúng tôi. Khi vợ tôi ch́a vé máy bay, cô nhân viên nói tên vợ tôi bị computer ngẫu nhiên chọn bị xét kỹ lưỡng. Tôi đánh lô tô trong bụng v́ vợ tôi kẹt lại, nhưng tôi th́ được đi tiếp. Đi đến cô kiểm soát thứ nh́, cô ta nói với tôi là tên tôi bị computer ngẫu nhiên chọn để bị xét kỹ lưỡng! Tôi lắc đầu phản đối : "Chắc cô xem sai. Tôi nghĩ là vợ tôi chứ không phải tôi v́ vợ tôi đă bị gọi ra khỏi hàng rồi!" Cô ta xem lại tờ giấy trên tay rồi trả lời là cô ta không sai: tên tôi cũng có trên danh sách computer chọn.

          Tôi rủa thầm trong bụng v́ cô đầu tiên sơ sót không thấy tên tôi, chứ nếu vợ  chồng tôi  cùng bị gọi một lúc th́ tôi đâu phải xếp hàng vô ích thêm 5 phút ở hàng thường. Lo lắng, tôi hỏi cô ta:

          -Máy bay tôi chỉ c̣n 40 phút nữa là bay, tôi chưa qua Sở Ngoại Kiều nữa. Bị xét như thế này rất có thể tôi trễ máy bay th́ sao?

          Cô ta mỉm cười nói:

          -Anh đừng lo, tôi cam đoan là máy bay sẽ đợi nếu không có anh. Họ cũng có danh sách như chúng tôi. Họ biết là chúng tôi giữ anh ở đây.

          Mặt mày méo mó, tôi qua bên khu kiểm soát kỹ lưỡng. Đợi thêm một thời gian, khi đến lượt tôi th́ họ tháo tung hành lư, bắt tôi mở iPad, camera lên rồi họ lấy chừng sáu cây đũa có đầu như bông g̣n quẹt vào tay tôi, camera, iPad, và khắp nơi trong hành lư.  Sau đó họ cho vào máy xem kết quả. Nếu tôi có thuốc phiện, ma túy, chất nổ... th́ nó sẽ hiện ra hết.

          Hai người xét tôi lâu lắc, sờ soạng khắp chỗ không thấy tôi dấu bánh chưng ở đâu nên cuối cùng cho tôi đi và c̣n nói móc họng: "Have a nice trip".

          Qua thêm cửa ải Immigration th́ tôi đă nghe loa phóng thanh loan báo là chuyến bay tôi bắt đầu boarding. Hớt hơ hớt hải đi qua mười mấy gate th́ cuối cùng chúng tôi cũng đến gate của ḿnh. Trông cái hàng dài thườn thượt, tôi bảo vợ tôi ngồi ghế, chờ mọi người vào hết hăy vào, dại ǵ đứng xếp hàng.

          Chiếc máy bay Boeing 777-300 chở 350 người nên xếp hàng tuần tự vào trong máy bay chắc cũng nửa giờ đồng hồ. Không c̣n thấy một hành khách nào lai văng, và loa phóng thanh loan báo  "final boarding", vợ tôi đến trước đưa vé máy bay cho cô soát vé. Scan vé xong, thay v́ cho vợ tôi đi, cô ta lại nh́n cái vé rồi đánh máy vào computer và quay lại đưa vé của vợ tôi cho một người đàn ông đứng sau lưng cô ta. Từ năy đến giờ tôi hoàn toàn không để ư người đàn ông này, bây giờ tôi mới để ư ông ta đang xem vé của vợ tôi và một tờ giấy trong tay ông ấy. Bây giờ th́ tôi mới chợt nghĩ ông ta chắc là người làm cho Immigration Hoa Kỳ, muốn chắc chắn là vợ chồng tôi lên máy bay. Tôi cười hỏi:

          -Anh là người kiểm soát muốn biết chắc là chúng tôi không bị trễ máy bay?

          -Đúng rồi. Ông ta trả lời.

          Tôi cười:

          -Nếu biết thế th́ vợ chồng tôi đă lên máy bay sớm để anh khỏi lo không biết chúng tôi đang ở đâu!

          Ngồi trên máy bay, tôi tưởng cô nhân viên gửi tôi qua khu soát kỹ lưỡng đùa khi nói : "Máy bay này sẽ không cất cánh nếu không có anh", nhưng hóa ra lời nói ấy là sự thật. Những người bị computer ngẫu nhiên chọn để bị xét nằm trên một  danh sách mà hăng máy bay cũng có nên máy bay  phải chờ không được bay cho đến khi chúng tôi vào!

          Hai lần trước lúc tôi bị xét "kỹ" th́ tôi đă ở ngay boarding gate. Khi thấy tên tôi, họ chỉ nói là tôi bị cần xét kỹ, nhưng họ xét ngay trước cửa máy bay nên rất nhanh. Họ không dùng đũa một đầu có như bông g̣n quẹt thử xem tôi có mang ma túy, thuốc phiện, ...nên việc khám xét rất đơn giản. Lần này máy bay không thể bay nếu không có vợ chồng chúng tôi. Vinh hạnh đến thế là cùng, dù rằng tôi phải thú nhận suưt tí nữa quần tôi ướt đẫm v́ cứ lo áy náy sẽ hụt chuyến bay.

         

Nguyễn Tài Ngọc

November 2017

http://saigonocean.com/index.php/en/

 

Tài liệu tham khảo:

http://gotohungary.com/history

http://forum.tkaraoke.com/tkf_postst244_Tieu-su-ca-si-Anh-Khoa.aspx#post375