Hai tuần sau khi mổ vai

Nguyn Tài Ngc

http://www.saigonocean.com/trangNguyenTaiNgoc/vanNTN.htm

 

 

 

 

          Hôm nay là đúng hai tuần từ ngày tôi mổ vai. Không cần giải thích, đọc bài này quư vị biết ngay là cuộc giải phẫu đă thành công, v́ nếu không, mọi người đă đọc một hàng chữ khác: “Cáo phó này thay thế thiệp tang”.

          Hai Thứ Năm trước, 03-August-2017, sáng sớm tôi nhờ con gái chở tôi vào nhà thương chuẩn bị cho ca mổ lúc 10 giờ. Đă được dặn trước nên tôi đă dậy sớm tắm và kỳ cọ thật kỹ lưỡng, sợ nếu không tắm th́ sau khi tôi mê man, cả pḥng mổ sẽ ngậy mùi nước mắm Phan Thiết. Hăng bảo hiểm y tế của tôi trước đó đă gửi thư cho tôi biết đă chấp thuận cho mổ theo lời yêu cầu của bác sĩ chuyên khoa nên khi vào làm thủ tục bệnh viện, tôi chỉ phải trả $250 dollars tiền co-payment.

          Bài viết trước tôi đoán mổ vai -rotator cuff surgery- là $6,000 dollars. Số tiền này tôi đoán hơi sai và không bao gồm tiền vật lư trị liệu. Nếu tôi làm Bộ Trưởng Bộ Tài Chánh th́ chắc chắn thâm hụt công quỹ. Theo website rotatorreliever.com, tiền phí tổn nhà thương cho một lần mổ vai rotator cuff ở Hoa Kỳ trung b́nh là $12,464 dollars, gấp đôi số tiền tôi phỏng đoán. Số tiền này bao gồm tiền trả cho bác sĩ $2,392 dollars, tiền trả cho nhà thương $2,122 dollars, tiền trả pḥng mổ $3,001 dollars, và $4,949 dollars tiền vật lư trị liệu.

          Nếu tính luôn tiền đi khám bác sĩ trước khi mổ, tiền chụp X-Ray, MRI, th́ tổng số tiền trị và mổ vai khoảng chừng $15,000 dollars. Tôi có bảo hiểm y tế nên chỉ trả $700 dollars tiền túi. Ở Mỹ nếu phải đi nhà thương nhưng không có bảo hiểm y tế th́ chỉ có chết đến bị thương (Hai cô con gái tôi khi đi sinh con, bảo hiểm y tế của cô cả trả nhà thương, bác sĩ $40,000 dollars. Cô con gái thứ hai bảo hiểm y tế trả nhà thương, bác sĩ $28,000 dollars. Cả hai cô chỉ trả tiền túi co-payment là $1,000 dollars).

 

X-Ray vai của tôi trước khi mổ

 

          Tôi đă có dịp vào một nhà thương ở SàiG̣n thăm một người bệnh, nhung nhúc những người  ngồi lây lất khắp nơi từ pḥng đợi đến hành lang, pḥng bệnh…, nên so với nhà thương mổ ở Simi Valley th́ thật là một trời một vực. Ở đây nhà thương vắng teo, tôi nằm một ḿnh trong một căn pḥng khá rộng, sạch sẽ, tuơm tất, và đặc biệt là có đến ba cô y tá Mỹ trắng lo cho tôi. Vào bất cứ nhà thương nào ở những thành phố lớn như Los Angeles, phần đông y tá là người ngoại quốc, nhiều nhất là người Philippines v́ nước Mỹ thiếu y tá trầm trọng. Người nào ở Việt Nam nếu có điều kiện nên cho con sang Mỹ học y tá v́ khi tốt nghiệp, nó chắc chắn 100% sẽ có việc làm và được thẻ xanh ở luôn ở Mỹ.

 

Nhà thương nơi tôi mổ

 

          10 giờ sáng, ông bác sĩ mổ vào pḥng tôi chào hỏi, xin lỗi rối rít v́ ca mổ trước tôi kéo dài hơn dự định nên tôi sẽ bị mổ trễ 30 phút. Ông ta hỏi tôi mổ vai nào, và dùng mực xanh đánh dấu vào vai phải, nơi sẽ mổ. Tôi đoán là ông ta muốn tôi xác định chắc chắn vai cần mổ để không thể nào mổ lầm. Bên Mỹ nhà thương và bác sĩ thường hay bị thưa kiện nên mọi sự cần kiểm soát cho chính xác.

          Khoảng 15 phút sau, bác sĩ đánh thuốc mê (anesthesiologist) đến. Vừa chào hello, cả tôi và anh ta đều ngạc nhiên: anh ta là Dr. Chu, người Đại Hàn, láng giềng của tôi ở đầu xóm. Anh ta hỏi tôi làm ǵ ở đây, và sau khi tôi trả lời mổ vai v́ chơi tennis, anh ta giải thích là tay tôi cô y tá đă chích kim với dây nhợ nối vào mấy bịch thuốc treo ṭn teng trên đầu giường. Khi họ mở valve ra th́ thuốc sẽ vào máu, tôi sẽ bị thiếp đi, không biết ǵ cả. Anh ta nói chừng 15 phút nữa th́ họ sẽ đẩy tôi sang pḥng mổ.

          Lần này là lần thứ hai tôi bị giải phẫu ở Mỹ. Lần đầu là giải phẫu nứu miệng để làm implant. Anh nha sĩ giải phẫu cho tôi lần đầu cũng là láng giềng của tôi, cách nhà tôi một nhà. Hai lần giải phẫu, hai lần đều là do bác sĩ chung xóm. Thật là thú vị!

          15 phút nữa, cô y tá vào pḥng, đẩy giường tôi sang pḥng mổ. Tôi tưởng là pḥng mổ nhỏ, hoá ra là nó to như những pḥng mổ thấy trên TV. Ngoài bác sĩ mổ và bác sĩ đánh thuốc mê, tôi đếm có đến bốn người khác nữa trong pḥng. Ngạc nhiên, tôi hỏi cô y tá sáu người này sẽ túc trực trong pḥng khi tôi mổ? Cô ta gật đầu, đẩy giường tôi sát bên chiếc giường mổ và hỏi nếu tôi có thể nhích người sang kế bên. Tôi nói “No problem”, nhích người và khi vừa nằm xuống giường mổ bên cạnh, tôi bất tỉnh không biết ǵ hết. Có lẽ khi đẩy giường tôi vào bên cạnh giường mổ, họ đă mở cái valve cho thuốc mê vào máu của tôi.

……………………………

          Tôi thức dậy, đầu nhức hơn búa bổ. Chung quanh tôi cảnh vật mờ ảo nhưng dần dần hiện rơ. Có tiếng một người đàn bà nói: “You are awake, Mr. Nguyen! Your daughter is here”. Tôi thấy con gái tôi tiến tới, nói:“Dad, Are you OK? You have been unconscious for a long time!”. Vừa chóng mặt, vừa nhức đầu, tôi hỏi con mấy giờ. Nó nói 2:30 trưa. Nó bảo tôi lúc 12:45, nhà thương gọi nó đến đón tôi nhưng khi nó đến th́ tôi vẫn c̣n thiếp đi cho đến bây giờ. Tôi được đẩy vào pḥng mổ lúc 10:30 sáng. Thế là ca mổ hơn hai tiếng, và tôi nằm thiếp hai tiếng nữa mới tỉnh dậy. Tôi cảm thấy vai đau, nhưng nó không đau bằng nơi cổ. Cổ tôi vừa nhức mỏi, vừa đau đớn, lại vừa có cảm tưởng nặng ch́nh chịch như bị chém, sắp ĺa khỏi thân h́nh.  Tôi chợt hiểu lư do tại sao: trước khi mổ, bác sĩ giải thích cho tôi là sẽ mổ ngồi. Có lẽ tôi bị buộc vào ghế, cổ cũng bị gh́ lại không nhúc nhích trong khi mổ nên bây giờ nó nhức ghê gớm. Nhức th́ có thể c̣n chịu được, nhưng cái mỏi th́ khiếp đảm không cách nào diễn tả.

          “You can go home whenever you feel ready, Mr. Nguyen”. Bà y tá ở pḥng Recovery room, người gọi con gái tôi đến đón, đến đứng bên cạnh tôi. Trông thấy bà ta, tôi thấy có điều ǵ không ổn: trước khi giải phẫu rơ ràng là ba cô y tá da trắng trẻ đẹp săn sóc tôi. Thế mà sau khi giải phẫu, ba cô trẻ đẹp ấy biến thành một bà già xấp xỉ cỡ tuổi tôi! Không biết sau khi giải phẫu thịt… giác có thành công hay không, nhưng chưa ǵ thị giác tôi đă vào ác mộng gặp bà già, chỉ muốn trở về thời điểm trước khi mổ gặp lại ba cô trẻ đẹp.

          Ông bác sĩ trước khi mổ nói với tôi là sau khi mổ tôi sẽ cảm thấy “uncomfortable – khó chịu”. Tôi hỏi ông ta định nghĩa “uncomfortable” là ǵ. Ông ta cười, nói là “painful – đau”. Đêm đầu tiên về nhà và liên tiếp bốn đêm sau, nó không phải chỉ là đau mà là đau đớn kinh khiếp. Ban ngày đi đứng đau chịu được, nhưng ban đêm một khi nằm xuống giường th́ như là có ai đâm con dao qua vai dính vào giường. Vết dao đâm đau thật nhưng nếu không nhúc nhích th́ c̣n ráng gồng ḿnh. Đằng này mỗi lần trở ḿnh, hay ngồi dậy, hay ho, th́ giống như là ḿnh muốn nhổ con dao cắm xuyên vai đang dính chặt vào giường. Nó đau thấu trời xanh, đau tối tăm mặt mũi, đau đến nước mắt tuôn trào. Nằm không nhúc nhích cựa quậy cho vai khỏi đau th́ cổ và bắp thịt tay nhức mỏi dă man nên ba đêm đầu nhiều lúc tôi ngủ ngồi trên ghế sa-lông.

 

Đêm thứ tư sau ngày mổ, ngủ ngồi trên ghế v́ đau

 

 

          bốn tối nay khi màn đêm buông xuống,

          vết mổ không có dấu hiệu ǵ lành,

          nó c̣n đau thấu tận trời xanh,

          đôi lúc nghĩ, thôi thà đi tiên cảnh.

 

          khi đêm xuống,tiếng cười, gương mặt "chảnh",

          nhường tiếng la, khóc, thét tận tim gan,

          nhường cho ưu tư, lo lắng, kinh hoàng,

          khi cơn đau xé ruột gan đô hộ.

 

          không phải chỉ đau vai một chỗ,

          nhức xương, nhức cổ, bắp thịt tay,

          như có ai giật điện, óc lung lay,

          nằm đau đớn, phải dậy ngồi trên ghế.

 

          đá đắp vết thương từ lúc về, chưa kể,

          ngoài ra c̣n uống thuốc "pain killer",

          không cựa quậy, thân thể để xuội lơ,

          nó vẫn đau hơn bị Trời giáng.

 

          đêm nhức nhối, đếm từng giờ chờ sáng,

          vợ sexy bên cạnh, cũng ne pas!

          óc tôi lo nỗi đau đớn bể nhà,

          cơn đau, biến tôi thành Không-Thích-Sếch.

 

Mổ vai nhưng bầm luôn bắp thịt tay

 

          Mổ vai lần này tôi rút tỉa được hai kinh nghiệm. Kinh nghiệm thứ nhất là đừng nấu bánh chưng. Trước khi mổ tôi đă lo xa sẽ trở thành vua Nguyễn Ngoạ Triều không làm ǵ được, không nấu ăn ǵ được trong một thời gian dài nên đă nấu hai chục cái bánh chưng để vợ tôi khỏi nấu cơm v́ nàng vẫn c̣n đi làm mỗi ngày. Đây là một lỗi lầm tai hại lớn lao v́ ăn bánh chưng sáng trưa chiều tối mỗi ngày, bẩy ngày một tuần là một h́nh thức tra tấn tù nhân cực kỳ hữu hiệu, không bao giờ áp dụng cho bệnh nhân nằm trên giường bệnh. Ăn bánh chưng liên tiếp chỉ có ba ngày ba đêm mà tôi đă có ư định tự sát, không c̣n muốn sống thêm một ngày nữa trên đời.

          Sau khi mổ ḿnh sẽ nằm liệt giường oằn oại đau đớn nên vợ sẽ o bế tối đa vô điều kiện. Do đó, nấu bánh chưng trước cho nàng khỏi nấu cơm là thất sách, không nằm trong binh thư chiến lược của Chu Tử. Ngược lại, ḿnh nên lợi dụng cơ hội đến mức tối đa: “Em phải nấu thịt ḅ bẩy món, bún chả Hà Nội, nem nướng Ninh Ḥa cho anh chứ không th́ chắc anh sẽ không sống sót thoát hai con trăng…” Nàng sẽ lo cuống đít thực hành nấu ăn đến nơi đến chốn cho ḿnh toại nguyện. Biết rằng âm mưu đen tối của nàng khi phục dịch là mong chồng chóng b́nh phục để nó c̣n dọn nhà, lau cầu tiêu, rửa bát đĩa, giặt ủi quần áo, cắt cỏ, chăm sóc vườn tuợc…, để nàng không phải làm ǵ hết, nhưng ḿnh hiện giờ có cơ hội ṿi vĩnh vợ th́ nên lợi dụng đến mức tối đa.

          Kinh nghiệm thứ hai là :

                    nấu ăn, đắp đá, phủ chăn,

          khi lâm bệnh hoạn, vợ săn sóc chồng.

 

          Không ai lo lắng từng ly từng tí cho chồng bằng vợ. Nằm liệt trên giường, tôi có cần ǵ, thuốc, nước uống, thức ăn.., vợ tôi nhanh nhẩu đi lấy. Ban đêm đau đớn tôi  trằn trọc ngủ không được, vợ tôi cũng thức trắng đêm khuya với tôi (Hmm, không, h́nh như câu này sai xin hủy bỏ, v́ ban đêm vợ tôi ngủ say như chết trong khi tôi bị cơn đau hành hạ).   

          Sáng hôm nay, đúng hai tuần sau khi mổ, tôi đi gặp bác sĩ để họ chẩn định t́nh trạng vết thương. Y tá gỡ băng dán, vết thương trên vai đă liền hẳn, tôi có thể đứng tắm dội nước. Họ chụp ba X-ray: t́nh trạng khả quan. Ông bác sĩ mở computer cho tôi xem một lô h́nh vết thương chụp trong khi giải phẫu. Ông ta gắn một cái “chấu” vào xương tay rồi buộc phần bắp thịt gân rách chạy từ vai vào cái chấu đó. Theo thời gian, gân vai sẽ lành. Cái chấu không làm bằng vật liệu titanium, mà bằng một chất sẽ ḥa đồng với xương. Động tác tay của tôi c̣n rất giới hạn nên mỗi ngày tôi phải gập ḿnh 90 độ và tập quay tṛn cánh tay. Bốn tuần nữa tôi sẽ trở lại để bắt đầu làm vật lư trị liệu.

          Nếu ai chỉ đau vai sơ sơ, để yên không hoạt động mạnh vài tuần, vài tháng rồi sẽ hết đau th́ tôi nghĩ không nên mổ. Cùng bất đắc dĩ mới nên mổ v́ cơn đau rất đau đớn, kéo dài hơn một tuần. Không phải chỉ đau tối tăm mặt mũi mà “đau thấy mụ nội”.  Show “Mythbusters – Phá tan bí ẩn” của Mỹ giải đáp nhiều thắc mắc trong đời sống bằng chứng minh khoa học,  một lần thực hiện thí nghiệm xem người ta chịu đựng đau đớn lâu đến đâu bằng cách nhúng cánh tay người thử nghiệm vào chậu nước đá cục. Họ khám phá ra hai điều:

          1. Đàn bà chịu đau giỏi hơn đàn ông: đàn ông rút tay khỏi chậu đá cục trước đàn bà.

          2. Chửi thề chịu đau lâu hơn la hét: nhóm người chửi thề khi cơn đau buốt đến mức cực độ để tay trong chậu đá lâu hơn nhóm người chỉ la hét b́nh thường Áááááááá....

          Ba đêm đầu sau khi mổ vai, cơn đau không phải chỉ là “Đau quá trời!”, “Đau thấu trời xanh!”, mà là “Đau thấy mụ nội!”, “Đau thấy mẹ!”. Thành ra nếu ai đau vai, tôi nghĩ đừng vội mổ. Trái lại, nên áp dụng chính sách 4-Khoan của Đảng: Khoan  yêu, khoan cưới, khoan đẻ, khoan mổ. Mấy em nào trên 50 hoa đă tàn nhụy đă phai th́ chỉ cần áp dụng chính sách 3-Khoan: Khoan yêu, Khoan cưới, Khoan mổ. Lư do không cần Khoan đẻ v́ hiển nhiên mấy em này không thể nào đẻ được nữa.

          Sáng nay sau khi nghe ông bác sĩ cho biết hai tuần sau khi mổ, mọi sự đều khả quan vô tư, không có vấn đề ǵ bức xúc làm tôi mừng quá, hấp tấp nhanh nhẩu đoảng ra về mà quên hỏi ông ấy  tôi có thể trở lại tái chiến giờ Tí canh Ba được chưa? Bốn tuần nữa tôi mới có hẹn gặp ông ấy để bắt đầu vật lư trị liệu, chẳng lẽ tôi phải đợi một thời gian khá dài như thế mới hỏi được ư kiến bác sĩ?

          Trong quư vị độc giả, có ai là bác sĩ th́ xin làm ơn cố vấn giùm tôi. Cứu người như cứu hoả, số mạng tôi như chỉ treo mành, tôi cần lời giải đáp gấp gấp. 

          những đêm mổ nằm đau thấy tía,
          vẻ chai đâm khắp ở mọi nơi,
          quằn quại đau xương cốt xương vai,
          chỉ mong cho đêm nhanh tới sáng.

          ban ngày đến, cơn đau nỗi thán,
          dù vẫn c̣n, không cảm thấy đau,
          v́ con gái hai đứa thi nhau,
          mang babies đến thăm ông ngoại.

          không có ǵ trong đời sảng khoái,
          rượu, bạc bài, hút sách, gái trai,
          tứ đổ tường nhất định không tày,
          bằng niềm vui được chơi với cháu.

 

Nguyễn Tài Ngọc

August 2017

http://saigonocean.com/index.php/en/