Tokyo, Japan - May 2016

Nguyn Tài Ngc

http://saigonocean.com/trangNguyenTaiNgoc/trangNTN.htm

 

 

 

 

        Lúc c̣n trẻ ở Việt Nam, nếu chiêm tinh gia Huỳnh Liên bói cho tôi một quẻ tiên đoán trong tương lai tôi sẽ  sống ở Mỹ, đi du lịch Japan bốn lần, và sẽ sống ḥa thuận yên ổn với bốn vợ th́ chắc chắn tôi sẽ nói ông ta ở nhà thương điên Biên Ḥa mới ra. Ấy thế mà hai trong ba điều tưởng chừng như không thể nào xảy ra đó lại trở thành sự thật (chỉ có điều duy nhất tôi thật sự mong muốn lại không hoàn thành): tôi xuất ngoại sống ở Mỹ, và chỉ trong ṿng ba năm nay, tôi đi Nhật-Bản  bốn lần. Hai tuần trước, vào đầu tháng 5, với một cặp vợ chồng bạn, vợ chồng tôi lại có dịp viếng Tokyo, Bangkok, và Maldives.

         Tháng 5 là low season của du lịch nên cả chuyến bay đi và về từ San Francisco/Tokyo và Tokyo/Los Angeles  đều vắng khách, đặc biệt là chuyến đi, vợ tôi ngồi một ḿnh trên băng ba ghế trong khi tôi nằm ngủ thẳng chân trên băng bốn ghế. "Lời nói không mất tiền mua, Mỗi lần  gặp gái khen bừa cả lên", tôi áp dụng chính sách này bao nhiêu năm trong đời với kết quả hiệu nghiệm tốt mỹ măn nên chỉ nhờ khen cô nhân viên làm việc ở quầy United Airlines nhan sắc quá xinh đẹp, cô đổi ghế cho chúng tôi từ Economy lên Economy Plus miễn phí, vắng người (chính thức phải trả thêm $110 dollars). Khen một cô gái xinh đẹp trước mặt vợ chỉ chuốc lấy thảm họa từ chết đến bị thương, thế nhưng tôi đường đường chính chính khen cô nhân viên United Airlines xinh đẹp mà không sợ vợ tôi cho ăn búa: "cô" ta tuổi đă ngoài 70.

        Lần đầu tiên đến Nhật-Bản năm 2013, tôi lấy xe điện JR Express NEX từ phi trường Narita Airport  đến nhà ga Tokyo Station rồi từ đó chuyển sang xe điện ngầm metro đến khách sạn, giá là 3500 yen một người (khứ hồi 5500 yen, khoảng $55 US dollars, một dollar = 108 yen).  Đi kiểu này có cái lợi là có chuyến xe mỗi 30 phút, nhưng bất lợi là ḿnh phải khiêng hành lư từ JR Express sang xe điện ngầm metro thành phố.

 

        Tháng Giêng vừa rồi đi Kyoto, thay v́ đi xe điện JR Express, tôi dùng dịch vụ xe limousine bus loại to khổng lồ chở du khách, đi từ phi trường về Kyoto. Giá rẻ hơn xe điện JR Express một tí, tiện hơn là ḿnh khỏi phải khuân vác hành lư chuyển sang xe điện ngầm metro.

        Lần này đi Tokyo, chúng tôi cũng dùng xe limousine bus từ phi trường Narita Airport, quá ư là tiện dụng: xe bus chở tôi thẳng đến Hotel New Otani là hotel chúng tôi ở Tokyo, giá khứ hồi chỉ có 4500 yen (khoảng $45 dollars).

        Về thời gian th́ đi xe limousine bus hay xe điện ngầm JR Express rồi chuyển sang xe điện ngầm metro thành phố có lẽ cũng như nhau, thế nhưng đi limousine bus có cái lợi đáng kể là ḿnh không phải kéo lê hành lư nặng nhọc. Thêm nữa, ở trạm xe bus có nhân viên để hành lư vào xe bus cho ḿnh, và khi đến khách sạn th́ nhân viên hotel ra lấy mang thẳng vào pḥng. Đây là trang web của dịch vụ limousine bus ở Narita Airport: https://www.limousinebus.co.jp/en/      

        Hotel New Otani ở trung tâm Tokyo, gần Imperial Palace, xe bus đi từ phi trường Narita mất khoảng một giờ 15 phút. Khách sạn này to khổng lồ, có ba nhánh cao ốc, tổng cộng 1,479 pḥng và 39 nhà hàng. Cùng với Imperial Hotel và Hotel Okura, New Otani Hotel là ba hotel nổi tiếng nhất của Tokyo.

Nơi đây cũng là khách sạn duy nhất có nhà hàng quư phái sang trọng  La Tour d'Argent, với thêm một tiệm duy nhất nguyên thủy nữa ở Paris. Khách ăn món thịt vịt ép đặc biệt của La Tour d'Argent sẽ được cấp cho "chứng chỉ" có số hẳn ḥi là ḿnh ăn con vịt số mấy. Có rất nhiều nhân vật tai to mặt lớn dùng bữa ở La Tour d'Argent và được cấp chứng chỉ vịt số mấy: Tổng Thống Franklin Roosevelt ăn vịt số 203728, vua hề Charlot ăn vịt số 253652 (La Tour d'Argent ở Paris). Tháng 6 năm ngoái chúng tôi ăn ở đây, và được cấp chứng chỉ ăn con vịt  số 235328 (La Tour d'Argent Tokyo).  

 

        Điểm đặc biệt của Hotel New Otani là các nguyên thủ khắp thế giới ở hotel này: từ Tổng Thống Hoa Kỳ Bill Clinton, Vua Harald V của Na-Uy, Thủ Tướng Anh Tony Blair, Chủ Tịch Việt Nam Nguyễn Minh Triết, cho đến Chủ Tịch Trung Cộng Hu Jintao, Thủ Tướng Canada Stephen Harper, và Tổng Thống Nga Vladimir Putin...

        Vườn cây Japanese Garden phía sau của khách sạn từng được nhiều vua Samurai làm chủ, chứng kiến rất nhiều lịch sử qua bốn trăm năm. Với một thác nước nhân tạo to vĩ đại, theo trang web Tripadvisor, vườn Japanese garden của Hotel New Otani đứng hàng thứ 11 trong 20 nơi miễn phí nên xem ở Tokyo.

        Sáng ăn điểm tâm ngồi ở nhà hàng nh́n ra cảnh thác nước th́ không có ǵ đẹp đẽ cho bằng.

        Tôi khá quen thuộc với Tokyo. Có thể nói là với hệ thống xe điện ngầm, tôi thấy di chuyển ở Tokyo dễ dàng hơn, rẻ hơn, thoải mái hơn, t́m nơi muốn đi xem thăm viếng dễ hơn là đi taxi ở SàiG̣n. Dùng xe điện ngầm ở Nhật-Bản là một kinh nghiệm thoải mái, không dơ bẩn hôi hám như metro Paris, không đầy những graffiti và người trẻ tuổi nghe nhạc, nói năng ồn ào như metro Chicago hay New York, cộng thêm hai yếu tố khó metro ở các thành phố khác trên thế giới có như metro ở Nhật-Bản: an ninh và đúng giờ.

        Ba năm trước tôi đă viết khá chi tiết nên ở nơi nào, nên đi những đâu, dùng phương tiện nào ở Tokyo nên bài viết lần này xin miễn qua những vấn đề đó. Đây là vài nơi tôi đi lần này:

1. Shibuya Crossing:

 

Ở trạm metro Shibuya có tượng của con chó Akita tên là Hachiko. Chủ nó là một giáo sư dùng xe điện metro đi làm nên mỗi chiều nó đến đây đón chủ nó về. Ông giáo sư chết năm 1925 nhưng Hachiko vẫn đến trạm Shibuya mỗi ngày liên tục cho đến 10 năm sau khi chính nó chết. T́nh thương của Hachiko dành cho chủ trở nên nổi tiếng nên người ta làm một tượng đồng ở trạm Shibuya để tưởng nhớ Hachiko. 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

        tôi đi đến Shibuya,

để xem thiên hạ đi ra đi vào.

        thế nhưng đến sớm làm sao!

nên không thiên hạ đi vào đi ra.

 

2. Shinjuku:

3. Hitachi Seaside Park:

4. Ashikaga Flower Park:

5. Sensoji Temple:

 

        Tôi rất thích Nhật-Bản. Tôi đă viết là nếu có sự lựa chọn, hai quốc gia trên thế giới tôi muốn sống khi về hưu là Hoa Kỳ và Nhật-Bản. Lư do tôi thích Nhật-Bản là v́ người Nhật rất lịch sự, lương thiện, kính trọng người khác, ai cũng mặc quần áo chỉnh tề, đồng phục, khắp nơi ngăn nắp sạch sẽ, nếp sống văn minh nhưng vẫn đầy văn hóa truyền thống di tích lịch sử, và đời sống xă hội th́ rất an ninh, cảnh sát không mang súng.

        Người ta hỏi du khách ngoại quốc dùng một chữ diễn tả Nhật-Bản th́ đây là 10 chữ được đề cập nhiều nhất: Lịch sự, Đúng giờ, Có ḷng tốt, Siêng năng, Kính trọng, Nhút nhát, Thông minh, Kết nhóm, Nghi thức trịnh trọng (Formal), Sạch sẽ. Để ư là trong mười chữ này, không một chữ nào có nghĩa chỉ trích, tất cả đều là ngợi khen, không như những từ khác biệt du khách dùng để diễn tả một quốc gia khác: Bất lương, Tham nhũng, Gian dối, Lười biếng, Trộm cắp, Bất an, Mánh khóe, Lừa đảo, Khó chịu, Giấy tờ phiền phức...

        Nhật-Bản có 127 triệu người. Có dịp giao thiệp với người Nhật bất cứ ở đâu, từ cảnh sát  Ngoại Kiều và Quan Thuế khi vào phi trường cho đến nam nữ bán hàng, nhân viên xe điện, người làm khách sạn, học sinh sinh viên, một du khách sẽ có cảm tưởng là tất cả 127 triệu người  ai cũng lễ phép, ai cũng lịch sự, ai cũng niềm nở nói chuyện với ḿnh.

        Huấn luyện cho một thời đại tuổi tất cả đều có một công dân giáo dục gương mẫu đă khó, đằng này có vẻ như Nhật-Bản đă thành công trong việc huấn luyện tất cả các thời đại tuổi khác nhau, nam phụ lăo ấu, từ sơ sinh đến bô lăo, mọi người đều cùng có một kỷ luật, cùng có một nền giáo dục công dân cực kỳ lễ phép.

        Thảo nào họ là cường quốc mấy trăm năm nay.

Vài ảnh chụp ở Tokyo:  

 

Nguyễn Tài Ngọc

http://saigonocean.com/

May 2016