Du lch Quebec, Niagara Falls, Toronto, Canada

Phn 3 : Đám cưi Toronto

Nguyn Tài Ngc

http://www.saigonocean.com/trangNguyenTaiNgoc/vanNTN.htm

 

Chú rể & cô dâu Charlie Trần và Ny Hoàng

 

 

 

        Tôi xin tạm gián đoạn chương tŕnh của ban Tùng Lâm kư sự du lịch xem lá vàng ở Quebec để viết về mục đích chính chúng tôi đi Canada lần này: dự đám cưới của con trai của vợ chồng bạn chúng tôi. Viết về du lịch măi cũng chán, cần đổi đề tài th́ ư tưởng tôi mới tiếp tục tuôn trào như sông Hồng Hà, không bị bế quan tỏa cảng.  Viết văn cũng như ăn cơm. Ăn cơm măi sẽ nhàm, v́ thế nhiều ông đổi sang món phở. Tôi không có gan ḅ như mấy ông chồng đă có vợ nhưng thỉnh thoảng lén thử phở thay cơm (v́ tôi đă biết hậu quả khốc liệt của mấy ông trốn vợ đi ăn phở khi xem phim "Chúng tôi muốn sống") , nhưng ít ra cái mơ tưởng được ăn phở cũng đủ năng liệu nung đốt ư tưởng bùng cháy cho đầu óc khô cạn ư viết của tôi.

        Chị Sen, chồng là anh Sơn, là bạn Trung học cũ Regina Pacis của vợ tôi. Trong tất cả bạn bè, tôi có thể nói anh Sơn và chị Sen một trong những cặp vợ chồng chúng tôi quư mến nhất.

         Thứ nhất, cả hai đều là người Nam, tính nết thẳng thắn có sao nói vậy người ơi, không cần phải tốn mười năm tám tháng để t́m hiểu tính t́nh như người Bắc.

        Thứ hai là hai người rộng lượng, cực kỳ tốt, sốt sắng lo lắng cho bạn bè. Mỗi lần chúng tôi bay sang, hai người đều nài nỉ chúng tôi đừng ra khách sạn nhưng đến nhà ở cho vui: họ nhốt chúng tôi vào một pḥng ngủ ở dưới hầm basement.  Chị Sen chắc chê tôi hôi nách nên lúc nào cũng đốc thúc tôi đi tắm, một ngày hỏi tôi tám lần: "Tài Ngọc tắm chưa? Đi tắm cho khỏe!" (tôi không hiểu tại sao đi tắm mới được khỏe v́ tôi không tắm cũng thấy khỏe. Bị bắt đi tắm nhiều lần nên một người mới không được khỏe).

        Thứ ba là anh Sơn qua Canada đă lâu nên bị mát dây, ảnh hưởng mấy ông Tây trắng: rất ga-lăng với phụ nữ, lo lắng cho các cô từng ly từng tí. Hành động này làm tôi hơi quê xệ v́ tôi không muốn học những phong tục xấu xa của Tây Phương, thua xa văn hóa Á Đông chúng ta rất nhiều. Văn hóa của ta, bắt chước từ văn hóa siêu việt của mấy ông Tầu Chợ Lớn, khẳng định cách cư xử của người đàn bà : "tại gia ṭng phụ, xuất giá ṭng phu, phu tử ṭng tử". Nếu không hiểu tiếng Hán th́ tôi xin giải thích: "ở nhà phục cha, lấy chồng phục chồng, chồng chết ngủm  theo". Ai từ xưa đến giờ  hiểu chữ "tử" trong câu là nghĩa là "con", "phu tử ṭng tử:  chồng chết theo con",  th́ tôi xin báo một tin buồn là mọi người đă hiểu sai. Chồng ngủm củ tỏi th́ vợ phải ngủm củ tỏi theo, chứ nếu để nàng sống th́ nhỡ nàng tái giá với thằng hàng xóm phải gió chết tiệt th́ có phải là chết một cửa tứ của ông chồng nằm dưới ba thước đất không?   

 

        Thứ tư là hai người rất vui tính, nhất là chị Sen. Chị Sen đùa giỡn suốt cả ngày, lúc nào cũng mang nụ cười đến cho mọi người. Tôi bảo đảm nếu một anh nào vừa bị người yêu của ḿnh,  Hoa Hậu Bạc Liêu, cắt đứt chuyện t́nh, phải khóc lóc năn nỉ với nàng:

 

        Đừng nói xa nhau, cho tâm hồn đau khổ.

        Đừng nói xa nhau cho mắt lệ hoen mờ. 

        Lời thiết tha qua tâm tư tṛn mộng tṛn mơ, 

        Vết t́nh khắc lên môi đưa mấy tuổi yêu vẫn chờ.

        (Châu Kỳ)

 

th́ sau khi nói chuyện với chị Sen, anh ta sẽ quên bẵng đi Hoa Hậu Bạc Liêu mà quay ra nhớ nhung bà Năm Sa-Đéc, thức trắng đêm nay viết lại nhật kư của hai đứa ḿnh.

 

        Cùng bay ở Mỹ sang, từ thành phố Houston khô khan đến nỗi với sức người sỏi đá chẳng thành cơm là một cặp bạn cũng là bạn Regina Pacis của vợ tôi và chị Sen: Thu Hương và anh Sơn.

 

        Việt Nam ḿnh tên con trai thiếu ǵ, Cu Tí, Cu Tèo..., thế mà hai anh bạn một Canada, một Houston lại trùng tên Sơn! Để mọi người khỏi gọi nhầm, tôi đang thuyết phục một anh nên đổi tên Sơn thành Cu Tí, thế nhưng đến nay vẫn chưa  anh nào chịu đổi, v́ trong đời sống có bao giờ ai lại công khai chấp nhận khuyết điểm của một phần thân thể ḿnh?

        Thu Hương và anh Sơn Texas cũng là một trong những cặp bạn mà chúng tôi thích nhất. Lư do chúng tôi thích Thu Hương và anh Sơn Texas cũng là bốn lư do nêu trên khiến chúng tôi thích anh Sơn Canada và chị Sen. Chỉ hơi khác một tí Thu Hương là người Bắc (nhưng tính t́nh như người Nam), và có thêm một lư do thứ năm nữa tại sao tôi thích Thu Hương và anh Sơn Texas: Thu Hương hối lộ cho tôi mỗi tháng 200 dollars để bảo toàn cảm t́nh của tôi đối với nàng.

        Trưa Thứ Sáu 14-Oct chúng tôi hẹn nhau 12 giờ trưa rước dâu ở nhà gái ở Toronto. Anh Sơn & chị Sen cùng phái đoàn nhà trai gia đ́nh & thân hữu đi từ Fort Erie lên, c̣n vợ chồng tôi đi từ thác Niagara. Tôi đến sớm hơn nên ngồi đợi trong xe. 15 phút sau phái đoàn nhà trai gồm bẩy chiếc xe nối đuôi nhau như Obama đi kinh lư Canada, đến.

        Ở đám cưới th́ người Việt hải ngoại có cơ hội thấy lại những chiếc áo dài phụ nữ. Đành rằng áo dài bây giờ người ta may mầu sắc tuyệt đẹp so với trước 1975 làm cho các cô tăng phần lộng lẫy hẳn ra, tôi vẫn c̣n một tí ác cảm v́ nó làm tôi nhớ lại ác mộng khi đi học thời Trung học: mấy bà giám thị dữ như chằng, cô nào mặc áo dài trắng hở một tí thịt trong cái tam giác nhỏ tí xíu ở bên hông nơi hai vành áo dài phân chia là bà ta bắt che lại. Thành ra thưở con trai mới lớn ấy, nếu muốn thấy da thịt của con gái, chúng tôi chỉ xem  dưới cổ chân nơi da mấy cô thật xấu xí, sần sùi.    

        Ở Mỹ cũng như Canada, phần đông đám cưới của giới trẻ là tự chúng nó lo liệu lấy. Đám cưới của hai cô con gái đầu, chúng tôi hoàn toàn không làm ǵ cả, chỉ cho tụi nó tiền. Tụi nó lo tất cả từ A đến Z, chúng tôi chỉ nói với tụi nó khách của bố mẹ có bao nhiêu người. Lễ nghi, tổ chức nó lo hết. Vợ chồng tôi dễ dăi, chỉ muốn tụi nó được vui trong ngày vui duy nhất, nên muốn làm ǵ th́ mặc tụi nó. Thành ra tất cả phong tục thường lệ trong một đám cưới như rước dâu, mẹ đeo dây chuyền cho con gái, bố ra nhẩy đầm với con gái....chúng tôi bỏ hết.

        Anh Sơn & chị Sen cũng thế, ai muốn làm ǵ cũng được nên để cho con trai và con dâu quyết định, cũng sắm heo quay, lễ quả, đến nhà gái rước dâu. Tuy rằng riêng bản thân tôi không thích theo phong tục một tí nào, tôi phải công nhận một cuộc rước dâu thuần túy theo phong tục Việt Nam rất vui nhộn, và chụp h́nh th́  đẹp  mắt với áo dài cổ truyền xanh đỏ vàng tím.

        Nhân dịp này mà sáu cô bạn Trung Học Regina Panis của vợ tôi có dịp gặp lại nhau. Đây là thêm một sự khác biệt giữa đàn ông và đàn bà: Bạn bè cũ gặp nhau, trong khi đàn bà tíu ta tíu tít chụp h́nh nhiều đến nỗi cháy cả máy, th́ đàn ông chỉ chào hỏi "Ê mày, khỏe không?" rồi ngồi xuống uống nước nói chuyện.   

        Bạn bè cũ gặp nhau đàn ông có ngồi sát bên cầu tiêu công cộng cũng chẳng để ư đó là chướng ngại vật mà đầu óc chỉ tập trung vào vị nồng của chai bia, chuyện tṛ thân mật. Trong khi đàn bà, đầu óc ai cũng có radar tối tân rọi 360 độ khảo sát cảnh trí chung quanh, nhận diện ngay cảnh tuyệt đẹp để làm phông ảnh: "Ê, tụi ḿnh ra gốc cây chụp h́nh", hay: "Trời ơi , mấy cái hoa này đẹp quá nè. Chụp trăm pose (chứ không phải một pose) ở đây đi!".

        Đây là vài ảnh tôi chụp ở đám cưới trong hai ngày Thứ Sáu và Thứ Bẩy 14 và 15 Tháng 10, 2016 ở Toronto, Canada:  

 

 

(c̣n tiếp)

 

Nguyễn Tài Ngọc

November 2016

http://www.saigonocean.com/index.php/en/