Đc thư ca Nguyn Cao Trí viết cho b

Nguyn Tài Ngc

http://www.saigonocean.com/trangNguyenTaiNgoc/trangNTN.htm

 

 

Cuối tuần vừa rồi, vài anh chị bạn  gửi chuyển tiếp cho tôi lá thư của ông Nguyễn Cao Trí viết cho bố (xem ở phần cuối bài), và của Trịnh Hội, cũng viết cho ông  Nguyễn Cao Kỳ. Tôi đọc mà kinh ngạc không hiểu v́ lư do nào thân nhân ông Kỳ cứ tiếp tục thẩy tên ông ta ra diễn đàn công luận, và đặc biệt là cứ ca tụng ông trong khi không để ư đến những chuyện trái mắt ông đă làm. Bài viết này tôi viết về lá thư của ông Nguyễn Cao Trí, bài của Trịnh Hội tôi sẽ viết sau.

Bố mẹ là người sinh thành ra ḿnh, bỏ bao nhiêu công lao khó nhọc nuôi nấng con cái thành tài nên khi bố mẹ mất, điều tất nhiên là một người trung b́nh trong chúng ta ai cũng muốn bộc lộ sự ghi ơn ấy bằng nâng cao thành quả bố mẹ đă gặt hái khi sinh tồn. Sự khác nhau trong bài viết của ông Nguyễn Cao Trí viết cho bố là bài viết này không trung b́nh: Ông Nguyễn Cao Trí tâng bốc bố quá độ, rất nhiều lúc không có dẫn chứng, và dùng niềm đau khổ cá nhân để lên án người khác.

Tự điển Việt Nam định nghĩa “khiêm nhường” là khiêm tốn trong quan hệ đối xử, không dành cái hay cho ḿnh mà sẵn sàng nhường cho người khác.

Theo tự điển Anh ngữ, “khiêm nhường” là khiêm tốn trong hành động, thái độ, tinh thần, không kiêu căng, kiêu ngạo.

Trong câu thứ nh́ sau khi mở đầu bài viết, ông Trí đă khen tặng bố của ḿnh. Lúc Bố c̣n sinh tồn, Bố đă tận tụy cả cuộc đời cho Tổ Quốc. Cho đến giây phút cuối Bố vẫn c̣n trong sạch”. Nếu ḿnh giỏi, bố mẹ của ḿnh hay, để người đời phán đoán và khen tặng. C̣n nếu chính ḿnh khen ḿnh, khen gia đ́nh ḿnh, th́ chỉ là mèo khen mèo dài đuôi, không phải là một người khiêm nhường. Một trong đức tính chúng ta phải có để được người khác khâm phục và khen tặng là khiêm nhường. Không ai kính trọng một người kiêu ngạo tự đặt ḿnh lên bục cao đạo đức.

Tôi thích thơ văn nên tôi có thể đưa ra một thí dụ về kiêu căng tôi nhớ khi học thơ văn Việt Nam vào thời Trung học. Thơ văn của các thi sĩ Việt Nam học sinh phải học là Bà Huyện Thanh Quan, Trần Tế Xương, Nguyễn Khuyến, Nguyễn Công Trứ, Hồ Xuân Hương, Cao Bá Quát, Lê Thánh Tôn… Lê Thánh Tôn? Phần đông học sinh nhớ tên tất cả thi sĩ tôi vừa nêu trên, trừ người cuối cùng, vua Lê Thánh Tôn. Lư do? Có thể là thơ ông ta không hay bằng các thi sĩ khác, nhưng đối với tôi lúc c̣n đi học, tôi không thích thơ vua Lê Thánh Tôn v́ ông ta làm quá nhiều bài ám chỉ  ḿnh, tự nâng cao ông ta qua những vật thường t́nh như “Thằng Mơ”, “Cái chổi”, “Cái cối xay”, “Con cóc”, “Thằng Bù Nh́n”. Đây là bài “Vịnh bù nh́n”:

Vịnh bù nh́n

Quyền trọng ra uy trấn cơi bờ

Vốn ḷng v́ nước há v́ dưa

Xét soi trước mặt đôi vừng ngọc

Vùng vẫy trên tay một lá cờ

Dẹp giống chim muông xa phải lánh

Dể quân cầy cuốc gọi không thưa

Mặc ai nhảy nhót đường danh lợi

Ơn nước đầm đ́a hạt móc mưa.

 

Đọc bài thơ “Vịnh bù nh́n” này, và so sánh với lời ông Nguyễn Cao Trí khen tặng bố: Lúc Bố c̣n sinh tồn, Bố đă tận tụy cả cuộc đời cho Tổ Quốc. Cho đến giây phút cuối Bố vẫn c̣n trong sạch… Lúc đó thiên hạ mới hiểu được công trạng của Bố lớn lao đến thế nào đối với Tổ Quốc.”, thật là thú vị khi thấy hơn 500 năm sau, ư tưởng khoe khoang của người nhà ông Nguyễn Cao Kỳ không khác ǵ của vua Lê Thánh Tôn, chỉ có một sự khác biệt là vua Lê Thánh Tôn không bị tai tiếng như ông Kỳ.

Không riêng ǵ ông Nguyễn Cao Kỳ, trăm ngh́n chiến sĩ hay công dân Việt Nam cũng tận tụy cuộc đời cho tổ quốc, nhưng phần lớn họ khiêm nhường không muốn cho người khác biết. Đọc câu  Cho đến giây phút cuối Bố vẫn c̣n trong sạch”,  tôi hoàn toàn không hiểu ông Trí nói ông Kỳ trong sạch về lănh vực nào v́ ông Trí viết không dẫn chứng.

-Nếu nói về phương diện chính trị, đây là câu trả lời của ông Kỳ dành cho kư giả Michael Charlton vào năm 1965, khi ông Charlton hỏi ông Kỳ xác nhận lại là người Việt quốc gia không biết ǵ về Cộng Sản trong thời gian chiến đấu chống Pháp và Nhật Bản:

( http://chss.montclair.edu/english/furr/Vietnam/essays/kyinterview.pdf )

Ông Charlton hỏi: “Anh không biết ǵ về tên ông Hồ Chí Minh?”

Ông Kỳ trả lời: “Đúng vậy, Ông Hồ chỉ nổi tiếng sau khi quân Nhật Bản bị đánh bại vào Đệ Nhị Thế Chiến. Nhưng sau đó, khi đảng Cộng Sản dưới sự lănh đạo của ông Hồ Chí Minh bắt đầu thủ tiêu  các quốc dân đảng khác, thiết lập quốc gia dưới chế độ Cộng Sản, những điều họ hành động làm cho chúng tôi, tất cả người Việt Nam, thấy rơ hơn Cộng Sản là ǵ. Họ bắt người ta đấu tố lẫn nhau, cha đấu tố con, con gái đấu tố mẹ ở những ṭa án nhân dân. Khi một người bố thấy chính con khước từ, lên án ḿnh, th́ đây là điều mà dân Việt Nam không thể nào chấp nhận cái lư thuyết như vậy, cho dù đến 1000 năm sau nữa”.

(“Yes. Only after the defeat of the Japanese in World War II did Ho Chi Minh become a national hero. But after that, when the Communist party with Ho Chi Minh at the head, started the destruction of other nationalist parties, and they organized the country under communism, the things they did to us made all the Vietnamese see more clearly what Communism is. They really pushed people against other people: the father against the son and the daughters against mothers at the so-called public trials. When you see your own son denounce his father, that is something we Vietnamese could not accept in 1000 years – that kind of philosophy” –Nguyen Cao Ky, in an interview with Michael Charlton )

Chỉ chưa đầy 40 năm sau, ông Kỳ đă làm ngược lại lời ông ta nói. Nhất quyết ông Kỳ không trong sạch về phương diện chính trị.

-Nếu nói về phương diện lănh đạo, trong thời gian tán tỉnh bà Đặng Tuyết Mai, -lúc ấy bà ta chỉ mới có 23 tuổi-, ông ta đă lạm dụng quyền hành trong cương vị Thiếu Tướng để o bế bà Mai. Theo lời  bà Mai, khi bà ta là Tiếp viên Hàng không, một lần khi phi cơ dân sự chở hành khách bà đang làm việc th́ ông Kỳ và một người phi công khác, Đại Tá Lưu Kim Cương, lái hai chiếc máy bay kèm hai bên biểu diễn bay quay lên quay xuống để làm loé mắt bà. Người phi công máy bay dân sự sợ hăi v́ máy bay có thể đụng nhau, gọi bà lên chỗ phi hành đoàn ngồi để nói với ông Kỳ là bà đă thấy rồi, yêu cầu ông Kỳ và người bạn lái máy bay tránh ra xa cho bớt nguy hiểm. Ở bên Mỹ nếu họ khám phá ra một ông Thiếu Tướng có hành động vô kỷ luật như vậy chắn chắn ông ấy sẽ bị bắt buộc từ chức.

Một lần khác, bà kể là có một lần sau khi ông Kỳ đi theo tán tỉnh bà ta, “ba tuần sau, có lệnh yêu cầu đặc biệt cô Mai đi phục vụ chuyến bay của Thiếu Tướng Kỳ sang Bangkok một tuần làm cho ông Kỳ”. Bà Mai kể rất nhiều tôi không thể nào viết hết được ở đây, ai muốn đọc xin vào link này xem:

http://phanchautrinhdanang.com/BAIVO2011/NCkyDangtuyetMai.htm

Lạm dụng quyền hành, quân cụ, th́ giờ, nhân lực quân đội của quốc gia để làm thoả măn cho ước mơ chinh phục một cô gái riêng cho cá nhân ḿnh, nhất định ông Kỳ không thể nào trong sáng trong chức vụ lănh đạo.

-Nếu nói về phương diện hôn nhân gia đ́nh, bà vợ trước của ông Kỳ, Đặng Tuyết Mai, trong một cuộc phỏng vấn, đă ám chỉ ông Kỳ không chung thủy: 

Hỏi: Mối t́nh hơn 25 năm tan vỡ thế nào?
Trả lời: Rất buồn, v́ tôi khám phá ra rằng, nhiều người đàn ông chỉ biết say mê chứ không biết chung thủy.
Hỏi: Câu này có nặng quá không?
Trả lời: Nặng nhưng đúng. Sau nhiều năm hôn nhân, nghĩa cao lên nhưng t́nh lại giảm xuống. Người đàn ông tự cho phép ḿnh đi t́m cảm giác mới bên ngoài. Điều này có thể làm đỗ vỡ gia đ́nh nếu người đàn bà tự ái, không chịu lép một phần và chấp nhận thương đau.

http://xinhxinh.com.vn/chuyen-cua-sao/29324/dang-tuyet-mai-trai-long-ve-chong-cu-nguyen-cao-ky.xinh

Theo chính lời bà Mai kể về đời sống vợ chồng, nhất định ông Kỳ không trong sáng trong lănh vực hôn nhân gia đ́nh.

Không trong sáng về chính trị, không trong sáng về lănh đạo, không trong sáng về hôn nhân, th́ tôi không biết ông Trí nói ông Kỳ trong sáng về vấn đề ǵ?

Ông Trí , cô Kỳ Duyên, bà Mai, và ngay cả Trịnh Hội, ai cũng nói là ông Kỳ nghèo. Ông Trí ở đây c̣n nói  tuy Bố rất là nghèo…”: “Rất nghèo” là nghèo bao nhiêu? Tôi có vài người bạn bây giờ ở SàiG̣n làm một tháng được 60 đô-la. Ông Kỳ, gia đ́nh ông Kỳ  nghèo như thế không?  

Đây là ảnh nhà của vợ và con của Cố Chuẩn Tướng Lê Văn Hưng ở SàiG̣n. Tướng Lê Văn Hưng tự sát vào cuối tháng Tư 1975. Ông Kỳ hay gia đ́nh ông Kỳ có “rất nghèo” như thế không? :

Cả trăm ngh́n gia đ́nh kẹt lại ở Việt Nam sau trận chiến, và ngay cả so với một số những người Việt tỵ nạn sinh sống ở hải ngoại sau 1975, ông Kỳ và gia đ́nh ông Kỳ có “rất nghèo” bằng họ không?

Ông Kỳ có thật sự nghèo như ông Trí dẫn chứng không? Đây là một câu tuyên bố của ông Kỳ, không rơ năm, nhưng nếu căn cứ vào quyển sách một nhà sách trả tiền cho ông ta viết để xuất bản, th́ có lẽ ông Kỳ nói câu này vào khoảng năm 1977 (Quyển sách mà ông Kỳ đề cập trong câu nói này là Twenty Years and Twenty Days by Nguyen Cao Ky, Stein and Day xuất bản, 1976):

“Việc đầu tiên là chúng tôi mua một căn nhà ở Hungtinton Beach với số tiền tôi lănh từ viết quyển sách và khi được mời đi đọc diễn văn. Tôi nhớ (số tiền) lúc đó chỉ là $110,000,  căn nhà có bốn pḥng ngủ.”

("First we bought a house in Huntington Beach with the money I make from - from the book and from the speaking tour. I remember it was only $110,000 at that time - you know, four bedroom." - Nguyen Cao Ky )

Vào buổi chạy loạn 30-4-1975, gia đ́nh chúng tôi sang Mỹ không có một xu dính túi. Anh cả tôi là bác sĩ Quân Y, sang đây không có một cent Mỹ v́ tiền lương quân đội là tiền Việt Nam Cộng Ḥa. Thế nhưng theo lời bà Mai, gia đ́nh ông Kỳ sang đây với $10,000 đô-la.  Năm 1979, người anh thứ hai của tôi mua một căn nhà hai pḥng ngủ, cũ từ đời Bảo Đại, giá 19,000 đô-la, trả trong 30 năm. Căn nhà chúng tôi mua không phải ở gần biển, sang trọng đắt tiền như nhà ông Kỳ mà ngay trong khu nhà nghèo, với băng đảng Mễ. Cả gia đ́nh tôi chín người ở trong căn nhà hai pḥng ngủ ấy, chỉ có mỗi một pḥng tắm. Ấy thế mà chúng tôi không thể nào liệt kê vào hạng nghèo, huống chi là “rất nghèo”, v́ theo thống kê hiện thời th́ chỉ có 58% dân chúng ở Los Angeles County là chủ nhà, 42% c̣n lại là ở mướn. Ông Kỳ giầu, có một căn nhà đắt gấp năm lần rưỡi nhà anh tôi mua, sau này c̣n làm chủ một tiệm rượu, rồi sang Louisiana đầu tư vào ngành chài lưới.

Thế th́ ông Kỳ “rất nghèo” ở điểm nào, hay là họ so sánh gia cảnh ông với Bill Gates? Nếu như thế th́ cả 6,964 triệu người thế giới ai cũng “rất nghèo” hết.

Trong câu: “Trước khi Bố đi Việtnam chuyến đó, Bố có nói với chúng con là Bố đi giúp Quê Hương ḿnh thoát khỏi sự đô hộ của Trung Cộng.”, tôi ngạc nhiên thứ nhất là ông Trí lại có thể tin tưởng vào ông Kỳ hay bất cứ một cá nhân nào có thể giúp Việt Nam thoát khỏi sự đô hộ của Trung Cộng, và thứ hai, ông Trí thật ḷng tin vào lời ông Kỳ, bố nói sao th́ con tin vậy, không dùng trí xét đoán của ḿnh để xem lời nói đó đúng hay sai.

Ngày xưa tôi ở trong khu phố lao động Bàn Cờ con trai đánh nhau tối ngày, xóm dưới đánh xóm trên, xóm sau đánh xóm trước. Tôi cho thí dụ này để thấy câu nói trên phi lư đến chừng nào mà ông Trí lại có can đảm thuật lại chuyện khó tin nhưng không có thật: Tôi cầm đầu xóm dưới đánh nhau với xóm trên. Xóm trên đánh xóm dưới chúng tôi thua xiểng niểng, cướp nhà, đuổi tôi đi chỗ khác. Xóm trên tước đoạt của cải xóm dưới để xây nhà lầu biệt thự, trong khi tôi sống lây lất vô gia cư. Thế rồi xóm đằng sau gây hấn với xóm trên. Hai bên đang ḱnh nhau th́ tôi, kẻ thua trận với xóm trên, người vô gia cư, không c̣n ǵ trong tay, tuyên bố với cả thế giới là tôi sẽ lên xóm trên cố vấn họ để họ đánh thắng xóm đằng sau. Câu chuyện này con nít đọc nghe cũng sẽ cười vào mũi người viết, huống ǵ là người lớn có đầu óc suy nghĩ.

 

Trong câu: “Giờ đây con nh́n theo những diễn tiến trong Việtnam và sự hợp tác giữa Hoa Kỳ và Việtnam, th́ sự việc của Bố làm cũng đă thành công nhiều lắm. Trong tương lai khi White House và State dept. của chính phủ Hoa Kỳ giải mật các hồ sơ liên hệ đến Việtnam nhất là trong mấy năm sau cùng của nhiệm kỳ tổng thống Bush. Lúc đó thiên hạ mới hiểu được công trạng của Bố lớn lao đến thế nào đối với Tổ Quốc.”, ông Trí không giải thích “sự việc ông Kỳ làm thành công nhiều lắm” là thành công ǵ, giới thiệu cho tư nhân Mỹ mở sân đánh golf ở Việt Nam? Câu kế tiếp th́ giống như lời tiên tri của Chiêm Tinh Gia Huỳnh Liên, viết không có dẫn chứng th́ đứa nhỏ 10 tuổi viết cũng được.

 

Sau khi Mỹ quyết định rút lui và Việt Nam hóa chiến tranh vào năm 1972, Việt Nam không c̣n là một con cờ quan trọng trong chính sách đối ngoại của Hoa Kỳ, về kinh tế cũng như quân sự. Ông Kỳ hay ông Thiệu chỉ là một người dân tỵ nạn trong muôn triệu người dân tỵ nạn khác ở nước Mỹ. Thớ thịt của ông ấy và thớ thịt của tôi, của mọi người Việt Nam trên đất Mỹ trong chính sách đối ngoại của chính phủ Hoa Kỳ quan trọng như nhau: nó chả có nghĩa lư ǵ hết, giá trị không bằng một tô phở bán đại hạ giá 50% ở phố Bolsa.    

 

Trong câu: “Thưa Bố, con thấy một số nhỏ người Việt ở đây hèn hạ lắm Bố ơi. Th́ làm sao mà họ nói chuyện Đất nước được và chẳng bao giờ họ thành công được trong công cuộc đấu tranh”, ông Trí viết dài ḍng lên án “một số nhỏ người Việt” mà tôi không muốn copy lại ở đây v́ tôi muốn kết thúc bài viết này cho nhanh chóng. Tôi cực lực hoan hô ông Trí đă sáng suốt nhận định chỉ có một số nhỏ người Việt chẳng bao giờ thành công được trong công cuộc đấu tranh. Như thế là ông đồng ư  đa số, không, phải nói là  đại đa số người Việt nói chuyện đất nước được, và những người Việt này không đồng ư với hành động ông Kỳ đă làm.

Cuối cùng, sau khi kết tội một vài Phật tử khủng bố chùa chiền, ông Trí kết luận bài viết với câu “Nam Mô A Di Đà Phật”. Điều răn thứ ba trong 10 điều răn của Thiên Chúa Giáo là “Chớ mang danh Chúa ra làm chơi”. Tôi nghĩ điều luật này cũng có thể áp dụng cho tất cả các tôn giáo khác. Cho dù là chúng ta tin vào một đạo giáo nào, một người không thể xem thường đạo của ḿnh, dùng nó tùy hỉ bất cứ ở đâu như trong câu “Nam Mô A Di Đà Phật ông Trí viết kết luận ở đây. Ông Trí đă hàm ư tự phong ông ta có chính nghĩa, chỉ trích người khác sai lầm trong khi đứng núp dưới một lời kinh tôn giáo.  Đả kích những người lợi dụng tôn giáo mà chính ḿnh cũng nêu ra tôn giáo để hậu thuẫn cho lập luận của ḿnh th́ bản thân ta có khác ǵ những người ḿnh đả kích?

 

Nguyễn Tài Ngọc

http://www.saigonocean.com/

September 2011

 

 

 ---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Nguyễn Cao Trí
Irvine
, California

Ngày 8 tháng 9 năm 2011

 

Hôm nay là ngày sinh nhật của Bố và cũng là 49 ngày theo truyền thống đạo Phật. Sinh cũng là Tử mà Tử cũng là Sinh, con xin chúc Bố được sinh về Trời, một trong sáu nẻo cao nhất của Trời và Đất. Con không biết có bao nhiêu người có được ngày trùng hợp như thế này?

 

Lúc Bố c̣n sinh tồn, Bố đă tận tụy cả cuộc đời cho Tổ Quốc. Cho đến giây phút cuối Bố vẫn c̣n trong sạch.Từ lúc Bố trở về Quê Hương vào năm 2004 đă có biết bao nhiêu trường hợp thiên hạ muốn mua chuộc Bố bằng đồng tiền, Bố thân yêu của con vẫn từ chối tuy Bố rất là nghèo.Trước khi Bố đi Việtnam chuyến đó, Bố có nói với chúng con là Bố đi giúp Quê Hương ḿnh thoát khỏi sự đô hộ của Trung Cộng. Giờ đây con nh́n theo những diễn tiến trong Việtnam và sự hợp tác giữa Hoa Kỳ và Việtnam, th́ sự việc của Bố làm cũng đă thành công nhiều lắm. Trong tương lai khi White House và State dept. của chính phủ Hoa Kỳ giải mật các hồ sơ liên hệ đến Việtnam nhất là trong mấy năm sau cùng của nhiệm kỳ tổng thống Bush. Lúc đó thiên hạ mới hiểu được công trạng của Bố lớn lao đến thế nào đối với Tổ Quốc.

 

Có mấy chú thân thương nói với chúng con là lúc Bố c̣n tại thế Bố có tâm sự với mấy chú là Bố có hối tiếc là Bố để hết tâm vào việc nước từ khi c̣n trẻ cho đến già đă không để ư đến con cái ǵ cả. Con muốn nói cho Bố biết là Bố đừng bận tâm đến chúng con, Bố đă tận hết sức với mấy chục triệu người Việt và chúng con cũng hănh diện là Bố đă làm như thế. Con không đ̣i hỏi ǵ được hơn ở một người như Bố.

 

Thưa Bố, con thấy một số nhỏ người Việt ở đây hèn hạ lắm Bố ơi. Th́ làm sao mà họ nói chuyện Đất nước được và chẳng bao giờ họ thành công được trong công cuộc đấu tranh. Họ khủng bố các nhà Sư và chùa chiền, hành động của một số các phật tử ở đây cho con thấy là tâm phật chưa bao giờ hiện hữu trong họ, mồm họ phát ra “Nam mô A Di ĐàPhật” nhưng họ không hiểu được họ niệm ǵ.

 

Câu “Trị gia tề Quốc” con thấy đúng ghê Bố ơi, người th́ không có việc làm, không có vợ con, không nhà cửa và trên răng dưới có ǵ th́ con không biết mà cứ khư khư nói chuyện Đất nước phải thế này và thế nọ. Gia chưa xong th́ sao đến Quốc đây. Con thấy chỉ ngồi xuống nói chuyện với họ về cách thức giúp họ kiếm việc làm hay lănh trợ cấp xă hội hay lănh thực phẩm là có lư nhất. Con thấy c̣n tội cho Đất Nước lắm Bố ơi. V́ chính nghĩa c̣n đâu nữa? Khi chính nghĩa không c̣n th́ công cuộc đấu tranh chỉ nằm trong ṿng lẩn quẩn mà thôi, như trong ba mươi mấy năm qua.

 

Âu cũng là vận mệnh Đất Nước ḿnh. Thưa Bố, con xin Bố hăy hưởng an lành đi, đừng bận tâm đến chuyện trần gian nữa, Bố hăy vui chơi nơi tiên cảnh hiền ḥa. Hôm nay con cầu xin Phật cho sinh ra một thiên thần để phổ độ chúng sinh.

 

Nam Mô A Di Đà Phật

 

Con của Bố,
Nguyễn Cao Trí