Nh Nhà

Nguyn Tài Ngc

 

 

Rời SàiG̣n đột ngột ngày 30-4-1975 để sang tỵ nạn Hoa Kỳ sống vĩnh viễn, những năm đầu tiên nơi đất lạ những năm tôi cảm thấy nhớ nhà nhất. Những buổi trưa chiều weekend ở San Diego ra Harbor Island ngắm biển, ngắm xem một vài con c̣ng đơn độc len lỏiđống đá gần bờ, tôi không khỏi so sánh giống như tôi, đơnxứ người xa lạ. Đời sống chung quanh tôi cái cũng lạ, ngay cả trong lớp học.  Thầy giáo, giáo, học sinh cùng lớp chẳng những không ai cùng một mầu da ngôn ngữ của họ cũng chẳng cùng một tiếng nói với tôi.

Mỗi lần 30 tháng đến lúc bấy giờ mỗi lần mang cho tôi một thực tế đau ḷng: lẽ tôi sẽ chẳng bao giờ trở lại nơi chôn nhau cắt rún. Viễn ảnh không bao giờ thấy lại những đường phố quen thuộc, không bao giờ sống lại trong mái nhà xưa tạo nên những cảm xúc mănh liệt trong tôi như trong hai câu thơ:

chiều chiều ra đứng ngơ sau,

trông về quê mẹ ruột đau chín chiều.

 

Đây bài thơ tôi làm vào năm 1979:

 

nh nhà

ta ngồi đây bên ánh đèn mờ ảo,

trong đêm không, trong bóng tối chập chùng.

bao năm qua xa dấu chốn quê hương,

ḷng lặng chết như màn đêm áo năo.

 

ngày ra đi tấm ḷng bao sầu năo,

rời quê hương nơi bốc ngút chiến tranh,

nơi đau thương tràn ngập khắp thị thành,

nơi cửa nát nhà tan đầy khắp phố.

 

nơi con thơ khóc gào niềm mất bố,

nơi vợ hiền cay đắng ngắm xác chồng,

nơi cháu gái điên dại bên xác ông,

nơi em nhỏ thững thờ bên xác chị.

 

để đến đây bên phương trời nước Mỹ,

nơi tự do tràn ngập khắp mọi người,

nơi an lành ngự trị khắp muôn nơi,

nơi tương lai rực ngời như ánh đuốc.

 

tuy sung sướng tinh thần nơi tân quốc,

thế nhưng ta đă mất thật nhiều điều:

mất ngôi trường rích nhưng đáng yêu,

mất những con đường bóng râm, cây lớn.

 

mất tiếng rao bán hàng tang tảng sớm,

mất giọng cười trong trẻo chị  bánh cam.

mất tiếng xe nổ gịn bác xe lam,

mất giọng đùa trẻ con trong xóm.

 

ôi quê hương, biết bao năm trông ngóng,

ta ra đi không hẹn một ngày về.

sốngđây như ngủ trong giấc ,

khi tỉnh giấc, nhớ nhà, ḷng tái!

 

Nguyễn Tài Ngọc

http://www.saigonocean.com

April 2015