Đi xem múa ballet “Vết Lăn Trm”

 

Nguyn Tài Ngc

http://www.saigonocean.com/trangNguyenTaiNgoc/vanNTN.htm

 

 

Theo lời mời của chị Nhă Ca, Thứ Bẩy vợ chồng  chúng tôi xuống Santa Ana xem show vũ ballet “Vết Lăn Trầm – Quiet Imprint” múa theo nhạc Trịnh Công Sơn do Khánh Ly hát.   Người biên đạo múa (choreographer) là Thắng Đào, đoàn vũ công là Ballet Austin II. Vé bán hai ngày, Thứ Bẩy và Chủ Nhật. Tối Thứ Bẩy là ngày khai trương.

Với chị Nhă Ca

Tôi đi xem chương tŕnh ca nhạc múa vũ nhạc kịch th́ như là vợ tôi vào tiệm Home Depot ngắm nghía  ống nước hay dụng cụ xây nhà. Show tŕnh diễn bắt đầu lúc 7 giờ 30 tối. Buổi trưa lao công tù binh ở nhà làm vườn cắt cỏ, bụng đói meo nên chúng tôi đi sớm một tí để ghé vào tiệm mua bánh ḿ. Tôi mê bánh ḿ, có thể ăn bánh ḿ trừ cơm bao mùa trăng lặn cũng được, nhất là cơm ngon vượt tiêu chuẩn do chính tôi nấu. Ngày xưa lần đầu tiên quen biết nhau, tôi không mời vợ tôi vào nhà hàng sang trọng quư phái mà mời nàng đi ăn… bánh ḿ thịt, một nghĩa cử hào hùng chỉ một người cua gái chuyên nghiệp mới có thể biết được như tôi, và v́ thế mà nàng mới xiêu ḷng:

bạc tiền, xế hộp, Chanel…

của này của rẻ, em theo làm ǵ?

anh đây có khúc bánh ḿ,

dốc ḷng trao tặng, chỉ v́ thương em.

 

Bánh ḿ baguette. Yummies!

 

Tiệm bánh ḿ này tên là Bánh Ḿ SaiGon, ở góc Tây Nam của hai đường  Westminster và Magnolia, địa chỉ 8940 Westminster. Bánh ḿ mua 2 tặng 1. Khi vào mua nói với họ là do tôi giới thiệu th́ họ sẽ bán mua 2 tính tiền 3. Bánh ḿ baguette rất ngon, một dollar một ổ, ngon hơn vài chỗ ở ngay chính Paris.

Sát bên cạnh nơi tŕnh diễn, Westminster Rose Center, 14140 American Way, Westminster, là Tượng Đài Chiến Sĩ Mỹ Việt, do điêu khắc gia Tuấn Nguyễn thực hiện. Hai người lính, một Mỹ, một Việt, cao gần bốn thước, đứng trên một bàn đá cẩm thạch với quốc kỳ của Mỹ và Việt Nam Cộng Ḥa hai bên. Tượng này khánh thành vào ngày 27 tháng 4 năm 2003, với  phí tổn là $1,500,000 đô-la, gấp ba lần tiền dự đoán. Số tiền này phần đông do tư nhân người Việt đóng góp. Tượng tọa lạc ở Công viên Tự Do Sid Goldstein (Sid Goldstein Freedom Park). Tên công viên này là để vinh danh ông Sid Goldstein, cư dân của thành phố Westminster. Năm 1944 đánh nhau ở Đệ Nhị Thế Chiến, một ḿnh ông bắt 67 người lính Đức Quốc Xă.

Tượng Đài Chiến Sĩ Mỹ Việt

Chuơng tŕnh kéo dài một giờ đồng hồ. Khánh Ly hát một loạt mười mấy bài nhạc của Trịnh Công Sơn, và vũ công múa theo nhạc. Tôi biết chắc chắn là tùy theo ư nghĩa của mỗi bài th́ vũ công múa kiểu vũ khác nhau để diễn tả cái trạng thái, cảm xúc, t́nh tiết của bài nhạc; thế nhưng chưa đạt được mức độ siêu đẳng đó nên đối với tôi những bài vũ tôi xem trong một giờ đồng hồ tất cả đều như nhau. Nó giống như cà phê hay bia: tôi không uống, hay ít uống, nên vị của tất cả đối với tôi đều như một.

Khánh Ly

Lời của những bản nhạc Trịnh Công Sơn làm mọi người nhớ lại giai đoạn đau buồn của đất nước trong thời điểm chiến tranh:

-Người con gái Việt Nam da vàng:

 

Người con gái một hôm qua làng
Đi trong đêm, đêm vang ầm tiếng súng
Người con gái chợt ôm tim ḿnh
Trên da thơm vết máu loang dần

 

-Đại bác ru đêm:

 

Đại bác đêm đêm dội về thành phố
Người phu quét đường dừng chổi lắng nghẹ
Đại bác qua đây đánh thức mẹ dậy
Đại bác qua đây con thơ buồn tủi
nửa đêm sáng chói hỏa châu trên núị

Đại bác đêm đêm dội về thành phố
người phu quét đường dừng chổi đứng nghẹ
Từng chuyến bay đêm con thơ giật ḿnh
Hầm trú tan hoang ôi da thịt vàng
từng đêm soi sáng là mắt quê hương.

 

Hàng vạn tấn bom trút xuống đầu làng
Hàng vạn tấn bom trút xuống ruộng đồng
cửa nhà Việt Nam cháy đỏ cuối thôn.

Hàng vạn chuyến xe, claymore lựu đạn
Hàng vạn chuyến xe mang vô thị thành
từng vùng thịt xương có mẹ có em

 

Nhạc khúc “ Người con gái Việt Nam da vàng”

 

-Vết lăn trầm:

 

Thôi ngủ yên đi con, ngủ đời yên đi con,
che dấu thân đau ră ṃn,
ngủ đời yên đi con như vết thương đau ngủ buồn
như trùng dương đêm mắt thâm, c̣n nghe ngóng

 

-Hăy sống dùm tôi:

 

Hăy sống dùm tôi hăy nói dùm tôi hăy thở dùm tôi
Thịt da này dành cho thù hận
Cho bạo cường cho tham vọng của một điên
rics

Hăy sống dùm tôi hăy nói dùm tôi hăy thở dùm tôi
Quả tim này dành cho lửa hồng
Cho ḥa b́nh cho con người c̣n chờ đấu tranh

Ai có nghe ai có nghe tiếng nói người Việt Nam
Chỉ mong ḥa b́nh sau đêm tăm tối
Chờ mong một ngày tay ấm trong tay

 

Nghèo khổ, t́nh yêu trai gái hay non sông, chiến tranh - ḥa b́nh, lư tưởng quốc gia, là những động lực thúc đẩy cảm hứng của một văn sĩ, thi sĩ, hay nhạc sĩ. Tất cả những động lực này đă làm cho Trịnh Công Sơn nổi tiếng qua những bài nhạc ông ta sáng tác, không những v́ điệu nhạc hay, mà lời nhạc ai oán, thống khổ, căm hận, thất vọng, cầu khẩn…diễn tả được hầu hết tâm trạng của mỗi một người Việt Nam sống trong thời gian chiến tranh trước 1975. Chúng ta sống trong một trạng thái sợ sệt tâm thần khủng hoảng v́ bom đạn cướp mất người thân hay chính ḿnh lúc nào không hay biết. Nơi ăn chốn ở bị tàn phá thành b́nh địa làm chúng ta lâm vào cảnh màn trời chiếu đất. Chúng ta chỉ có một niềm ao ước quá đơn sơ nhưng thật xa vời, không bao giờ thành h́nh là mộng ước non nước được thanh b́nh. Tuy là đa số nhưng chúng ta bó tay không làm ǵ được mục kích đất nước măi măi lầm than v́ tham vọng của một thiểu số “bạo cường” (“Hăy sống dùm tôi” - TCS).

 

 

Tôi rất tiếc là Trịnh Công Sơn không c̣n sống, không có dịp sang Mỹ để giúp cho ông sáng tỏ quan điểm nh́n của ông về chiến tranh, để cho ông thấy là đất nước Hoa Kỳ hy sinh mạng sống, gửi con em của họ đi khắp các quốc gia trên thế giới, giúp những nước bé nhỏ, yếu đuối bị nước khác xâm lấn như Việt Nam ngày xưa. Họ trả giá rất đắt nhưng năm này sang năm khác, thập niên này đến thập niên nọ, cho dù là đảng Dân Chủ hay Cộng Ḥa,  không một người dân Mỹ nào thay đổi lập trường bảo vệ tự do bằng mọi giá để cho nhạc của ông ta, không một quyền lực nào cấm cản, được tŕnh bày tự do trên đất Mỹ cho mọi người đến thưởng lăm như tối hôm nay.

Ngồi kế bên tôi, trong khi vũ công múa trên khán đài, chị Nhă Ca th́ thầm cho tôi biết anh Thắng Đào là người rất giỏi về lănh vực múa ballet. Năm 2008 anh được giải đặc biệt của Nữ Hoàng Grace, Monaco, và năm 2009 được một ngân khoản tài trợ đặc biệt cho chương tŕnh Vết Lăn Trầm –Quiet Imprint mà chúng tôi đang xem tối nay. Chị hỏi tôi là nh́n những vũ công đang múa ballet, “Ngọc có thấy kỹ thuật họ múa quá hay hay không?. Tôi trả lời thật t́nh cho chị ấy biết, là một người quen với đời sống thực tế và gốc gác bần cố nông như tôi, cái lượng quan trọng hơn cái phẩm, nấu phở ở nhà ăn phở xong  lấy cơm trộn vào nước phở húp hết nước lèo mới đă, tôi thấy show girls múa sexy ở Las Vegas hay hơn nhiều!  Làm một show tŕnh chiếu cho công chúng muốn được thành công th́ phải thu hút khán giả. Muốn thu hút khán giả th́ phải hớp hồn họ. Show sexy bảo đảm 100% không những hớp hồn mà c̣n cướp lấy lư trí suy luận của đầu óc nên cho dù nó không hay, ông nào xem xong ra về cũng mê mẩn tâm hồn khen hay quá, kỹ thuật, nghệ thuật, cái ǵ “thuật” cũng tuyệt vời hết!

Chị Nhă Ca & Thắng Đào

Chương tŕnh múa ballet “Vết lăn trầm – Quiet imprint” tối nay đối với tôi đă thành công. Hí viện, dù nhỏ,  nhưng bán hết ghế. Không hổ danh là người tài giỏi như chị Nhă Ca quảng cáo, anh Thắng Đào đă biên đạo múa –choreograph- những điệu vũ đẹp mắt, sống động, dồn dập xen lẫn nhẹ nhàng, gây sự chú ư của khán giả từ đầu đến cuối. Các vũ công Mỹ trẻ tuổi múa nhẩy điêu luyện. Khánh Ly vẫn c̣n giọng hát thu hút của một thời xa xưa.

Hạ màn

          

Tôi cam đoan một trong lư do chính yếu của buổi thành công hôm nay khán giả đến xem là v́ Khánh Ly hát nhạc Trịnh Công Sơn. Nếu buổi múa ballet này hát theo nhạc classic, nhạc ngoại quốc, th́ chưa chắc thu hút được người Việt v́ văn hóa Việt Nam quá xa lạ với cái hay của văn hóa Tây Phương này. Sự khác lạ đó thể hiện ngay cả trong trang phục: tôi thấy không có sự liên kết nào trong bộ quần áo bà ba trong vũ múa ballet, nhất là những vũ công mặc chiếc áo bà ba đó là người da trắng, tóc vàng, mũi lơ, không phải là da vàng, tóc đen, mũi xẹp. Nh́n bộ quần áo bà ba trên khán đài, tôi liên tưởng ngay đến “Tía em hừng đông đi cày bừa” chân lấm tay bùn mà không nghĩ được nó trong một điệu khúc múa ballet “một ḍng sông xanh xanh…”. Nói một cách khác, tôi không h́nh dung được khán giả Việt Nam hâm mộ bộ môn  nghệ thuật nồng cốt của người ḿnh như môn cải lương: “Bà có coi Phi Nhung trong Cô gái điên hông? Tui coi mà khóc gwoá chừng”, “Trời ơi , tối qua tui xem Mạnh Quỳnh hát cải lương trong tuồng Lương Sơn Bá, Chúc Anh Đài, giọng Mạnh Quỳnh hay thiệt là hay dzậy đó”… ùn ùn rủ nhau đứng xếp hàng mua vé xem múa vũ ballet.

với anh Trần Dạ Từ

V́ thế, khán giả thị trường người Việt Nam có thể đi xem một lần rồi thôi. Nếu  tổ chức nhiều lần nữa, nhất là nếu không có ca sĩ tên tuổi Việt Nam hát nhạc Việt Nam quen thuộc th́ người Việt, với văn hóa chúng ta khác biệt, sẽ chẳng đi xem.

Ngoại trừ như tôi đă nói, sexy show th́ văn hóa Tây Phương hay Á Đông ai cũng mến chuộng cả.

Ở Mỹ đă lâu năm nên tôi quen được với nếp sống tư bản,  biết lợi dụng cái ǵ khán giả yêu chuộng để làm giầu: tổ chức bán vé sexy show như ở Las Vegas.

Tôi sẽ bỏ tiền t́m đàn ông, đàn bà bằng tuổi  hay lớn hơn tôi t́nh nguyện thoát y làm sexy show. Bảo đảm những người từ 70 đến 90 tuổi sẽ đứng xếp hàng mua vé đi xem, vé hết không kịp bán.

Bill Gates, here I come.

 

Nguyễn Tài Ngọc

http://www.saigonocean.com/

 

Ai muốn xem thêm ảnh, xin click vào đây:

http://s1205.photobucket.com/albums/bb439/camloan04/Ballet%20-%20Quiet%20Imprint/

Ca sĩ Quỳnh Giao, bên trái

Chị Nhă Ca và con gái

Vợ chồng anh Trần Dạ Từ & chị Nhă Ca

với Ca sĩ Quỳnh Giao, bên phải

Westminster Rose Center