Du lch Vit Nam, Hàn Quc, Nht Bn

Nguyn Tài Ngc

http://saigonocean.com/trangNguyenTaiNgoc/trangNTN.htm

 

 

Hai tuần vừa rồi, lo lắng khái quát cho sức khỏe của tôi thuyên giảm trầm trọng v́ suy nghĩ tiêu cực lư do  ngoại h́nh không c̣n được chuẩn, nhiều lúc trông thấy tôi buông tay trơ khốc nh́n cảm xúc bị vắt kiệt, sau khi đề xuấtđồng bộ ư kiến lư luận trên địa bàn,  vợ tôi dẫn tôi về Việt Nam đi massage với mục đích quán triệt sự cố.

Độc giả, nhất là những người rời Việt Nam năm 1975, đọc xong câu trên ngẩn ṭ te không hiểu tôi muốn nói ǵ th́ xin an tâm, đầu óc quư vị c̣n minh mẫn chưa bị rối loạn tâm thần mạn tính (Alzheimer's). Tôi là người viết mà nếu tôi hiểu chết liền th́ làm sao người khác hiểu, thành thử tôi xin nói lại nôm na dễ hiểu là hai tuần trước chúng tôi về SàiG̣n rồi sau đó đi Seoul, Hàn Quốc, và Tokyo, Nhật Bản.

Đây là lần thứ bẩy tôi trở về Việt Nam. Tôi thường đi du ngoạn ở Hoa Kỳ, và đi bằng máy bay là một giai đoạn thích thú trong phần du ngoạn. Ngược lại, khi về Việt Nam tôi lại ngao ngán cho chặng đường đi máy bay. Thứ nhất là v́ đường xa diệu vợi mất 24 tiếng đồng hồ từ lúc rời nhà đi phi trường cho đến lúc vào khách sạn ở SàiG̣n, và thứ nh́ là sự ồn ào, xô bồ, mất trật tự, vô kỷ luật của nhiều hành khách người Việt.    

Một hành khách check in vào các chuyến bay về Việt Nam không mang theo hành lư hay nếu có, chỉ một valise nhỏ nặng 10, 15 kí-lô là chuyện khoa học giả tưởng. Hầu hết mọi người đều mang hành lư tối đa hăng máy bay cho phép: hai valise với trọng lượng là 23 kí-lô (50 lbs) mỗi valise, và một xách tay carry-on 10 kí-lô (16 lbs).

Hành lư nếu là valise th́ c̣n thấy đẹp mắt, đằng này chỉ có các hăng hàng không bay về Việt Nam như Eva, Cathay, Asiana..., vừa thoáng nh́n một hành khách  sẽ tưởng ḿnh đi máy bay chở hàng hóa DHL hay Federal Express v́ valise nhan nhăn là các kiện hàng carton đóng thùng vuông vức với dây buộc chữ thập bên ngoài. Những kiện hàng này đă cân kỹ lưỡng ở nhà nên không bị nhân viên máy bay bắt lấy đồ đạc trong valise ra v́ quá tải. Cảnh người ta ngồi bệt dưới đất, hai valise mở toang ra san qua sớt lại để hội đủ cân nặng cho phép là cảnh thấy thông thường khi bay về Việt Nam.

Ở pḥng đợi máy bay th́ tôi có thể t́m chỗ ngồi xa nơi yên tĩnh không nghe tiếng nói chuyện ồn ào, thế nhưng một khi ngồi bên trong máy bay hạng ghế phổ thông th́ ngay cả trời cũng không cứu được, phải nghe người Việt nói chuyện. Nhiều người nói chuyện rất to, không quan tâm ǵ đến các hành khách khác. Chuyến bay về lại Los Angeles từ Taipei, tôi tưởng đă sắp sửa giết đả thương nhân thương trí mạng hai, ba người ngồi phía giữa, sau tôi một hàng (tôi ngồi bên phải) v́ họ nói chuyện huyên thuyên to tiếng từ đầu đến cuối. Tôi không có dữ kiện khoa học chứng tỏ nhưng qua nhiều chuyến bay, tôi nhận thấy đa số người trở lại Việt Nam, hay trở về nhiều lần, là những người sang định cư ở Mỹ những năm sau này, và nhiều người là người miền Nam. Tôi nghĩ những người đi năm 1975 ít trở về quê hương cũ. Chính gia đ́nh tôi là người miền Bắc di tản vào tháng 4 năm 1975 th́ trong sáu anh em, chỉ có hai người đi du lịch Việt Nam.

Tôi đă đề cập ở bài viết về Việt Nam lần trước là khi máy bay đáp xuống phi đạo, nhiều hành khách làm tôi chỉ muốn độn thổ: cho dù máy bay vẫn đang chạy vào cổng, họ cởi dây an toàn,  đứng lên mở ngăn chứa đồ đạc để lấy valise mặc dù các cô tiếp đăi viên cứ năn nỉ van nài ngồi xuống. Những người này là từ rừng rú mới ra, cần cấm vĩnh viễn không cho đi máy bay. Tôi ngạc nhiên là tại sao tiếp đăi viên của Eva, Cathay Pacific, VietNam Airlines...không hành động như ở Mỹ hay Âu Châu, hét lên bắt họ ngồi xuống cài dây an toàn, và nếu họ không tuân lệnh  th́ gọi cảnh sát đợi sẵn bắt ngay ở cổng máy bay. Chỉ có bỏ tù, phạt tiền, cấm không được bay mới có thể giáo huấn những người man rợ từ rừng U Minh.

Lần này đi tôi thấy một sự việc trái tai gai mắt rơ ràng mỗi năm càng phồng to không có mức độ thuyên giảm: số người lợi dụng ngồi xe lăn.  Xe lăn là một dịch vụ hăng máy bay cung cấp, dùng nhân viên đẩy các ông bà cụ già hoặc những người tàn tật không đi đứng được đến cổng đợi máy bay. Những người ngồi xe lăn, và trong nhiều trường hợp, cả gia đ́nh đi theo, được ưu tiên vào máy bay trước.

 

Chỉ có trong những chuyến bay từ Mỹ về Việt Nam, nhiều người Việt không già, đi đứng sức khỏe hoàn hảo, lợi dụng dịch vụ này. Họ nói không đi được nên cần xe lăn. Khi nhân viên hàng không đẩy xe lăn đến pḥng đợi máy bay, họ vươn vai đứng dậy đi lại như Phù Đổng Thiên Vương, cho đến khi người ta loan báo đến giờ vào máy bay th́ ngồi vào xe lăn trở lại. Con số người ngồi xe lăn có thể lên đến 30 cho mỗi chuyến bay!

Vài người đưa ra lư do là nhiều người không biết nói và hiểu tiếng Anh nên thông cảm cho họ, v́ chỉ có dùng mẹo này họ mới có thể đến đúng nơi. Có người c̣n nói v́ người đi không biết nói tiếng Anh nên luật sư vấn kế dùng xe lăn.

Có nhiều lư do tôi không chấp nhận người lợi dụng dịch vụ xe lăn:

1. Nếu không biết tiếng Anh, tŕnh bày vấn đề với hăng hàng không. Họ sẽ có dịch vụ dẫn dắt hành khách như con nít đi không có người lớn đến nơi đến chốn, ḿnh không phải lợi dụng dịch vụ xe lăn.

2. Nếu vẫn lo ngại không biết tiếng Anh, sợ bị lạc khi đổi cổng th́ ở nhà, đừng đi. Liêm sỉ là vô giá, mua không được, mất th́ dễ. Đừng lợi dụng một dịch vụ chỉ dành cho người già và người tàn tật không đi đứng được để đánh mất liêm sỉ.

3. Quá nhiều người lành mạnh dùng xe lăn có thể tạo ra khan hiếm, hăng máy bay không đủ xe lăn cho người cần dùng.

4. Luật lệ đặt ra để tuân theo, không có chuyện thông cảm để ḿnh phá luật với mục đích dành   lợi riêng. Sự thông cảm, nếu có, chỉ xẩy ra sau khi ḿnh đă bị buộc tội  phá luật, và tùy thuộc vào Thẩm phán có "thông cảm" cho ḿnh hay không khi kết án.

5. Đổ lỗi cho luật sư cố vấn khách dùng xe lăn là giống như ḿnh đi ăn cướp giết người  nhưng khi bị bắt th́ nói không phải lỗi của ḿnh mà là lỗi của người xúi ḿnh làm bậy. Chẳng những lời bào chữa không luật pháp nước nào dung tha, mà c̣n bày tỏ tinh thần vô trách nhiệm của người đổ lỗi cho người khác, hèn nhát không dám vỗ ngực tự nhận chính ḿnh phạm lỗi.

6. Lợi dụng của cải, sự việc chung để mang lợi riêng đến cho ḿnh là một cá tính tham nhũng. Người Việt chúng ta nổi tiếng tham nhũng. Hăy giúp một tay diệt trừ, giáo dục dân chúng đừng tham nhũng chứ không nên đóng góp phần ḿnh vào việc bôi nhọ danh dự quốc gia.

Đối với tôi, những người đi đứng b́nh thường nhưng lợi dụng dịch vụ xe lăn là những người xấu xa trong xă hội. Chúng ta cần nói thẳng cho họ biết điều họ làm là sai lầm. Con sâu làm rầu nồi canh, họ là người làm mất danh dự người Việt trên cộng đồng quốc tế.

Lần đầu tiên về Việt Nam năm 1995 khi máy bay chạm bánh xuống phi trường Tân Sơn Nhất, nước mắt tôi lăn tṛn trên má v́ xúc động trở lại nơi chôn nhau cắt rốn. Sự xúc động ấy trộn lẫn với cảm tưởng sợ hăi tôi đă bỏ chạy trước một địch quân, nay lại mang "đầu máu" trở về làm tôi bồn chồn ăn ngủ không yên, không có cảm tưởng thoải mái trong suốt cả chuyến đi.

20 năm sau từ ngày trở về đầu tiên ấy, tôi không c̣n có cảm tưởng xúc động, không c̣n có cảm tưởng sợ hăi khi bước chân vào phi trường Tân Sơn Nhất. Cơn nóng kinh khiếp ở bên ngoài -tôi đọc tin tức ở bên Mỹ biết rằng gần 2,000 người chết ở Ấn Độ v́ cơn nóng-  ảnh hưởng đến bên trong cảng, dù rằng có máy lạnh. Ai ở đây cũng than năm nay nóng điên hơn thường lệ, cộng thêm trời không mưa. Nhiệt độ ban ngày 37 C (98 F) là chuyện thường. Ngoài Bắc có nơi c̣n nóng đến 39, 40 C (103 F).

Mồ hôi tôi chẩy ướt đẫm cả áo. Sau khi lấy hành lư, niềm ao ước đầu tiên của tôi trên đất SàiG̣n là được xe chở vào ngay khách sạn Rex để hưởng hơi mát của máy lạnh.

Rex trước 1975 là rạp ciné. Sau 1975, người ta phá rạp ciné, biến nó thành khách sạn. Tôi đă ở Rex một lần nhưng không nhớ vào năm nào, 2003 hay 2005, khi chưa tân trang thành khách sạn sang trọng tiêu chuẩn năm sao của Việt Nam như bây giờ. Cô tiếp tân nói đáng nhẽ chọn pḥng có view đường Lê Lợi cho chúng tôi, nhưng cả con đường Lê Lợi từ đường Pasteur đến Rex đang tu sửa với công tŕnh mới, tiếng máy móc rất ồn ào nên cô nói tốt hơn cho chúng tôi vào pḥng ở bên trong. Pḥng bên trong cảnh nh́n là ba bức tường với pḥng ngủ khác, nhưng tôi không quan tâm v́ chỉ ở đây ba đêm và tôi có lẽ đi suốt cả ngày, không ở khách sạn.

Nói về khách sạn sang trọng, giá cả phải chăng, địa thế tiện lợi nơi trung tâm thành phố, và đối với những người đi từ năm 1975 bây giờ về chỉ muốn thấy lại những cảnh quen thuộc của SàiG̣n cũ như Quốc Hội, Hotel Continental, chợ Bến Thành... th́ có lẽ Rex là hotel lư tưởng nhất để check in. 

 

đường Nguyễn Huệ trước hotel Rex

đường Lê Thánh Tôn bên hông hotel Rex

Vợ tôi cần trở lại nhà may Nhă sửa lại tay áo dài họ may hơi chật tháng 11 vừa rồi nên chúng tôi đón taxi đi. Không như ở Mỹ, taxi ở Việt Nam tương đối rẻ. Đi đâu trong SàiG̣n cũng nên lấy taxi v́ chẩy mồ hôi ướt áo quần không bơ cho việc đi bộ. Taxi nào cũng vậy, tài xế chạy chia hoa hồng với hăng chủ taxi, 60/40. Tài xế giữ 60%, hăng xe lấy 40%, nhưng tài xế phải trả tiền xăng. Một phiên chạy là 24 tiếng liên tục. Tôi hỏi vài người tài xế chạy như thế th́ buồn ngủ làm sao chịu nổi th́ họ nói khi nào chịu không nổi th́ ghé vào đâu đó, đậu xe ngủ vài giờ cho qua cơn buồn ngủ. Chạy một ngày nghỉ một ngày, tài xế nào cũng chạy 15 ngày một tháng, nghỉ ngày nào th́ không ăn lương ngày đó.

Lương trung b́nh của tài xế taxi là 7 đến 8 triệu đồng một tháng. 1 US dollar bằng 22000 đồng Việt Nam, lương tháng của tài xế taxi ở Việt Nam do đó là $318 đến $363 US dollars. Số tiền này khá hơn lương bảo vệ không cần có kinh nghiệm là 4 triệu đồng (182 US dollars) một tháng; nhưng so với lương trung b́nh của tài xế taxi Mỹ $2750 US dollars/ tháng, th́ quá ít. Và tài xế taxi Mỹ không chạy liên tục 24 giờ một ngày, 15 ngày một tháng như ở Việt Nam. 

Trên đường về lại khách sạn, tôi bảo anh taxi ngừng ở nhà thờ Đức Bà để tôi chụp h́nh và rồi thả bộ về Rex. Cả đời tôi ở SàiG̣n, và ngay cả những năm về Việt Nam, tôi chưa bao giờ đặt chân vào bên trong Bưu điện nên vào xem một lần cho biết.

Một cặp cô dâu chú rể trẻ ôm nhau cho phó nḥm chụp h́nh với ṭa nhà Bưu điện và Nhà thờ Đức Bà làm phông ở phía sau.

40 năm phố xá SàiG̣n có càng thay đổi đến đâu nhưng dấu tích oai phong ngày xưa trong hai ṭa nhà này càng vẫn không thay đổi, càng vẫn c̣n quư trọng không phai mờ với thời gian, với thị hiếu của dân chúng, bằng chứng là đám cưới nào cũng đến đây chụp h́nh, xe tour du lịch đổ khách đến đây xem, và chiều tối th́ người ta đến nơi đây chơi đông nghẹt. 

Diamond Plaza, góc Nguyễn Du & Đồng Khởi (Tự Do cũ)

Thấy một cậu bé bán bánh cam là một trong những món ăn mơ tưởng của tôi, tôi hỏi mua vài bánh. Cậu ta hỏi tôi có muốn chụp h́nh vợ tôi đội mâm bánh cam hay không, và không bỏ lỡ cơ hội ngh́n vàng, tôi nhận lời của cậu bé vui tính.

Ngày xưa mới sang Mỹ tôi làm gói bánh hamburger cho một cửa hiệu phát xuất từ Los Angeles: Carl's Jr (Junior). Hamburger tiệm này ăn khá ngon, và nó mang nhiều kỷ niệm cho chúng tôi v́ ở buổi hẹn ḥ đầu tiên khi vợ tôi sang Mỹ từ Paris năm 1982, tôi dẫn nàng đi ăn hamburger ở Carl's Jr.

Vợ tôi lúc bấy giờ rất có ấn tượng với hamburger của Carl's Jr, v́ h́nh như Paris lúc bấy giờ chưa có McDonald's. Nàng không biết rằng bấy giờ tôi c̣n là thư sinh nghèo nàn nên chỉ có tiệm Carl's Jr là tôi có đủ tiền trả. Bây giờ phát hiện ra một tiệm Carl's Jr mới mở ở góc đường Công Xă Paris và Nguyễn Du ở khu nhà thờ Đức Bà, tôi vội vàng đến chụp một tấm:

Từ Mỹ về Việt Nam chỉ có vài ngày không ăn thức ăn quê nhà mà đ̣i ăn hamburger th́ chắc tôi phải là từ nhà thương điên mới ra nên tôi nói sayonara với Carl's Jr không hẹn ngày trở lại.

Dinh Độc Lập cũ

Trên đường tản bộ về Rex, tôi thấy lại những hàng bán dạo, dấu tích cũ kỹ xa nhà bao nhiêu năm giờ vẫn không thay đổi: xe bán cháo ḷng, ḅ bía ngọt, bánh ống lá dứa, và các bác xe ôm ngồi nằm 36 kiểu trên xe gắn máy ở góc đường chờ khách.

Con đường Nguyễn Huệ vừa được đổi mới, khánh thành vào ngày 30-4 vừa qua ( 30 Tháng Tư bây giờ là ngày lễ "giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước" của Việt Nam). Một tượng Hồ Chí Minh mới cao nghệu  dựng lên trước Ṭa Đô Chính cũ (bây giờ là Ủy Ban Nhân Dân Thành phố HCM). Bồn nước cũ trên đường Lê Lợi và một khúc đường Lê Lợi bị dẹp bỏ, nhường chỗ cho đường Nguyễn Huệ bây giờ nối thẳng từ UBNDTPHCM ra đến bến Bạch Đằng. Trong kế hoạch tân hóa đường Nguyễn Huệ, họ đốn hết tất cả cây cối to lớn um tùm dọc theo hai bên đường để trồng lại cây mới. Hành động này làm dư luận phẫn nộ v́ cây to, tàn cây rộng mát  lại đốn đi. Không c̣n cây to che mát,  buổi trưa con đường Nguyễn Huệ biến thành sa mạc Sahara, lèo tèo vài du khách mát dây không sợ nắng như chúng tôi ra đứng chụp h́nh.

Chỉ chụp vài tấm ảnh với vợ chung quanh Rex mà tôi đă cảm thấy rạo rực. Không, không phải rạo rực t́nh yêu mà rạo rực đôi mông v́ nóng nắng. Lên pḥng thay quần áo ra hồ bơi cho hạ hỏa, tôi nghỉ được vài tiếng trước khi ăn tối với vợ chồng Phương Dung.

Trước giờ hẹn ăn tối, tôi rủ vợ xuống đi dạo để chụp h́nh. Một ưu điểm tôi quên nói, khách sạn Rex nơi lư tưởng cho phó nḥm yêu nghệ thuật. Ở trên sân thượng Rex hay bước ra đường đi dạo vài blocks là biết bao nhiêu cảnh đẹp để một phó nḥm tha hồ tận dụng tài năng nhiếp ảnh.

Xe Bentley Mulsanne đậu ở building Eden. Xe này đời mới 2015 ở Mỹ bán $400,000 dollars (kể cả thuế), ở Việt Nam bán 24 tỷ đồng (1 triệu 91 ngh́n dollars).  

Nhà hàng Phương Dung hẹn là SH Restaurant, số 98 Nguyễn Huệ. Nó tọa lạc ở góc đường ngang thương xá Tax, đối chéo với Rex.

Khách vào tầng dưới, bước vào một thang máy cũ xưa đời một ngh́n tám trăm lâu lắm. Thang máy không bít bùng như hiện thời mà có cửa lưới người đứng bên trong có thể thấy mỗi từng lầu khi thang máy kéo lên. Tôi có cảm tưởng như vào căn nhà ma Winchester House ở San Jose, với con ma vú dài đang cầm dây thừng kéo thang máy lên bằng ṛng rọc cho đến tầng trên cùng khách vừa bước ra th́ một đao phủ thủ chém đứt đầu Việt Kiều đi từ Mỹ về chưa kịp thưởng thức món bún mắm.  

Ngồi ăn trông xuống đường th́ có lẽ không nhà hàng nào ở SàiG̣n có cảnh đẹp như nhà hàng SH. Chẳng những khách có thể thấy nguyên con đường Nguyễn Huệ bắt đầu từ Rex, mà c̣n thấy cả con đường cắt ngang, Lê Lợi. Hiện giờ đường Lê Lợi c̣n đang thi công, một khi công tŕnh hoàn tất th́ chắc có lẽ cảnh nh́n từ trên cao vào buổi tối đẹp vô cùng.

(c̣n tiếp)   

Nguyễn Tài Ngọc

June 2015

http://www.saigonocean.com

 

Tài liệu tham khảo:

http://www1.salary.com/Taxi-Driver-Salary.html