Tại sao tôi yêu thích nước Mỹ

 

Nguyễn Tài Ngọc

http://www.saigonocean.com/trangNguyenTaiNgoc/trangNTN.htm

 

Khi c̣n bé học Tiểu học, môn nào tôi học cũng dở: Toán 5+15= tôi cho đáp số là 10. Sử Kư tôi làm bài thi bà Triệu đánh nhau với quân Đông Ngô, thua chạy đến cầu chữ Y,  nhẩy xuống sông tuẫn tiết.  Ngô Quyền sau khi đánh bại quân Nam Hán  vào năm 938, kư kết dâng Chợ Lớn cho Trung Hoa, kết thúc 1000 năm người Tầu đô hộ Việt  Nam. Địa Lư th́ tôi cứ nghĩ Hà Nội ở Quận 3 SàiG̣n v́ trên đường Nguyễn Thiện Thuật có Bánh Ḿ Hà Nội.

 

Thế nhưng khi nói đến Việt Văn th́ phải công nhận tôi giỏi xuất sắc. Không một bài luận nào tôi làm mà không được Thầy Cô đem ra đọc cho cả lớp nghe. Trong khi nhiều bạn học khác cắn nứt môi sứt trán nặn chữ viết, ư nghĩ tôi lúc nào cũng phong phú tuôn tràn như hỏa diệm sơn. Thí dụ Thầy Cô đưa đề tài cho một bài luận văn: “Em làm ǵ cho nạn nhân băo lụt miền Trung?”, trong khi thằng Cường bạn tôi lú chữ chỉ viết: “Em sẽ giúp nạn nhân băo lụt. Chấm Hết”, th́ tôi viết tràng giang đại hải: “Tổ tiên chúng ta  Lạc Long Quân với bà Âu Cơ đă sinh ra một trăm người con, do đó tất cả người Việt chúng ta đều có liên hệ ruột thịt với nhau. Chúng ta phải “Uống nước nhớ nguồn”, nhớ là mọi người đều là anh em với nhau, một người có ghẻ nhiều người sẽ có ghẻ nên khi người miền Trung lâm vào cảnh màn trời chiếu đất th́ chúng ta có nhiệm vụ phải giúp đỡ họ v́ “Nhiễu điều phủ lấy giá gương, Người trong một nước phải thương nhau cùng.”…

 

Cái khả năng có ư nghĩ phong phú trong đầu một phần cũng là nhờ gia đ́nh tôi là người Bắc, v́ phần đông người Bắc ăn nói trôi chẩy (Xin lỗi, bỏ chữ “ăn”, chỉ có “nói”). Thế nhưng đó là ngày xưa khi c̣n trẻ, về già tính t́nh tôi thay đổi, không muốn ba hoa chích cḥe nữa. Người ta khi c̣n trẻ tính t́nh bồng bột, đến lúc xế chiều th́ trở nên điềm tĩnh, yên lặng.

 

Hai tháng trước ra tiệm mua bồn toilette thay cho toilette cũ ở nhà, tôi chợt thấy cái triết lư cùi đó. Nếu tôi phải viết một bài luận văn: “Tại sao em yêu thích nước Mỹ?”, câu trả lời của tôi không phải là v́ nước Mỹ đại diện cho tự do, v́ nước Mỹ đă cứu sống mạng sống của nhiều người, v́ nước Mỹ đi tiên phong cứu giúp nước khác khi có cơn nguy biến,  v́ nước Mỹ có nhiều phong cảnh đẹp, v́ nước Mỹ có nhiều cơ hội…, mà v́ ở nước Mỹ một người như tôi có thể thay thế toilette không cần mướn thợ.

 

Nhà tôi đang ở hiện thời, chúng tôi mua mới xây vào năm 2001. Lối xây dựng, thiết kế, vật dụng xây nhà, mọi sự tôi nghĩ tạm được, không đáng ǵ phàn nàn, chỉ trừ những toilette. Căn nhà cũ tôi bán đi để mua nhà này, tôi đă thay hết ba bồn toilette loại cứng cáp, hơi đắt tiền, v́ tôi không chịu được ngồi tiêu khiển th́ giờ quư báu, quan trọng nhất đời của ḿnh trên bồn toilette rẻ tiền, nhỏ xíu, bán lạt-xon không được $30 dollars.

 

Ghét của nào trời cho của đó. Khi mua căn nhà năm pḥng tắm này th́ ba cái toilette họ gắn là loại rẻ tiền tôi ngồi quá thấp, hai cái là loại được hơn một tí nhưng vẫn quá nhỏ so với tiêu chuẩn toilette tôi nghĩ phải làm là cho vơ sĩ sumo ngồi. Cả năm cái toilette không bằng được toilette ở nhà cũ nên tôi đă định bụng là sẽ thay hết để ngồi được thoải mái. Thế nhưng v́ tiết kiệm, v́ sợ tốn tiền, v́ lười biếng, v́ càng già tinh thần càng nguội lạnh, v́ vợ và các con tôi thấy không cần thay toilette mới, nên trong mười ba năm liên tiếp tôi gạt bỏ ư định đó qua một bên.

 

Cho đến một ngày đẹp trời vào hai tháng trước, ngồi trên toilette hai giờ 35 phút mà không suy nghĩ được ǵ mới để viết, tôi biết là nó đă ảnh hưởng thiệt hại trầm trọng đến tinh thần của tôi. Mấy cái toilette khỉ gió rẻ tiền giới hạn khả năng suy nghĩ, trí óc của tôi không được phát triển, do đó tôi quyết định thay thế không những một, mà cả năm, và không phải thay từng cái mỗi ngày mà thay cả năm cùng một lúc.

 

 

Có tiền mua tiền cũng được, bỏ tiền ra mua toilette th́ cũng có thể bỏ tiền mướn thợ, nhưng mướn thợ họ tính $100 dollars mỗi toilette, giá quá đắt. Với $500 dollars tiết kiệm, tôi có thể mua một chiếc nhẫn hột xoàn mười ly tặng vợ kỷ niệm 30 năm lấy nhau nên tôi quyết định thay lấy một ḿnh.

 

Chỉ có việc thay toilette mà tôi nghĩ được bao nhiêu lư do tôi yêu thích nước Mỹ.

 

 

 

Điều thứ nhất tôi yêu thích Mỹ là ở Mỹ có hai tiệm bán dụng cụ xây cất nhà cửa khổng lồ, Home Depot và Lowe’s. Tất cả vật dụng xây cất nhà cửa đều có bán ở đây, từ gỗ cây, xi-măng, mái ngói, ống nước... đến tủ lạnh hay máy giặt, không cần đến tiệm thứ hai t́m kiếm.

 

 

Và sự lựa chọn th́ đầy dẫy, không phải chỉ có một vài món của một vài hăng, mà có rất nhiều model của nhiều hăng khác nhau, khách tha hồ chọn lựa. Các ông chồng ở Mỹ hay Canada không bao giờ nên căi nhau với vợ v́ các cô, các bà  ai cũng biết đây là nơi đến để mua búa.

 

 

 

Điều thứ hai tôi thích ở Mỹ là nhằm mục đích khuyến măi, những cửa tiệm thường quảng cáo bán hạ giá món hàng. Nếu một người chờ đúng thời điểm mua th́ sẽ bớt được tiền. Cái toilette tôi mua giá hạ từ $299 c̣n $269, và rồi khi tôi mua, c̣n $239. Tiền tiết kiệm $60 mỗi cái, năm cái $300, tôi có thể mua thêm cho vợ tôi một ví Hermes.

 

 

Điều thứ ba tôi thích ở Mỹ là không cần phải mướn dịch vụ giao hàng giao đến nhà, tôi có thể dùng xe van 15 năm cũ x́ bán $1000 bán không ai mua của tôi, chở cả năm cái toilette về nhà. Chiếc xe phụ trội ít dùng này của tôi nếu dùng để chở đào th́ đào sẽ chê ỏng chê eo, chỉ muốn đi Mercedes, nhưng dùng để chở toilette th́ chẳng toilette nào than phiền.

 

 

Điều thứ tư tôi thích ở Mỹ là ḿnh có thể tự học làm hầu hết bất cứ một thứ ǵ nếu chịu khó vào Internet sưu tầm v́ cái ǵ cũng có người khác viết chỉ bảo cách làm. Nhà cửa cũng thế, nếu không là thợ mộc, thợ điện, thợ sửa ống nước, vào Internet tra khảo th́ sẽ thành thợ ngay.  Dĩ nhiên là tŕnh độ thu thập của mỗi người nhanh chậm khác nhau: tôi có thể câu điện gắn thêm cái quạt trần, trong khi nếu vợ tôi gắn thêm dây điện th́ bảo đảm nhà cháy.

 

Biết làm mà không có dụng cụ th́ cũng như không. Thay toilette cần ḱm, nếu không có ḱm th́ làm sao mà thay?  Do đó, điều thứ năm tôi thích ở Mỹ là một người có thể mua bất cứ dụng cụ, đồ nghề nào, đủ loại và đủ hiệu khác nhau, Made in USA đắt có, Made in China rẻ có, nơi nào cũng bán. Giá nhất định rẻ hơn hầu hết các quốc gia khác trên thế giới, Việt Nam, Pháp, Úc, Nhật Bản, hay Anh quốc.  Lần vừa rồi đi Tokyo tôi vào tiệm Tokyu Hands xem giá của một cây ḱm mà tôi rụng rời: nó bằng giá một buổi candle light dinner t́nh tứ tôi dẫn vợ tôi đi ăn mừng sinh nhật của nàng vào tháng 10 ở McDonald’s.

 

 

Điều thứ sáu tôi thích ở Mỹ là sau khi thay xong, thùng rác ở Mỹ rộng vô cùng. Bốn cái toilette cũ tôi đập nát ra, vất vừa đủ trong một thùng rác. C̣n cái thứ năm th́ tôi ŕnh khuya khi láng giềng đi ngủ, vất sang thùng rác nhà họ. Tôi nói đùa thôi, láng giềng tôi rất là dễ thương, tôi có giết người bỏ xác chết vào thùng rác của họ, họ cũng không phàn nàn.

 

So với những việc nhà khác phải làm như sửa hệ thống ống nước tưới cây, thay ổ khóa, sửa ṿi nước bị ḍ, duy tŕ hồ bơi…., th́ thay toilette rất đơn giản, không cần có bằng bác sĩ mới làm được. Tôi có khiếu về tay chân, có thể lót gạch, đóng tủ..., nên thay toilette chỉ là chuyện nhỏ, chỉ mất một ngày là thay xong cả năm cái toilette.

 

Một ông già Mỹ hàng xóm chỉ cho tôi cách đóng tủ, và tôi đóng cái tủ này ở nhà tôi. Tôi vẽ kiểu, mua gỗ, cưa cắt, và đánh vernie lấy. Cái tủ này tương đối to, tôi đóng năm phần riêng biệt rồi mang lên lầu ráp lại. 

 

 

 

Lư do duy nhất mất nhiều thời gian v́ toilette quá nặng cho một người mang lên, đem xuống lầu. Một người cần phải có họ hàng với Hercules mới có thể là một phu khuân vác hữu hiệu để  làm công việc này.

 

Ngồi trên chiếc toilette mới suy gẫm sự đời, tôi cảm thấy thật thoải mái. Phần đông mọi người một khi đóng cửa restroom và ngồi trên toilette, chẳng ai muốn đi ra ngay mà ngồi dây dưa cả giờ để suy nghĩ sự đời. Không biết có phải là v́ suốt ngày ḿnh phải mặc quần 24 giờ trên 24 giờ -ngọai trừ lúc đi tắm-, nên khi có dịp chuổng cời th́ ai nấy cũng đều muốn tận dụng những giây phút thần tiên được giải phóng (có mấy lúc chim được tự do gió thổi hây hây?), hay v́ ngồi trên toilette làm cho óc ḿnh có nhiều sáng kiến, nên thời điểm đó là th́ giờ hữu hiệu nhất trong cuộc sống?

 

Trong trường hợp của tôi, tôi không biết đích xác là lư do nào, nhưng tôi có cảm tưởng ư tưởng của tôi trở nên rất phong phú khi tôi ngồi trên toilette vừa mới thay.

 

Sang năm tôi sẽ viết cuộc đời của tôi thành mười tập cải lương, mỗi tập dài bốn tiếng.

 

Bằng tiếng Anh.

 

 

  

Nguyễn Tài Ngọc

http://www.saigonocean.com/

November 2013