Nói láo chết lin

Nguyn Tài Ngc

http://www.saigonocean.com/trangNguyenTaiNgoc/vanNTN.htm

 

Bánh-ít-nhân-dừa-Vietnamese-coconut-cake-wrapped-in-Banana-leaves.jpg

 

 

Đặt mua trả tiền cho năm  ổ bánh thịt mại, để thoát khỏi số người đông đúc trong  cửa tiệm chật hẹp, tôi bước ra khỏi cửa ra bên ngoài đứng cho thoải mái trong khi chờ đợi họ làm xong phần bánh của ḿnh.


Tiệm bánh tôi muatrong một khu plaza vài hàng quán của người ViệtWestminster.  Bên phải cửa tiệm một siêu thị. Tôi cần mua vài lon sữa đặc bột chiên tôm. Nghĩ rằng bánh họ làm chắc vẫn c̣n lâu, tôi rảo bước đến siêu thị định mua thật nhanh rồi quay lại. Thế nhưng chỉ bước được vài bước th́ một ngồi bệt trên vỉa cửa hàng bên cạnh ngoắc tay hỏi khi tôi vừa đi trờ tới:


- Cậu mua bánh ít không cậu?


Tôi rất dở nhớ tên những món ăn nào gói bằng . Bánh ít trần, bánh nậm, bánh phu thê... tôi nghe th́ biết thế, nhưng không thấy quen thuộc như bánh xe hơi nên nếu ai hỏi tôi thích hay không, tôi sẽ  chẳng biết đường nào trả lời không h́nh dung được ra làm sao. Kể cả bánh ít bây giờ tôi nghe này rao bán.


Ngừng chân quay lưng lại, chưa hỏi ta bánh ít , tôi đă thấy một mâm trên mặt đất với hai hàng bánh gói như bánh gị, nhưng nhỏ hơn phân nửa. Tôi hỏi:

 
- Dạ, bánh ít bánh hả Bác?

 

- Bánh ít bên trong nhân dừa hay nhân đậu, ăn ngọt ngọt. Cậu qua Mỹ lâu chưa vậy?

 

- Dạ cháu qua năm 1975.

 

- Trời, cậuđây lâu quá rồi hèn chi cậu không nhớ bánh ít cũng phải.

 

- Dạ, bây giờ nh́n trước mặt th́ cháu nhớ bánh ít bánh . Bác sang Mỹ lâu chưa?

 

- Tui qua đây mới mười mấy năm. Con gái nó bảo lănh tui qua. Tui có một thằng con trai nữa cũng ở gần đây. Ở Châu Đốc tui c̣n hai đứa nữa, nhưng tụi nó làm ăn được lắm nên không thèm đi Mỹ.

 

- Bác ở Mỹ thích không ? Bác có về Việt Nam lại chưa?

 

- Tui về có một lần một cậu à. Ở đây tui giữ cháu ngoại cháu nội cho ba má tụi nó đi làm, rảnh rỗi th́ giờ nên tui làm bánh ít. Cậu mua mấy cái bánh ít ăn đi cậu, tui làm ngon lắm.

 

Tôi vừa mua mấy ổ bánh ḿ, đang thèm thuồng ăn sáng một ổ bánh ḿ thịt nên không thấy bánh ít hào hứng. Trong bụng tôi tính kế hoăn binh nên trả lời:


- Dạ, cháu đang thèm bánh ḿ thịt...

 

- Th́ cậu mua về cho vợ cậu ăn.

 

- Làm sao bác biết cháu đă có vợ?

 

- Ông nội ơi, tướng tá cậu cao ráo đẹp trai như vầy th́ làm sao mà cậu ế vợ được.

 

- Haha, cháu nghĩ bác cần đi bác sĩ khám mắt.

 

Nhất  định không để bà bán hàng chiêu dụ ḿnh, tôi nói tiếp:

- Cháu ở xa đến, tối nay ngủ ở đây một ḿnh không có vợ, mua về để lâu ngày sợ thiu.

- Tui nói thiệt với cậu là tui làm ngon lắm, một tuần tui làm chỉ có ba ngày thôi, đem ra đây lần nào cũng bán hết, hổng c̣n dư đem về nhà đó cậu. Cậu mua đi, không thôi người ta mua hết th́ cậu không có dịp thử bánh ít của tui. 

Thấy bà bán hàng nài nỉ quá, cuối cùng tôi đành phải xiêu ḷng:

- Bác cho cháu hai cái bánh đậu và hai cái bánh dừa.

- Tui làm ngon lắm, bảo đảm về nhà cậu ăn sẽ thấy ngon. Tui mà nói láo chết liền!

Bà bán hàng gói bốn cái bánh vào trong bao plastic và đưa cho tôi. Rút ví trả tiền, tôi cười hỏi cho có chuyện v́ nghe bà ta quảng cáo quá:

- Chắc bác làm bánh ít đă mấy chục năm rồi hả?

Câu trả lời của bà ta làm tôi bật ngửa:

- Hổng có đâu cậu. Tui mới làm có hai tháng hà. Tui mới quen với một chị bạn, chị ấy chỉ cho tui làm chứ từ đó đến giờ tui đâu biết làm bánh ít.

Câu nói thành thật của bà bán hàng người Nam làm ḷng tự tin của tôi về lời quảng cáo bà ta làm bánh ít ngon, chắc nịch như dây thắt lưng không làm quần tôi rớt khỏi cái bụng xệ, bây giờ bị lung lay như răng sâu cần phải nhổ.

..............

Mới có 5 giờ rưỡi chiều mà bụng tôi đă bắt đầu cảm thấy  đói. Lười biếng lái xe ra tiệm ăn, tôi nhớ đến mấy cái bánh ít mua buổi sáng hôm nay. Bánh ít dừa là một món ăn tôi thích khi c̣n nhỏ và hy vọng hôm nay mùi vị của chiếc bánh ít dừa thơm ngon sẽ mang bao nhiêu kỷ niệm thời niên thiếu trở lại với tôi.

Cắn ăn thử một miếng và nhai chầm chậm trong miệng, tôi không thấy nó ngon lắm. Không đủ ngọt và nhân bánh không được mềm, hơi dai. Cắn thêm miếng thứ hai với hy vọng là óc tôi kết luận lầm lẫn, tôi vẫn không thấy bánh ít tôi mua sáng nay ngon.

Già đầu như tôi mà vẫn c̣n bị dễ dụ, nghe lời người khác. Lời bà bán hàng vẫn c̣n văng vẳng trong đầu tôi : "Bánh tui làm ngon lắm. Tui mà nói láo chết liền".

Không biết tuần tới bà bán bánh ít có hui nhị tỳ hay không.

 

Nguyễn Tài Ngọc

December 2015

http://www.saigonocean.com