Du lch Quebec, Niagara Falls, Toronto, Canada

Phn 4 : Chalets de la Rivière Sacacomie

Nguyn Tài Ngc

http://www.saigonocean.com/trangNguyenTaiNgoc/vanNTN.htm

 

 

 

 

        Đi ra khỏi Old Quebec th́ cây cối đổi mầu đầy dẫy khắp nơi, t́m cảnh đẹp chụp h́nh không khó. Trên đường đi Parc du Bois-de-Coulonge, chỉ cách Chateau Frontenac  4 km, t́nh cờ chúng tôi đi ngang qua một căn nhà mà bốn người há hốc thét lớn dừng xe lại. Dây leo mầu đỏ hồng che kín mít cả bức tường bên hông, chỉ trừ những cửa sổ. Một tuyệt tác phẩm không nơi nào có. Nếu người đẹp Bích-La-Thôn sống ở đây th́ lại càng quá ư romantic, tôi bảo đảm ban đêm sẽ ước ǵ ḿnh đừng ngăn cách, ước ǵ nhà ḿnh chung vách, anh khoét tường anh đến với em.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

ảnh anh Cương chụp

 

 

        Tôi đă định đi xem thắng cảnh vài nơi ở Quebec nhưng không đi được v́ thời gian không cho phép, và v́ nghĩ rằng rất nhiều nơi khác có thể chụp cảnh lá vàng khi rời Quebec. Hai nơi tôi không đi là Parc national de la Jacques Cartier, cách hotel 52km, và cầu treo   Canyon Saint - Anne ở Beaupré, đường dài cũng tương đương.

 

        Nhưng hai nơi mà chúng tôi đă đi là Parc de la Chute -Montmorency, nơi có một thác nước cao hơn thác Niagara Falls, và Cap Tourmente National Wildlife Area, nơi có cả ngh́n vịt trời.

 

         Khách đến Montmorency Falls  nên xem thác từ hai vị trí khác nhau: từ bên trên tháp, và từ bên dưới thác. Chúng tôi chỉ xem từ bên trên, cảnh thác  không đẹp v́ có đường dây Zip lines giăng loạn xà ngầu. Người nào điếc không sợ súng nên đu dây Zip lines một lần cho biết, để xem sau khi đu từ đầu dây này đến đầu dây kia th́ quần ḿnh có ướt hay không.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

        Cap Tourmente National Wildlife area có cả ngh́n vịt trời thật, nhưng thú thật sau khi đi bộ một con đường dài đăng đẳng đến cuối đường là băi biển th́ chúng tôi thất vọng năo nề: băi biển rào cấm không được bước vào, khách chỉ có thể dùng viễn vọng kính nh́n ra vịt trời - chỉ là cả ngh́n chấm trắng nhỏ tí ti - ở đường chân trời.

 

        Thất vọng v́ không xem được vịt trời ngay trước mặt, nhưng không thất vọng xem cảnh v́ ở đâu có sông, có núi, có cây cối, có đủ mầu, sạch sẽ, và không có người th́ nơi đó bảo đảm đẹp rùng rợn hơn nhà bị ma ám Haunted House ở Disneyland: con đường dẫn đến Cap Tourmente National Wildlife area tuyệt đẹp.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

        Ở Chateau Frontenac hai đêm, sáng ngày Thứ Ba chúng tôi lái xe hơn hai giờ rưỡi về phía Nam đến Chalets de la Rivière Sacacomie, đường dài 200 km. Ngồi trên xe mọi người tha hồ xem cây lá muôn mầu và thỉnh thoảng trên đường đi, chúng tôi dừng lại xem hoa lá cành.

 

Basilica of Sainte-Anne-de-Beaupré

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

        Xe đến Chalets de la Rivière Sacacomie khi trời đă sập tối nên tôi chẳng thấy ǵ ngoài nghe tiếng suối nước róc rách, mặc dù là có trăng. Thế mà không hiểu làm sao ngày xưa nhạc sĩ Lê Mộng Nguyên lại hẹn bồ ở bên suối khi trời tối trong bản nhạc "Trăng mờ bên suối". Trời tối đen như mực, chẳng thấy một cái ǵ, chẳng được một sơ múi của em. Chắc có lẽ v́ thế   hai người đành phải xa cách:

 

        Người hẹn cùng ta đến bên bờ suối,

        Rừng chiều mờ sương ánh trăng mờ chiếu.

        Một đêm thiết tha rồi đây xa cách,

        Rồi đây hai ngả biết tới phương nào?

 

        Một ngày xa nhau xóa bao h́nh bóng.

        Trời bày chia ly chi cho ḷng héo?

        Giờ đây cách xa người quên hay nhớ?

        Ngày xưa c̣n đó trăng nước mong chờ...

 

        Hôm nay hai cặp vợ chồng chúng tôi cũng hẹn vợ ra bờ suối, thế nhưng khác thời điểm: bây giờ th́ đi ngủ, hẹn gặp nhau vào buổi sáng khi có ánh nắng. Tối nay tôi mệt đừ v́ lái xe nên không có chuyện "một đêm thiết tha". Ngày mai thức dậy tôi bảo đảm chẳng có chuyện "rồi đây xa cách" v́ tôi biết vợ tôi yêu tôi hơn múi mít. Do đó không có chuyện "trời bày chia ly",  "hai ngả biết tới phương nào" v́ nếu một ngày tôi có ư định tới phương nào th́ ngày đó là ngày cuối cùng của một cuộc đời. Dĩ nhiên là của tôi.  

 

        Buổi sáng thức dậy đi vài bước xuống suối, tôi thấy một khung cảnh thơ mộng. Hotel là một căn nhà ngay bên bờ suối. Có nhiều nhà cho mướn dọc theo con suối, và nhà nào cũng có một sàn gỗ cạnh suối để cho ḿnh ngồi uống trà, uống cà-phê, xem nước chẩy róc rách. Ở đây, trong một khu rừng mênh mông, một người chỉ là một phần tử nhỏ bé như chiếc lá trên cành ḥa lẫn với thiên nhiên. Không tiếng xe cộ inh ỏi ngoài đường phố. Không tiếng hàng rao bán trước cửa nhà. Không một phi cơ trên bầu trời xanh biếc. Chỉ có tiếng nước chẩy róc rách. Tiếng gió thổi sào soạt. Tiếng củi đốt tí tách. Tiếng lá rơi âm thầm. Tiếng chim hót líu lo.

 

        Quên, c̣n có tiếng thánh thót của vợ nhắc tôi biết là vợ chồng đang ở trong túp lều lư tưởng, sau khi mấy nàng làm cơm tối th́ bổn phận của chồng   rửa bát.

 

        Căn nhà chalet này có bốn pḥng nhưng chỉ có hai cặp vợ chồng chúng tôi nên hai pḥng bỏ trống. Nếu bốn cặp ở bốn pḥng, hùn tiền với nhau mướn cả căn nhà th́ phí tổn không có là bao. Tôi nghĩ vợ tôi thích tiết kiệm tiền nên lần tới có đi nghỉ hè mướn một chalet ba pḥng, tôi sẽ đề nghị với vợ tôi cho tôi rủ thêm bồ nhí số một, hai, ba, và bốn đi chung cho rẻ tiền. Vừa đông vui, vừa không phải trả nhiều tiền; mọi người đều có lợi.

 

 

 

 

ảnh anh Cương chụp

 

 

ảnh anh Cương chụp

 

ảnh anh Cương chụp

 

ảnh Phương Dung chụp

 

 

        không giường, không chiếu, không chăn,

không cần tủ lạnh, không cần TV.

        không bàn, không tách, không ly,

không xem Facebook, không đi, ở nhà.

        không cần phú quư xa hoa,

chỉ hơi thiếu thốn một nàng kế bên.

 

 

 

ảnh anh Cương chụp

 

 

ảnh anh Cương chụp

 

 

 

 

 

 

ảnh anh Cương chụp

 

 

 

ảnh anh Cương chụp

 

 

 

 

 

 

 

 

        Hai ngày trong rừng như ở thiên đường hạ giới, chúng tôi tha hồ ngắm mầu sắc sặc sỡ của muôn ngh́n cây cối. Chỉ cần đảo một ṿng mắt là chỗ nào cũng như chỗ nào, tràn đầy với triệu lá xanh, vàng, cam, đỏ, hùng vĩ, sắc sảo, đẹp mê hồn dưới bầu trời xanh biếc, từ không gian bên cạnh ḿnh cho đến cuối tận chân trời.

 

Lac à  l'Eau Claire (Hồ Nước Trong)

 

 

 

        V́ lịch sử chiến tranh, Việt Nam gần gũi với Pháp và Hoa Kỳ. Nếu nói về thơ mộng th́ chẳng thành phố nào ở Mỹ có thể so sánh với Paris của Pháp. V́ thế, nhiều thi sĩ, nhạc sĩ Việt sáng tác bao nhiêu tác phẩm thất t́nh khi ở Paris, điển h́nh như  Phạm Duy trong "Mùa Thu Paris": 

 

        "Mùa Thu Paris. Trời buốt ra đi. Hẹn em quán nhỏ. Hẹn em quán nhỏ. Rượu rưng rưng ly đỏ tràn chề.

        Mùa Thu đêm mưa. Phố cũ hè xưa. Công viên lá đổ. Công viên lá đổ. Chờ mong em gắng khổ từng giờ.

         Mùa Thu âm thầm. Bên vườn Lục Xâm. Ngồi quen ghế đá. Ngồi quen ghế đá. Không em ôi buốt giá từ tâm..."

 

        "Tiễn em" của Cung Trầm Tưởng trong mùa Đông Paris:

 

        "Lên xe tiễn em đi, chưa bao giờ buồn thế. Trời mùa đông Paris, suốt đời làm chia ly." 

 

        Tôi đă đến Paris vào mùa Thu lẫn mùa Đông. Tôi cũng đă đến Vườn Lục-Xâm (Jardin du Luxembourg) của Paris. Rất đau buồn mà nói là mùa Thu Paris, mùa Thu Maine, hay mùa Thu Tokyo không nơi nào bằng mùa Thu Quebec. Mùa Thu Quebec đẹp mê ly, đẹp hấp dẫn, đẹp mê hồn. Đẹp đến nỗi mà mặc dù trong đời chưa bao giờ xin xỏ Thượng Đế một điều ǵ, tôi phải cầu nguyện xin cho tôi được trúng số độc đắc để tôi đến Quebec ở một tháng vào mùa Thu, tại hai nơi Chateau Frontenac và Chalets de la Rivière Sacacomie.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

        Hmm, tôi xin thú tội. Tôi không thể nào nói láo măi được. Dĩ nhiên đây không phải là lần đầu tiên tôi xin xỏ ông Trời một điều ǵ. Khi c̣n độc thân  tôi đă cầu xin bao nhiêu điều nhưng chẳng được toại nguyện:  xin được lấy em Ba bán chè, em Tư bán bắp, em Năm đanh đá....

 

 

(c̣n tiếp)

 

Nguyễn Tài Ngọc

November 2016

http://www.saigonocean.com/index.php/en/