Viếng thăm New York, Portland (Maine),

Montreal và Ottawa, Canada

16 đến 24-Oct-2013

Phn 1: New York, 16 và 17-Oct-2013

 

 

Nguyn Tài Ngc

http://www.saigonocean.com/trangNguyenTaiNgoc/trangNTN.htm

 

Khác với ngày đám cưới là tôi chuẩn bị hoạch định, lo toan, tính toán, dự trù chu đáo từ lúc lên mười bốn tuổi (mỗi năm tôi đều chọn ngày tân hôn rồi t́m cô dâu sau nhưng cái ngày ấy cứ dời đi dời lại mười ba năm trời v́ t́m chẳng ra cô nào muốn lấy tôi), hơn một nửa những chuyến đi chơi của vợ chồng chúng tôi là không tiên đoán thời tiết cho 24 giờ sắp tới được.

Lư do rất dễ hiểu là chúng tôi đợi khi Internet quảng cáo đi một nơi nào với giá khuyến măi đại hạ giá mua-hai-tặng-một-tính-tiền-ba th́ lúc ấy chúng tôi mới hồ hởi mua vé nhanh tay th́ c̣n chậm tay th́ mất.

Vào weekend 13 tháng 10 chúng tôi định đi thăm vợ chồng anh tôi ở Boston, nhân tiện  xem lá đổi vàng vào mùa Thu ở các tiểu bang miền Đông Bắc Mỹ, thế nhưng anh chị tôi bận nên tôi đă hủy bỏ chuyến đi, thay v́ dời lại vào những tuần lễ sau của tháng 10  v́ đầu tháng 11 tôi đă mua vé đi cruise vùng biển Caribbean.

Trong một dịp t́nh cờ nói chuyện với anh David chồng Phương Dung, anh ấy được James Zumwalt, con của Cựu Đô Đốc Hải Quân Hoa Kỳ Elmo Russell "Bud" Zumwalt, Jr, mời sang Mỹ dự lễ hạ thủy của chiếc chiến hạm mới được mang tên Zumwalt của bố anh ta. Anh David quen cả bố con ông Zumwalt nên được người con mời. Tôi th́ vô danh tiểu tốt không quen lớn như anh David, nhưng qua báo chí và sách vở tôi biết ông Zumwalt (tôi có mua đọc quyển sách My Father, My Son do ông Zumwalt và người con trai cả Elmo III viết chung. Đây là một chuyện thương tâm v́ người con trai đă chết v́ độc dược da cam  Việt Nam. Quyển sách này đă được quay thành phim vào năm 1989).

Biết được tôi biết về Đô Đốc Zumwalt, chồng Phương Dung rủ tôi đi theo dự lễ hạ thủy. Ngày xưa có một lần tôi đến hăng đóng tầu Newport News Ship Building ở Virginia v́ họ mua máy hàn của hăng tôi, nên được đi dự lễ hạ thủy, nhất là của một chiến hạm tân kỳ đắt nhất nh́ trong lịch sử Hải Quân Hoa Kỳ, tôi mừng c̣n hơn vợ bỏ, hmm, xin lỗi tôi viết sai, tôi mừng c̣n hơn bồ bỏ, nhanh nhẩu nhận lời. Lễ hạ thủy này tổ chức ở thành phố Bath, tiểu bang Maine, nơi hăng Bath Iron Works đóng chiếc tầu Zumwalt.

Maine, vùng Đông Bắc nước Mỹ, là nơi vào mùa Thu nổi tiếng với lá vàng đỏ cực đẹp nên một công hai việc, đi xem lễ hạ thủy và mùa Thu lá vàng ở Bắc Mỹ mà tôi đă định đi. Phương Dung cũng thích xem lá vàng vào mùa Thu và chưa đi Canada nên anh David dàn xếp chuyến đi này ghé vào bốn thành  phố, mỗi nơi ở hai đêm: New York, Portland (thuộc tiểu bang Maine, rồi từ Maine lái xe đi thành phố Bath, 45 phút lái xe), MontrealOttawaCanada.

Central Park, New York

Phương Dung là người tỉ mỉ trong mọi công việc, có gout đắt tiền trong tất cả mọi sự, từ dầu gió xanh hiệu Con Ó đến xà bông hiệu Cô Ba nên nói với vợ tôi là sẽ lo việc khách sạn, do đó chúng tôi chỉ mua vé máy bay nhẩy ḷ c̣ từ nơi này đến nơi kia. Không có máy bay đi trực tiếp từ Portland đến Montreal và từ Ottawa về lại Los Angeles nên chúng tôi phải bay nhiều chặng: L.A.-NY, NY-Portland, Portland-Newark (New Jersey), Newark-Montreal, Montreal-Ottawa, Ottawa-Detroit, và cuối cùng Detroit-L.A. Ở Mỹ hay ở các quốc gia tân tiến bay nhiều đến đâu cũng không sợ rớt máy bay v́ tiêu chuẩn bảo tŕ máy móc của họ cao, chứ nếu phải bay bẩy chặng trên máy bay Nga Sô Aeroflot do phi công Nga Borislav Mikhailov lái, bảo đảm ngồi trên máy bay tôi sẽ ướt quần v́ lo sợ phi cơ rớt.

Hai ngày trước khi đi, Hải Quân Hoa Kỳ loan báo hủy bỏ Lễ Hạ Thủy chiến hạm Zumwalt v́ "govern

ment shutdown", Quốc Hội và Tổng Thống Mỹ ḱnh nhau không chấp thuận ngân sách nên tất cả văn pḥng chính phủ và những ǵ liên hệ đến nhà nước phải đóng cửa. Nghe tin mà tôi bàng hoàng tê tái, cơ hội duy nhất được xem nghi lễ hạ thủy của chiến hạm Zumwalt tưởng đă nắm chặt trong tay mà giờ tan tành theo mây khói. Quá thất vọng, tôi bị một cơn nhồi máu cơ tim đột ngột. Nếu không nhờ vợ tôi cho tôi thưởng thức Oriental massage loại happy ending th́ giờ này tôi đă ra người thiên cổ. Xác định lại với vợ chồng Phương Dung chuyến đi vẫn tiếp tục như dự định, đêm Thứ Ba 15 tháng 10 chúng tôi đáp chuyến máy bay red eye lúc 11 giờ đêm bay đi New York, đến nơi vào 8 giờ sáng hôm sau.

Vợ chồng Phương Dung đến New York trước chúng tôi một giờ, 7 giờ sáng. Tôi đă có địa điểm khách sạn, Waldorf Asteria, nên đă hẹn trước là sẽ gặp nhau ở khách sạn. Taxi đi từ phi trường JFK đến Manhattan midtown giá vào khoảng 60 dollars, bằng lương một tuần của tôi nên chúng tôi lấy xe điện ngầm. New York là thành phố có hệ thống xe điện ngầm lớn nhất thế giới, cũ kỹ và bẩn không thua ǵ Paris. Đă thế, New York có rất nhiều người da đen ở. Họ ăn mặc luộm thuộm, nói năng ồn ào, không kỷ luật và v́ tôi vừa mới ở Toyo về dùng hệ thống metro của Nhật Bản quá sạch, quá trật tự, quá yên lặng, tôi hơi bực dọc khi dùng subway ở New York.

Một người muốn dùng metro từ phi trường JFK vào trong bốn khu vực chính Đông Tây Nam Bắc của New York, Manhattan, Queens, Brooklyn, Bronx, th́ trước nhất phải dùng Airtrain của phi trường để đến một trong hai trạm Howard Beach Station hay Jamaica Station. Airtrain là của JFK airport, phải trả tiền khi đến nơi, giá là 5 dollars. Từ một trong hai trạm Station này, khách mua vé để đi metro, giá mỗi lần đi là hai dollars rưỡi. Đi mất một giờ th́ chúng tôi đến trạm metro gần khách sạn trên Lexington Street. Kéo valise đi vài block, chúng tôi đến khách sạn năm sao Waldorf Astoria New York, tọa lạc tại 301 Park Ave vào lúc 10 giờ sáng Thứ Tư 16-Oct.

Vừa bước chân vào khách sạn, một người sẽ nhận thấy ngay sự sang trọng và cổ kính. Sàn nhà lát bằng đá marble, trần nhà cao vút, những cột trụ chống đỡ khổng lồ. Những miếng kim loại làm bằng đồng đánh bóng lóng lánh chiếu sáng mầu đồng thau. Khu tiếp tân thiết kế ngoài đá marble th́ c̣n là gỗ xưa quư, thảm vẽ nhiều khuôn khác nhau, và bàn ghế đắt tiền đầy dẫy khắp nơi. Thảo nào mà trang web about.com liệt kê chín khách sạn sang trọng bậc nhất ở NY City, và một trong chín là Waldorf Asteria.

Đây là danh sách  chín khách sạn đó, theo mẫu tự ABC: Four Seasons Hotel NY, Hotel Plaza Athénée, New York Palace, The Peninsula-NY, Ritz-Carlton NY -Battery Park, Riltz-Carlton NY -Central Park, St. Regis Hotel, Trump International Hotel, và Waldorf Asteria.

Hành lang bên phải đi vào khu tiếp tân là tủ kính trưng bày vật dụng xưa cũ và ảnh của rất nhiều người nổi tiếng đă đến đây: Churchill, Krushchev, Golda Meir, Henry Kissinger, Tony Blair, Queen Elizabeth II, Hiroshito, và rất nhiều Tổng Thống Mỹ: Herbert Hoover, Franklin Roosevelt, Harry Truman, Dwight Eisenhower, John Kennedy, Lyndon Johnson, Ronald Reagan, George H. Bush.

Rất nhiều người trong giới điện ảnh và ca nhạc đến ở đây không thể nào kể siết, kể cả Marilyn Monroe và Paris Hilton. Vào năm 1955, Marilyn Monroe ở đây vài tháng khi quay phim The Seven Year Itch, thế nhưng v́ tài chính eo hẹp phải  trang trải chi phí cho chính công ty của ḿnh, "Marilyn Monroe Productions", Marilyn phải dọn ra một khách sạn khác rẻ hơn v́ không trả nổi tiền mướn pḥng ở Waldorf Astoria.

Paris Hilton thời ấu thơ sống ở đây v́ ông cố nội của Paris, Conrad Hilton, người sáng lập ra nhánh hotel Hilton mua lại Waldorf Asteria vào năm 1949.

Khi khánh thành vào ngày 1-Tháng 10-1931, khách sạn này cao nhất (625 feet - 190 m, 47 tầng) và lớn nhất thế giới. Vào năm 1993, thành phố New York chính thức công nhận Waldorf Asteria là một di tích lịch sử.

Check in xong, mở điện thoại nghe tin nhắn, tôi biết vợ chồng Phương Dung đă đợi chúng tôi ở Oscar Restaurant dưới nhà ăn điểm tâm.

 

Vào nhà hàng gặp lại hai người, chúng tôi cảm ơn hai vợ chồng đă có ḷng tốt rủ đi chơi,   nhiên với cá tính mà chúng tôi đă biết, hai người đều trả lời : "Chuyện nhỏ. Chuyện nhỏ".  "Chuyện nhỏ" của vợ chồng PD không phải chỉ riêng cho chúng tôi mà c̣n cho tất cả những người quen biết khác, là một  chuyện to lớn vĩ đại như đặt tiền $250,000 dollars giữ chỗ đi chơi trên chuyến máy bay vào quỹ đạo của Virgingalatic. Ai có tiền muốn đặt chỗ th́ vào website sau đây đặt tiền. Đừng lo ngại mất tiền v́ sẽ được hoàn trả nếu thay đổi ư kiến :   http://www.virgingalactic.com/booking/. Chuyến bay đầu tiên dự định vào cuối năm 2014, và đă có 580 người đặt cọc. Virgingalatic vào tháng 4 năm nay tăng giá từ $200,000 lên $250,000 dollars nên mọi người nên cấp tốc đặt cọc kẻo hết chỗ hay giá vé lại tăng một đợt nữa (Sir Richard Branson, nhà tỷ phú làm chủ những hăng máy bay Virgin Atlantic, Virgin America, Virgin Australia, là chủ hăng Virgingalatic).

So với một người trung b́nh, vợ chồng chúng tôi đi du lịch khá nhiều; thế nhưng phần đông chúng tôi đi theo kiểu Tây Ba-Lô, nhiều lúc ở nhà trọ với giường có mùng chống muỗi. Khách sạn sang trọng đắt tiền th́ tôi chỉ ở Las Vegas, hoặc thỉnh thoảng chó ngáp phải ruồi đi đến một thành phố không vào mùa cao điểm, đấu giá trên Internet khách sạn bốn-sao $350 ḿnh trả $140 máy vi tính họ bị hư nên đồng ư với giá của ḿnh. Bước vào pḥng sau khi ăn sáng, nh́n xe cộ chạy dưới đường trên Park Ave., tôi vẫn không ngờ là ḿnh lại có dịp ở pḥng của Waldorf Asteria, nếu không quen vợ chồng Phương Dung.

Tôi lo phụ trách việc du lịch, quan trọng nhất là t́m ra nơi có lá vàng ở Maine, nên tôi đă nghiên cứu tất cả những nơi đáng đi xem, kể cả shopping, và  nhà hàng Việt Nam ở Montreal và Ottawa. Vợ chồng Phương Dung đến New York cả chục lần và không thích vài nơi tôi thích (vào Bronx xem băng đảng Mafia, xuống Lower Mahattan vào Chinatown xem nhà hàng Việt Nam bị Sở Vệ Sinh thành phố New York đóng cửa v́ dơ bẩn), nên tôi đề nghị vài chỗ cả hai đều không muốn đi v́ đă đi: Tượng Nữ Thần Tự Do, Empire State Building, One World Trade Center, Hàng Không Mẫu Hạm Intrepid.... Cuối cùng, hai người chưa đi Central Park, có ngay American Museum of Natural History kế đó nên chúng tôi mướn taxi đi xem hai chỗ này.

Phương Dung không quen đi bộ, chỉ thích đi máy bay hỏa tiễn nên chúng tôi đến xem lướt qua:

-Apartment The Dakota nơi John Lennon của ban nhạc Beatles bị một người bắn chết vào năm 1980. The Dakota ở góc đường 72nd Street và Central Park West.

-Strawberry Fields Memorial: Vợ Lennon, Yoko Ono, bỏ tiền xây một ṿng tṛn đá mosaic ở Central Park đối diện apartment The Dakota nơi Lennon bị bắn chết để tưởng niệm chồng ḿnh.

-Central Park, West.

 

-American Museum of Natural History: có đủ mọi thứ để xem ở đây, nhất là xương: xương gị heo, xương gà, xương hầm. Vợ chồng Phương Dung chưa bao giờ thấy xương khủng long, khám phá ở rất nhiều nơi trên nước Mỹ nên chúng tôi vào đây xem.

Buổi chiều hôm đó, ban sáng khi được xe hotel chở về khách sạn, người tài xế giới thiệu nhà hàng Tầu sang trọng Chin Chin gần khách sạn, nói rằng ngon lắm, nên gọi giữ chỗ . V́ thế Phương Dung muốn đến ăn thử. Sau khi hỏi địa chỉ, chúng tôi hy sinh đi bộ... ba blocks đến tiệm.  Bước vào tiệm ăn không một bóng người mà người nhà hàng hỏi reservation, chúng tôi đă thấy lạ. Ngồi xuống bàn ông bồi bàn người Tầu nói tiếng Anh không rành, chúng tôi thấy cái lạ thứ hai. Cái thực đơn họ đưa ra nh́n mấy món ăn chả có ǵ hấp dẫn, mà lại in trên giấy rẻ tiền như tiệm ăn Việt Nam ở Santa Ana đại hạ giá một tô phở $3.50  cái lạ thứ ba. Đến khi ăn thức ăn nhà hàng dọn ra thấy dở, chẳng có ǵ đặc sắc, chúng tôi ai cũng nghĩ thầm là đă bị anh tài xế khách sạn làm c̣ mồi giới thiệu vào đây ăn.  Một bài học quá hiển nhiên ai cũng biết nhưng chúng tôi vẫn vấp phải: đừng bao giờ tin người Âu Tây mũi lơ khen một nhà hàng Á Đông.

Sau khi ăn tối, chúng tôi đi xem The Phantom of the Opera ở Majestic Theater.

Majestic Theater ngay sát bên Times Square nên chúng tôi đi bộ ra xem.

The Phantom of the Opera diễn ở hai nơi: LondonNew York. Bắt đầu từ ngày 26-Jan-1988 ở Majestic Theater New York, sau hơn 10,700 shows, và 25 năm sau, Phantom of the Opera là play diễn lâu nhất ở New York.  130 triệu người đă xem play này, với tiền thu vào ước lượng là $5.6 tỷ dollars.   

Câu chuyện The Phantom of the Opera đại khái như thế này:

Hồi 1:

Vào năm 1911, một người đàn ông già tên Raoul đến một cuộc đấu giá mua một hộp nhạc có con khỉ đánh chiêng và khi sắp mua một chiếc đèn chandelier th́ nó bay lên nóc nhà, lôi người đàn ông ngược về quá khứ.

Câu chuyện bây giờ xẩy ra vào năm 1881: Một ban nhạc opera đang hát tập dượt th́ một cái màn đằng sau rớt xuống, suưt tí nữa giết cô ca sĩ chính Carlotta. Carlotta giận dữ, không thèm hát cho đến khi sân khấu chỉnh đốn an toàn. Họ t́m được một cô trẻ tuổi Christine thay thế. Christine hát rất hay, nhưng không nhớ ai dậy cho ḿnh hát, chỉ nhớ thoang thoáng là một "angel of music" dậy cô ta. Trong số khán giả xem hát, có một người đàn ông tên Raoul. Anh này mê Christine và rủ Christine đi ăn tối. The Phantom of the Opera xuất hiện, mặt mang mặt nạ, ghen, bắt Christine về hang anh ta ở. Christine nhận ra Phantom of the Opera là người dậy ḿnh hát khi c̣n bé. Lợi dụng khi anh ta đánh đàn organ, Christine  lột mặt nạ, thấy gương mặt ghê tởm của Phantom of the Opera. Anh ta giận dữ, la hét, nhưng rồi đưa Christine về nhà.

Ban nhạc opera lúc này thay thế Christine trở lại bằng Carlotta làm the Phantom of the Opera giận dữ, biến giọng của Carlotta như tiếng con cóc khiến họ không c̣n cách nào hơn là phải dùng Christine.

Christine nói với Raoul ḿnh bị bắt cóc, the Phantom of the Opera nghe lén được nên giận dữ.

Hồi 2:

Sáu tháng sau, ban nhạc Opera chuẩn bị cho một buổi tŕnh diễn mà ca sĩ phải mang mặt nạ. Đă được Christine cảnh cáo Phantom of the Opera có thể phá đám, cảnh sát bố trí khắp nơi. Khi anh ca sĩ chính hát, Chritine biết ngay không phải là anh ta nên giật mặt nạ ra để xem là ai: Đó là Phantom of the Opera! Cho dù cảnh sát lập tức nhẩy đến bắt, Phantom of the Opera trốn thoát, mang theo Christine. Raoul rượt theo, bị bắt nhốt. Christine thuyết phục Phantom of the Opera h́nh dạng xấu xí là hành động sai quấy trong ḷng, chứ không phải ở ngoài mặt. Phantom of the Opera đưa ra một tối hậu: theo anh ta hay Raoul sẽ chết. Christine không trả lời thẳng câu hỏi mà hôn anh ta. Quá ngạc nhiên v́ nụ hôn, Phantom of the Opera thả Christine. Christine trả nhẫn cưới cho Phantom of the Opera, nói  ta yêu anh ta, và rời hang động với Raoul.

Khi đám đông bao vây hang động, Phantom of the Opera ngồi lên một ghế vua, trùm áo ngoài che thân thể ḿnh trong bóng tối. Người ta chạy vào mở chiếc áo ra th́ không thấy Phantom of the Opera mà chỉ thấy một chiếc mặt nạ trắng.

Hí viện Majestic ở ngay khu Theater District, Times Square, nên chúng tôi chụp vài tấm h́nh:

Ngày thứ nh́ ở New York, sau khi ăn sáng ở restaurant trong khách sạn, tôi tháp tùng Phương Dung và vợ tôi đi shopping. Chỉ nghe người bán hàng nói tiếng Pháp đă tai mà Phương Dung mua kem thoa mặt tặng vợ tôi quà sinh nhật.

Tôi để hai người shopping  rồi đi lang thang ngoài đường chụp vài cảnh h́nh New York.

Hai giờ trưa hôm đó Phương Dung đă lấy hẹn sẵn với khách sạn làm massage cho cả bốn người. Tôi chưa bao giờ bước vào một tiệm massage v́ tôi không thích người khác bóp nắn xương thịt của tôi. Nói như thế nhưng mỗi lần về Việt Nam, tôi định bụng sẽ đi một lần cho biết  để về viết kinh nghiệm, v́ tôi nghe nói nhiều nơi massage ở SàiG̣n có nhiều sinh hoạt ...lành mạnh phụ trội chỉ dành cho đàn ông. Thế nhưng nói  một chuyện, làm là chuyện khác. Tôi mắc cỡ nên không dám thực hành ư định đó. Hôm nay th́ Phương Dung đă book nên tôi đi một lần cho biết.

Hẹn là hai giờ trưa nhưng tôi bồn chồn như đêm tân hôn v́ không biết đấm bóp như thế nào, tôi có mặt ở khu spa trước năm phút:

-Hello, tôi ở pḥng số 724, tôi có hẹn lúc hai giờ để bị hành hạ...

Sau khi điền vào information tên của người liên lạc trong trường hợp khẩn cấp nếu tôi chết trên giường đấm bóp, cô tiếp tân mời tôi vào một khu ngồi đợi.

-Would you like something to drink, Mr. Nguyen?

Tôi không bao giờ uống rượu, nhưng bây giờ đúng là thời gian tôi muốn một ly rượu whisky để che đậy sự mắc cỡ v́ tôi không biết sự ǵ sẽ xẩy ra trong vài phút sắp tới, họ có bắt tôi cởi cả quần lót như lúc tôi đi bác sĩ khám tổng quát hay không? Trong bụng tôi muốn một ly Coke, nhưng lo sợ giữa chừng đang đấm bóp không nhịn được tôi phải giơ tay "Thưa cô cho em xin đi tiểu" th́ kỳ quá, v́ thế tôi trả lời không.

Tôi đă nghe và thấy h́nh nhiều người kể chuyện về đi đấm bóp ở SàiG̣n. Toàn là mấy em mặc bikini với da đùi, da chân phô bày hấp dẫn không thể tả, nên trong khi tâm hồn tôi đang lơ lửng vào cái hồ bơi ở một khách sạn ở Paris vào một mùa hè tôi đến ăn trưa với các cô người Pháp bơi lội sang soutien làm tôi được ngắm miễn phí, trong ḷng quá khâm phục văn hóa xứ người nước Phờ-Răng, th́ một bà da đen thân h́nh lực lưỡng, cặp mông to hơn mâm cúng cô hồn tháng 7, trong bộ đồng phục y tá, không phải bikini, bước vào nói với tôi:

-Are you ready Mr. Nguyen? Please follow me.

Ai có bị bồ bỏ, bị hụt trúng số độc đắc... cũng không thể nào thất vọng bằng tôi bây giờ. Tưởng là một em trắng nơn nà, nào ngờ là một em đen. Tưởng là một em trong bikini, nào là một em với bộ bà ba chiếc áo mầu đen là mầu cán bộ. Tưởng là một em ngây thơ hai ṿng hấp dẫn chen giữa cái eo thật nhỏ th́ là một bà đồ tể với ba ṿng to như một.

Tôi bước vào căn pḥng chung quanh toàn là một mầu trắng với nhạc êm dịu trỗi nhẹ nhàng khắp pḥng.

Cô ta hỏi tôi nhạc có làm phiền tôi không. Tôi nói không. Cô ta hỏi muốn massage loại nào, deep massage hay Swedish massage?  Tôi trả lời: What?   làm thế nào mà tôi biết deep massage với Swedish massage là như thế nào? Nếu cho tôi chọn lựa th́ tôi chỉ chọn một thứ massage tôi biết là Vietnamese massage. Cô ta giải thích Swedish massage là xoa bóp nhẹ, không mạnh bằng deep massage. Ngắm xem bàn tay cô ta to hơn cái quạt giấy tôi mua ở Tokyo, tôi đánh liều trả lời deep massage. Đời người chỉ chết một lần nên nếu có chết th́ nên chết trong vinh quang, không chết trên tủi nhục làm massage nhè nhẹ.

Cô ta bảo tôi cởi quần áo, chỉ cho tôi chỗ để quần áo, và lên giường đắp chăn lại. Thắc mắc không biết có phải cởi quần lót Speedo tôi mới mua chỉ mặc trong ngày trọng đại này v́ cô ta không nói rơ, tôi mặc nó rồi lên giường đắp chăn lại. Thà cẩn thận c̣n hơn là sơ xuất cởi luôn quần lót,   ta khám phá gọi phú-lít đến bắt th́ vợ chồng Phương Dung không có người làm tour guide cho ba thành phố sắp tới.

Mười phút sau cô ta trở lại, thoa dầu vào tay chân tôi rồi bắt đầu thoa nắn. Khi cô ta xong phần lưng, bảo tôi quay ngửa người lại th́ chỉ trong tích tắc, tôi lăn đùng ra ngủ.

-Mr. Nguyen! Mr. Nguyen! Your massage is done.

Tiếng cô da đen đánh thức tôi dậy. Cô ta nói tôi có 20 phút để ra ngoài tắm hơi, hay tắm rửa lại ở pḥng tắm trong pḥng. Tắm xong tôi ra ngoài gặp vợ chồng Phương Dung. Cuộc massage đầu tiên trong đời của tôi quá đă, dù rằng cô đấm bóp không phải là người đẹp năm xưa Thẩm Thúy Hằng mà là vơ sĩ sumo người da đen.

Chiều hôm ấy chúng tôi đến Ice Skating Rink ở Rockefeller Center. Nơi đây có một sân trượt tuyết miễn phí cho dân chúng.

Ngang tầm sân trượt tuyết là The Sea Grill Restaurant, ở trên mặt đường đi thang máy xuống. Ngồi ăn ở đây nh́n ra ngoài là sân trượt tuyết.

Sau khi ăn tối, chúng tôi đi bộ đến nhà ga Grand Central Terminal ở 42nd Street. Grand Central Terminal là nhà ga có đường xe lửa nhiều nhất thế giới, Nhiều người cho rằng nhà ga này dễ thương nhất thế giới, và theo báo du lịch Travel + Leisure số phát hành tháng 10 năm 2011, Grand Central Terminal New York là nơi du khách đến xem nhiều thứ sáu trên thế giới, với số lượng 21,6 triệu khách đến xem hàng năm.

Có rất nhiều phim quay tại đây như là Midnight Run, Men In Black, Around The World In 80 Days...   

Tối hôm qua đi xem Phantom of the Opera, Phương Dung thấy một tiệm "ma quái" đối diện bên đường nên tối hôm nay Phương Dung muốn trở lại xem nó là ǵ. T́m được một taxi ở New York City c̣n khó hơn mấy ông Việt Nam ế vợ t́m vợ Việt bên Mỹ, nên chồng Phương Dung ngoắc một chiếc limousine.

Đến nơi, chúng tôi khám phá ra tiệm đó tên là Jekyll & Hyde Club nên trang trí ma quái và bí hiểm. Dr. Jekyll và Mr. Hyde là tên hai nhân vật trong câu chuyện Jekyll & Hyde, do một người Scottish (Tô-Cách-Lan) viết vào năm 1886 về một luật sư điều tra một người bạn là Dr. Jekyll có hai cá tính, ban ngày là người hiền hậu Dr. Jekyll, nhưng ban đêm trở thành một người ác độc, Mr Hyde.

Sau khi ăn uống xong, không t́m được một chiếc taxi v́ xe nào cũng đầy, chồng Phương Dung ngoắc hai chiếc xe đạp chở chúng tôi về khách sạn. Chỉ có ở New York giá tiền đi xe đạp c̣n đắt hơn đi limousine!

Sáng hôm sau chúng tôi dậy sớm để xe chở ra JFK airport đi Portland, Maine.

New York City là một thành phố náo nhiệt, sống động, vui nhộn, đi đến chơi lúc nào cũng không thấy chán, nhất là ở gần khu Times Square trên đường 42nd Street, nhà ga Grand Central Terminal, 5th Ave., Rockefeller Center như vị trí của Hotel Waldorf Asteria.

Tôi đă đi New York City nên đối với tôi việc làm tour guide không mấy ǵ khó khăn. Ở ba thành phố kế tiếp, Portland, Montreal, và Ottawa, tôi đă mướn xe chở hết mọi người đi đây đó, và tuy là đă nghiên cứu kỹ lưỡng những nơi nên đi, đây là lần đầu tiên tôi làm tour guide hướng dẫn hai người có kinh nghiệm đầy ḿnh đă đi khắp nơi trên thế giới.

Chỉ nghĩ đến cái áp lực đó mà tôi đă muốn đái ra quần. Nhất định tôi không thể để cho việc đó xẩy ra v́ tôi thiếu quần trầm trọng trong chuyến đi này: đi 9 ngày mà tôi chỉ mang có ba chiếc.

Kỳ tới: Portland, Maine 

Nguyễn Tài Ngọc

http://www.saigonocean.com/

October 2013  

 

Tài liệu tham khảo:

 

http://gonyc.about.com/od/hotels/tp/newyork_luxury.htm

 

http://en.wikipedia.org/wiki/Waldorf_Astoria_New_York

 

http://www.waldorfnewyork.com/history-tour/hotel-history.cfm

 

http://www.space.com/20886-virgin-galactic-spaceshiptwo-ticket-prices.html

 

http://www.thephantomoftheopera.com/the-show/facts-figures

 

http://en.wikipedia.org/wiki/List_of_the_longest-running_Broadway_shows

 

http://en.wikipedia.org/wiki/Grand_Central_Terminal

 

http://en.wikipedia.org/wiki/Strange_Case_of_Dr_Jekyll_and_Mr_Hyde