Nashville (Tennessee),

Stone Mountain, Atlanta

Nguyn Tài Ngc

http://saigonocean.com/trangNTN.htm

 

Music City Center, Nashville

 

Thứ Bẩy 7-Nov-2015: Ăn trưa và xem xong những thắng cảnh ở Chattanooga th́ đă 2:00 PM, tôi lái đi Nashville cách xa 133 miles (215 km).  Đoạn đường có xa đến đâu, lái xe có mỏi mệt đến đâu, nhưng phải công nhận nếu có hai vợ chồng cùng đi th́ th́ giờ trôi qua không thấy nhàm chán. Trời mùa Thu ở Chattanooga lạnh, lá đă đổi mầu vàng đỏ trông tuyệt đẹp làm tôi bỗng nhớ đến bài nhạc "Tiễn em", nhạc Phạm Duy, thơ Cung Trầm Tưởng: Lên xe tiễn em đi, Chưa bao giờ buồn thế...

 

Bây giờ cũng là mùa Thu. Tôi không tiễn em lên xe mà may mắn đi cùng xe với em (vợ), thành thử cảm tưởng của tôi không buồn bă như Cung Trầm Tưởng mà là một cảm tưởng vui mừng:

 

        lên xe với em yêu,

        chưa bao giờ mừng thế.

        ḷng tạ ơn thiên vương,

        cho ḿnh được ơn trên. 

 

Để ư là mấy ông thi sĩ, nhạc sĩ rất là "mánh". Cho dù đă lập gia đ́nh nhưng phụ nữ lúc nào cũng là một nguồn cảm hứng dữ dội cho thi ca, nên mấy ông làm thơ v́ bóng dáng của một tà áo nào khác, nhưng khi vợ hỏi th́ trở thành Cục Trưởng Cục Chiến tranh Chính trị, nói là yêu vợ say đắm nên mới tác cảm được một bài thơ tặng vợ.

 

Tôi th́ thú thật cũng mánh, nhưng chỉ có mánh tí t́ ti nên bắt chước mấy ông thi sĩ mánh nhiều, viết câu đầu "lên xe với em yêu", thay v́ "lên xe với vợ yêu", để có ǵ gặp em thật th́ ḿnh nói làm bài thơ này tặng em, trong khi gặp vợ th́ ḿnh cũng nói làm bài thơ này tặng em để vợ không bao giờ phát giác âm mưu đen tối của ḿnh.

 

Chương tŕnh của tôi là lái thẳng vào downtown, xem cảnh trí và ăn tối xong th́ mới check vào khách sạn. Nashville không có cảnh thiên nhiên như ở Chattanooga, mà thắng cảnh chỉ là những viện bảo tàng liên hệ đến country music. Thú thật là khi nói về nhạc Việt, Pháp, Mỹ th́ tôi chỉ biết Hùng Cường, Mai Lệ Huyền, c̣n tất cả th́ tôi ù ù cạc cạc chẳng biết ai là ai nên có đến xem bảo tàng viện country music cũng vô ích. Có một nơi tôi muốn đến xem là nhà ông Tổng Thống thứ 7 của Hoa Kỳ 1829-1837, Andrew Jackson, nhưng không đủ th́ giờ. Vả lại, bảo đảm vợ tôi sẽ không hồ hởi xem v́ Charles Aznavour, Julio Iglesias th́ nàng biết, chứ Andrew Jackson th́ có lẽ nàng nghĩ là một người nào bán ở tiệm McDonald's.

 

Nashville, với 660,000 dân, là thủ đô và là thành phố lớn thứ nh́ của tiểu bang Tennessee, sau Memphis (ṭa nhà Graceland của Elvis Presley ở Memphis). Tennessee là tiểu bang thứ 16 gia nhập Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ vào năm 1796. Khi Nội Chiến Hoa Kỳ bùng nổ, dân Nashville theo phe miền Nam Confederates chống lại quân miền Bắc Union. Thế nhưng đây là lỗi lầm tai hại v́ quân miền Bắc đánh bại Nashville từ chiến trận này đến chiến trận khác, từ Franklin đến Nashville.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Khác với các tiểu bang vùng miền Bắc, di tích chiến địa ở Nashville không ǵn giữ v́ nhà cửa xây khắp nơi. Đây là một thất vọng của tôi trong chuyến đi này v́ tôi muốn xem những băi chiến trường thời Nội Chiến.

 

Nashville là nơi xuất xứ của country music ở Hoa Kỳ. Vào những năm đầu của niên kỷ 1900, hăng bảo hiểm National Life & Accident Insurance Co. quảng cáo trên radio, mướn một người tên là George Hay để làm disc jockey. George Hay thích nhạc dân ca giản dị của dân địa phương, rất thông dụng dân ngồi trước cửa nhà hát, gọi là nhạc "hillbilly" nên cho phổ biến loại nhạc này trong chương tŕnh nhạc "Barn Dance" (nhẩy đầm trong chuồng ngựa) của ḿnh, với các cặp đôi thanh niên thiếu nữ nhẩy theo điệu nhạc.

 

Chẳng mấy chốc cả nước Mỹ bị nhạc country music hấp hồn, lan truyền khắp tiểu bang. Sau Đệ Nhị Thế Chiến, các hăng băng nhạc đổ xô vào Nashville thiết lập trung tâm và kư kết giao kèo với ca sĩ, biến Nashville là quê hương của country music.

 

 

 

V́ những cơ sở chính yếu thường nằm ở downtown trung tâm thành phố, tôi lái xe đến thẳng downtown Nashville. Một điểm tôi để ư downtown này hơi khác thường là có rất nhiều building để đậu xe, giá đậu vô giới hạn rất phải chăng là $10 dollars. Downtown của bất cứ thành phố Mỹ nào có vài trăm ngh́n dân trở lên có một điểm rất hay là đồng nhất về tên đường. Thứ nhất là downtown nào cũng có con đường chính tên Broadway hay Main Street, và thứ hai, phương hướng th́ đường có tên là Avenue chạy hướng Bắc-Nam, và đường có tên Street chạy hướng Đông-Tây.

 

 

 

 

 

 

 

Con đường chính Broadway chạy dài khoảng bốn, năm blocks toàn là bar bán rượu, đồ ăn, thức uống. Một số ít tiệm bán souvernir, giầy ống, quần áo jean, nón cao-bồi. Bar nào cũng đầy ắp những người, dĩ nhiên là trẻ tuổi thanh niên thiếu nữ chứ người tuổi già cú đế như tôi th́ hiếm hoi. Trong bar nào cũng có một ban nhạc hát country music. Khách trẻ tuổi phần đông ai cũng mang boot, mặc quần jean và đội nón cao-bồi.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Elvis Presley sinh ở tiểu bang Mississippi nhưng năm 13 tuổi dọn về Memphis, Tennessee, và năm 1977 khi được 42 tuổi, cũng chết ở Memphis. Hai ca sĩ đă chết nhưng vẫn kiếm tiền nhiều nhất nước Mỹ vào năm 2014, thứ nhất là Michael Jackson, thu vào 140 triệu dollars, và thứ hai là Elvis Presley, thu vào 55 triệu dollars. Michael Jackson kiếm nhiều tiền hơn Elvis Presley, thế nhưng khắp thành phố mọi nơi trên nước Mỹ, nơi nào du khách cũng sẽ t́m thấy ta người giả làm Elvis Presley.

 

 

Ngoài ngựa kéo xe cho du khách, có một loại xe tôi thấy phổ thông khắp nơi, ngay cả ở Berlin, Đức, có hai hàng ghế mỗi bên sáu người, tất cả ngồi nhưng phải đạp để xe chạy. Vợ tôi muốn đi, nhưng tôi không muốn đi. Quyết định của tôi thật là sáng suốt, thứ nhất là tất cả khách đạp xe đều là young people, vợ chồng tôi duy nhất là old people, và thứ hai, có một lần một xe chạy ngang qua nơi chúng tôi đứng, mọi người vừa đạp xe, vừa hát một bản nhạc Mỹ trong vui nhộn. Tôi không biết bản nhạc ấy tên ǵ, lời nhạc ra sao, nên rất khâm phục họ là sao ai cũng biết lời nhạc mà đồng thanh hát, quá hay. Tưởng tượng nếu chúng tôi cùng trên chiếc xe đạp đó th́ có phải là mất mặt nhà nước, xấu hổ cần  độn thổ gấp hay không: Trong khi mọi người hát nhạc Mỹ th́ tôi hát bài : "đời tôi cô đơn nên yêu ai cũng cô đơn...."

 

 

Có một building đối diện với Country Music Hall of Fame

 

 

 

 

tôi trầm trồ khen ngợi kiểu kiến trúc không dứt: Music City Center. Nó rộng mênh mông, 2.1 triệu feet vuông (195,096 thước vuông), chạy dài sáu blocks. Kiến trúc của nó thật độc đáo, bắt mắt, phối hợp đủ dạng h́nh học.  pḥng tiếp tân chính trần nhà cao nghều nghệu, có lẽ bằng khoảng 12, 13 tầng. Lên tận tầng cao nhất sẽ xem được quang cảnh bao quát của thành phố.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

8 giờ tối  theo GPS tôi lái xe đến hai tiệm ăn Việt Nam, nhưng cả hai đều không c̣n tồn tại. Cái GPS tôi mới cập nhật tháng trước nhưng chắc chỉ đường xá cập nhật, c̣n tiệm ăn sập tiệm th́ nó không cần biết. Tôi đành lái xe về hotel, và khám phá có một tiệm ăn Thái thật ngon ngay trước khách sạn. Đêm hôm qua Thứ Sáu ngủ ở Chattanooga, đêm nay Thứ Bẩy ngủ ở Nashville, sáng sớm mai Chủ Nhật tôi sẽ lái bốn tiếng về ngủ đêm ở Atlanta.

 

Chủ Nhật 8-Nov-2015: 9 giờ 30 sáng tôi khởi hành từ Nashville lái trở lại Atlanta. V́ xe hai người nên tôi được dùng lane đặc biệt dành cho xe có hai người trở lên, đi nhanh hơn. Ở phần đông các tiểu bang họ gọi là "HOV lane" (High-Occupancy Vehicle lane- lane dành cho xe chở nhiều người), trong khi   California họ lại dùng chữ khác, gọi là "car pool lane".  Xem giá phạt cắm trên bảng trên xa-lộ là một người có thể thấy đời sống sinh hoạt ở đây rẻ hơn California: nếu vi phạm xe chạy vào lane dành riêng cho hai người trở lên tiền phạt chỉ  $100 dollars, trong khi ở California tiền phạt tối thiểu là $481 dollars.

 

Chẳng những dùng lane cho xe trên hai người đi nhanh hơn, v́ ít cảnh sát tuần tiễu trên xa lộ,  tôi lái như bay, nhanh c̣n hơn đồng chí Phạm Tuân phi hành gia Việt Nam đầu tiên vào không gian trên chiếc phi thuyền Soyuz 37 của Nga vào tháng 7 năm 1980, và nhanh hơn người Mỹ gốc Việt đầu tiên Eugine Trinh vào không gian trên chiếc phi thuyền Space Shuttle Columbia vào tháng 6 năm 1992.

 

Thay v́ bốn tiếng, tôi đến Atlanta trong ba giờ rưỡi đồng hồ, nhưng vẫn chạy tiếp đến Stone Mountain, cách Atlanta 20 miles (32 km) về hướng Đông Bắc.

 

1. Stone Mountain : 1000 Robert E. Lee Blvd, Stone Mountain , GA. 30083:

 

 

 

 

 

Năm 1916, hội United Daughters of the Confederacy (UDC- Các con gái thống nhất của quân đội miền Nam) mướn điêu khắc gia Gutzon Borglum để khắc tượng ba anh hùng của quân đội miền Nam ở Stone Mountain. Borglum nhận lời nhưng v́ bất đồng ư kiến, năm 1925 bỏ dở để khắc tượng bốn ông Tổng Thống ở Mt Rushmore. Năm 1928 một người khác được mướn nhưng rồi cũng bỏ dở. Công tŕnh điêu khắc ngưng hơn 30 năm, cho đến khi tiểu bang Georgia vào năm 1964 mua lại Stone Mountain và mướn điêu khắc gia Walker Hancock để chấm dứt việc đẽo bức tượng. Tám năm sau, 1972, bức tượng hoàn thành.

 

 

 

 

Ảnh chụp trong Stone Mountain museum

 

Bức tượng trên Stone Mountain là h́nh ba người của quân đội miền Nam trong thời Nội Chiến, ngồi trên ngựa thân yêu của họ:  Tổng Thống của miền Nam Jefferson Davis với con ngựa Blackjack, tướng Stonewall Jackson với con ngựa Little Sorrel, và Tổng Tư Lệnh của quân đội miền Nam Robert E. Lee và con ngựa Traveler.    

 

 

 

Từ trái qua phải: Jefferson Davis (ngón tay cái bằng ghế sofa), Robert E. Lee (h́nh ông ta cao bằng nhà lầu 9 tầng), và Thomas "Stonewall" Jackson.

 

Bức tượng khắc trên đá granite này là bức tượng nổi (bas-relief) to nhất thế giới. "Nổi" ở đây nghĩa là một phương pháp điêu khác đẽo vào trong đá để làm h́nh bức tượng "nổi" ra. Nó to hơn Mt Rushmore, rộng ba mẫu, h́nh bức tượng dài 190 ft (58m)  rộng 90ft (27m), sâu 11ft (3.3m).

 

Ngay dưới chân núi là hồ nhân tạo, chèo thuyền, công viên..., gọi là Stone Mountain Park. Năm 1964, Coca-Cola làm công viên này cho New York World's Fair.

 

 

 

 

 

 

Có một tram Sky Ride kéo du khách lên trên đỉnh núi, giá chỉ có $10 dollars. Hôm tôi đến Sky Ride đóng v́ mưa gió quá lớn.

 

 

2. Khu phố Việt Nam, Atlanta:

Trước khi check in khách sạn, chúng tôi ghé vào nhà hàng Việt Nam. Ở miền Nam nước Mỹ, khu thành phố người Việt đông nhất là Houston, thứ nh́ là Dallas, và thứ ba là Atlanta. V́ thế, t́m chợ búa người Việt ở Atlanta không mấy khó khăn, phần lớn tập trung ở Buford Highway với số block nhà từ 4005 đến 4897.

 

                đi chơi ăn lắm thức ăn,

        khoai chiên, bíp-tếch, thịt bằm, thịt dê.

                ngon sao cũng chẳng thấy phê,

        bằng ăn tô phở, say mê cả đời.

 

Ở hai nơi chúng tôi đến ăn, tiệm nào cũng ngon và rất đông khách: Phở Đại Lợi 4186 Buford Hwy NW  Ste G, Atlanta, GA 30345

 

 

 

Nam Phương 4051  Buford Hwy NW, Atlanta, GA 30345

 

 

Khu shopping này có chợ Ḥa B́nh và Phở Bắc, trên mạng khách phê b́nh Phở Bắc cũng ngon: Phở Bắc 4897 Buford Highway NE Chamblee, GA. 30341

 

 

 

 

(kỳ tới: Kết cục, Atlanta)

Nguyễn Tài Ngọc

November 2015

http://www.saigonocean.com/

 

Tài liệu tham khảo:

  

http://www.tnhistoryforkids.org/cities/nashville

http://www.forbes.com/pictures/eeel45emiij/top-earning-dead-musicians/

http://www.visitmusiccity.com/meetings/mccfunfacts

http://www.latimes.com/nation/la-na-stone-mountain-20150731-story.html