Email đc gi

 

Nguyn Tài Ngc

 

 

Thỉnh thoảng tôi nhận thư của độc giả viết cho biết ư kiến sau khi đọc qua những văn thơ của tôi ở SaigonOcean.com. Đọc những email này làm tôi rất phấn khởi, muốn đứng lên hát bài quốc ca Pháp La MarseillaiseAllons enfants de la Patrie, Le jour de gloire est arrivé!...” , trong ḷng hùng hổ muốn ngồi vào bàn viết ngay một chuyện phim Đại Hàn 892 tập để độc giả bốn phương thưởng lăm.

 

Tuần vừa rồi tôi nhận một email nội dung hoàn toàn khác biệt với tất cả những email khác tôi đă nhận từ xưa đến nay. Đọc xong mà tôi thất vọng năo nề ai oán, buồn vời vợi, và không giống như ông Lam Phương trong bản nhạc “Đèn Khuya” buồn nhưng không biết tại sao ḿnh buồn,  Không biết đêm nay v́ sao tôi buồn, Buồn v́ trời mưa hay băo trong tim?”, tôi biết đích xác 100% tại sao tôi buồn:  “Tôi biết đêm nay v́ sao tôi buồn. Buồn v́ nhận thư, đọc, chết con tim”: Chính cái email này nó làm tôi buồn nát nước, buồn đến nỗi chỉ muốn ra Cầu Ông Lănh gieo ḿnh xuống sông tự tử.

 

Email đó viết về đề tài ǵ?

 

-Than phiền tôi không hát thêm bài để post trong Youtube?:

 Nhạc sĩ chính hiệu con nai vàng trung b́nh  trong suốt quăng đời nhạc sĩ của họ làm được mười bài hay là nhiều lắm, trừ những thành phần gạo cội như Phạm Duy, Lam Phương, Nhật Trường… Tôi chỉ là nhạc sĩ dỏm nên chế biến lời cho  mười bài là hết ư. Vả lại, muốn có ư viết nhạc th́ phải đau khổ v́ đó là động cơ mănh liệt thúc đẩy ḿnh để viết. Đằng này mỗi ngày tôi đều được vợ nấu cơm cho ăn, hạnh phúc hơn mấy người homeless th́ làm ǵ có ư mà viết thêm được nữa? Hơn nữa, tôi chưa cần tiền như các ca sĩ Việt Nam hay M.C. sống ở Mỹ không chính nghĩa hay lập trường, mấy năm tháng  gần đây ùn ùn xách đít về Việt Nam hát dạo kiếm tiền. Ai ở Mỹ cũng biết là ở đây không thể nào chết đói. Tôi ăn ḿ gói sống cũng được, không cần kiếm thêm tiền để được ăn “x́-tếch” mỗi ngày. V́ vậy nếu độc giả nào than phiền, tôi nói thẳng với họ là tôi không c̣n có ư để viết thêm nhạc chế biến. Email như thế này do đó không làm tôi có ư định tự tử.

 

-Than phiền dạo này tôi ít làm thơ hơn là viết văn? :

        Tôi có mướn một công-ty chuyên về thống kê thăm ḍ ư kiến độc giả*, 100% mọi người đều nghĩ tôi nên viết văn nhiều hơn là làm thơ. Lư do dễ hiểu là văn viết dài hơn, ư nhiều hơn nên đọc thích hơn là thơ. Nam độc giả c̣n đề nghị nếu tôi làm thơ th́ chỉ nên làm thơ thể loại “Cà-phê Lú”. Những ông này không biết là chỉ cần làm một bài cà-phê Lú thôi là đầu óc ḿnh đă…lú rồi, làm ǵ mà có ư tưởng sáng tác  thêm một bài thứ hai, huống chi là thứ ba, thứ tư… Ai viết thư than phiền tôi ít làm thơ, tôi nói rơ nguyên do cho họ. Email như thế này do đó không làm tôi có ư định tự tử.

  

*Công-ty tôi mướn thăm ḍ ư kiến này cũng là công-ty mà Fidel Castro của Cuba dùng mỗi khi bầu cử Tổng Thống để xem bao nhiêu người đă bầu phiếu cho ḿnh (lần nào cũng là 100%).

 

-Than phiền thơ văn tôi viết dở ẹc? :

        Chỉ có những người nào bản ngă to hơn cái đ́nh Tân-An, cái óc nhỏ bằng hạt tiêu th́ mới nghĩ điều ǵ ḿnh làm cũng hơn người khác. Để cho những người nghĩ họ có đầu óc siêu việt hơn tất cả mọi người  tha hồ nghĩ là họ siêu việt. Thơ văn của tôi 100% thua kém hơn tất cả mọi người nên ai nói “dở ẹc” rất là chí lư. Nó không có mục tiêu phát huy tiềm năng, lợi thế để bứt phá trên chính trường quốc tế. Đôi lúc nó không nghiêm túc, không có chiều sâu với các đối tác quan trọng, kém xây dựng cụ thể, không nêu ra hạn chế nhằm mục đích khắc phục, không chủ đạo, linh hoạt, sáng tạo và hiệu quả, triển khai công tác đối ngoại nhân dân và văn hoá để hoàn thành tốt nhiệm vụ ở mức cao nhất, hiệu quả nhất, bảo đảm đúng đường lối tốt của nền văn học Việt Nam nói chung và của trang web SaigonOcean nói riêng (Độc giả đọc đoạn tôi viết chữ in nghiêng này nếu thắc mắc không hiểu tôi muốn nói ǵ th́ yêu cầu đừng viết thư nhờ tôi giải nghĩa: chính tôi là người viết câu này mà tôi c̣n không hiểu th́ làm sao ai hiểu được?).  Ai viết thư than phiền thơ văn tôi dở ẹc, tôi hoàn toàn đồng ư. Email như thế này không làm tôi có ư định tự tử.   

  

Đây là email gửi cho tôi mà tôi chỉ muốn đập đầu vào gối chết không kịp ngáp :

 

To: taingoc1@yahoo.com
Sent: Tuesday, August 30, 2011 6:06 AM
Subject: Máy làm sữa đậu nành

 

Hello Anh Ngọc,

Tôi cũng đang cần mua máy làm sữa đậu nành. Tôi cũng ở gần khu Rosemead nhưng lại không biết chính xác địa điểm anh mua máy làm sữa đậu nành ở ngă tư nào để tôi kiếm mua, xin nhờ anh giúp hộ.

Xin cám ơn anh nhiều.

 

Lưu ư là người viết lá thơ này không nhập đề lung khởi hay trực khởi, nói hươu nói vượn khen một tí ti ông cụ nào là đọc chuyện tôi viết thấy hay, dí dỏm, giọng văn lôi cuốn… ǵ cả. Cô ta vào thẳng ngay vấn đề sau khi chào xă giao Hello: “Tôi cũng đang cần mua máy làm sữa đậu nành”. Vừa đọc xong câu mở đầu này, tôi suy nghĩ trong bụng là tôi và cô ta chẳng quen biết th́ tại sao cô ta lại chia sẻ cái điều thầm kín riêng tư về đời tư của cô ta -cô ta cần mua cái máy sữa đậu nành-  cho tôi để làm ǵ? Cái đồi sau nhà tôi, mùa hè nắng nên chuột tác hoại, xông xáo từ núi vào vườn sau nhà nên tôi muốn mua một cái máy giết chuột, nhưng tôi đâu có viết thơ cho một người lạ nào nói ngay câu đầu là tôi cần mua một cái máy giết chuột đâu?  Nếu ai vào site http://www.saigonocean.com/, câu đầu tiên họ sẽ đọc thấy trong website là “Diễn đàn văn học, nghệ thuật, âm nhạc, giải trí”.  Vâng, SaigonOcean.com là nơi trao đổi văn hóa, không phải là… chợ trời, chợ Bàn Cờ hay chợ Vườn Chuối, thế  mà độc giả này không biết vô t́nh hay cố ư, không hỏi ǵ khác  mà chỉ hỏi tôi mua máy làm sữa đậu nành ở đâu! Chắc có lẽ mặt tôi trông giống mấy bà bán hàng thịt ở chợ Bến Thành nên cô ta mới hỏi tôi như vậy. Trong bài viết tôi đă nêu ra rất rơ nơi tôi mua: “khu shopping Focus gần chợ 99, Rosemead. Cô này ở ngay thành phố Rosemead tôi đề cập, vậy mà c̣n hỏi:  Tôi cũng ở gần khu Rosemead nhưng lại không biết chính xác địa điểm anh mua máy làm sữa đậu nành ở ngă tư nào để tôi kiếm mua”. Chợ 99 là một siêu thị  của người Hoa, thành phố nào th́ cũng chỉ có một chợ 99, không phải như là tiệm Seven-Eleven nhan nhăn  ở khắp mọi đầu đường mà t́m không ra. Cô ta ở ngay Rosemead, không biết ở đâu, phải nhờ tôi chỉ hộ (trong khi tôi ở Simi Valley, cách xa Rosemead 45 miles), chẳng lẽ cô ta cho tôi là tài xế taxi chỉ đường cho cô ta nữa? Đă xem thường bài viết của tôi, không thèm tốn một giọt nước bọt phê b́nh văn thơ của tôi, cô ta lại không cho tôi thuộc vào loại thư sinh văn chương bay bướm mà liệt tôi vào hàng chạy taxi, hàng tôm, hàng cá bán lạt-xon ở chợ Bà Chiểu, chợ Xóm Chiếu, chợ Nguyễn Tri Phương, hỏi chỉ tận chỗ nơi nào mua máy làm sữa đậu nành th́ thật là có đau thương cho cuộc đời viết văn của tôi không chứ!

 

Ngày mai quư vị đọc báo nếu thấy một bảng tin lớn đăng ở hàng đầu: “Một văn thi sĩ vô tên tuổi vừa mới uống năm lít sữa đậu nành tự tử”, th́ quư vị biết nguyên nhân tại sao.

 

Nguyễn Tài Ngọc

September 2011  

http://www.saigonocean.com/