Hết Xem Phim Bộ

 

 

Tôi viết bài này từ San Quentin. Tôi đi đă nhiều nơi nên đọc đến đây quư vị đừng vội liên tưởng tôi sắp sửa viết về một thành phố du lịch đẹp ở California như San Diego, San Mateo, San Francisco…. Không, tôi không viết về du lịch, mà cũng chẳng viết về một thành phố nào khác. San Quentin là tên nhà tù lớn nhất nước Mỹ giam giữ nam can phạm có án tử h́nh. Nó nằm ở Marin County, phía Bắc của cầu Golden Gate, ngay mép biển bên trong nh́n vào vịnh San Francisco, dưới xa lộ 580 bắc ngang San Francisco Bay nối liền thành phố San Rafael và Richmond.

 

Tôi viết bài này không phải trong tư cách của một người khách đến thăm nhà tù San Quentin, mà tôi viết với tư cách của một can phạm đang bị giam giữ với án tử h́nh. Vâng, khó mà tin được, tôi, thi sĩ kiêm văn sĩ Nguyễn Tài Ngọc, người ốm yếu cả đời không dám giết đến một con kiến bây giờ đang viết bài này trong nhà tù với chiếc giường sắt nhỏ xíu, chung quanh là bốn bức tường gạch vô tri vô giác. Tội của tôi? Giết người có chủ đích. Tội của tôi? Giết người có âm mưu. Tội của tôi? Giết người có tính toán. Tội của tôi? Giết người không sợ mùi đời. Người tôi giết? Vợ của tôi! Đáng nhẽ họ nên buộc tôi thêm một tội nữa mới phải: giết vợ mà không sợ mất đi người nấu ăn cho ḿnh cả đời.  

 

Bạn bè tôi đă đi từ sửng sốt đến kinh ngạc khi biết  tin tôi giết vợ tôi. Đúng rồi , làm ǵ mà không kinh ngạc. 26 năm chúng tôi lấy nhau không bao giờ căi cọ. Thật sự không căi nhau không phải v́ chúng tôi nhỏ nhẹ lời ăn tiếng nói không bao giờ ai phê b́nh ai, nhưng   ngay từ lúc ban đầu lấy nhau vợ tôi  đă ở trong tư thế chủ động. Suốt quá tŕnh hôn nhân của chúng tôi  lúc nào  nàng cũng nắm, bóp chặt, làm  chủ t́nh h́nh như nắm, bóp chặt, làm chủ t́nh h́nh hai bộ phận dư thừa của tôi vậy. Nếu tôi lỡ dại to tiếng với nàng th́ đêm hôm đó và liên tiếp mấy tháng sau trước khi đi ngủ nàng chắn gối cao như Trường Sơn Đông, Trường Sơn Tây ở giữa giường,  tôi  không thể nào xâm phạm ranh giới một cách bất hợp pháp. Sau đó trước khi đi ngủ  nàng  bật máy nhạc  lên cho tôi nghe cái bài hát khỉ gió “Anh chưa xin lỗi th́ chưa động pḥng”.  Chỉ khi nào tôi tự ư kiểm thảo lên án chính ḿnh, sáng suốt công nhận tôi là người gây ra lỗi th́ lúc ấy mới có ḥa giải dân tộc, lúc ấy mới có giă từ vũ khí, lúc ấy mới có hiệp định Genève, lúc ấy mới có ḥa b́nh trên quê hương, và lúc ấy mới có sau cơn mưa trời lại sáng. 

 

Không muốn bị cất quyền công dân một cách vô lư như vậy nên nàng muốn làm ǵ th́ làm, tôi giả mắt ngơ tai điếc không bao giờ ngăn cấm. Nàng muốn tôi làm cái ǵ, tôi lẳng lặng tuyệt đối vâng lời. Không điều ǵ nàng muốn hoặc làm mà có thể tạo nguyên nhân cho tôi nổi giận. Cho đến gần 26 năm sau. Cho đến khi gần mực th́ đen, gần bạn gái th́ có phim Đại Hàn. Cho đến khi nàng bắt đầu lâm vào mê hồn trận xem một bộ phim Đại Hàn đầu tiên.

 

Câu chuyện bắt đầu khi một,  hai , rồi ba, bốn cô bạn thân bắt đầu hỏi vợ tôi có bao giờ xem phim Hàn Quốc chưa? “Chưa hả? Hay lắm Cẩm Loan ơi. Để ḿnh gửi  tập Trái Tim C̣n Trinh cho Loan xem.” Trái tim c̣n trinh th́ có ǵ để nói, chừng nào trái tim hết trinh th́ mới t́nh tiết éo le chứ? Ấy thế mà Trái Tim C̣n Trinh dài 167 tập. Tưởng tượng bộ phim tiếp theo Trái Tim Hết Trinh chắc phải dài đến 1670 tập.  Rồi th́ đến Chiếc Giầy Thủy Tinh (bây giờ th́ tôi biết tại sao vợ tôi có rất nhiều giầy v́ thủy tinh mau vỡ) , Tối Nay Ăn Ǵ (tôi suưt chết mấy lần v́ hỏi vợ tôi câu này),  Bí Mật Tuổi 18 (vợ và mấy cô bạn vợ tôi ai cũng năm mươi, ai cũng qua thời tuổi 18, biết hết về tuổi 18 th́ cần ǵ xem bí mật tuổi 18?), Người T́nh Của Chồng Tôi ( chuyện phim th́ không sao chứ nếu nó xẩy ra thật sự ở ngoài đời th́ bảo đảm vợ tôi sẽ sửa tựa phim lại thành Người T́nh Chết Của Chồng Tôi),  Khi Đàn Ông Làm Nội Trợ, 45 tập (đàn ông làm nội trợ th́ chỉ biết nấu cơm chiên và ḿ gói, làm ǵ dài đến 45 tập?),  Có Thể Yêu Em Không, 25 tập (ngu ǵ mà ngu thế, chỉ cần nh́n ngón tay trái của em có đeo nhẫn hay không là biết ngay em độc thân hay lập gia đ́nh, làm ǵ cần đến 25 tập mới t́m hiểu ra được là có thể yêu em hay không?), Sao anh không dọn dẹp nhà, 2 tập (phim này đáng nhẽ phải dài hơn 200 tập v́ vợ tôi hỏi  tôi mỗi ngày), 90 Ngày, T́nh Lên Ngôi (phim này làm sao hấp dẫn bằng phim 9 Tháng Sau, Em  Có Bầu?) 

 

Không có ǵ làm tôi điên tiết lên bằng phim Trung Hoa hay Đại Hàn chuyển âm sang tiếng Việt. Tất cả âm thanh của phim chính bị cắt đứt, chỉ có hai giọng nói một đàn ông, một đàn bà nói cho tất cả các nhân vật trong chuyện. Tệ lậu nữa là có phim chỉ có một giọng người đàn bà thôi! Cái thú khi xem ciné là trông và nghe các nhân vật với chính giọng nói của họ diễn xuất thần sầu trong bối cảnh  đường xá, nhà cửa, thành phố sống động. V́ tài diễn xuất của các nhân vật trong phim quá thật, nó lôi cuốn ḿnh theo dơi chuyện phim từ đầu đến cuối. Trong khi xem phim bộ Đại Hàn th́ giọng nói của người đàn ông và đàn bà rề rề như tụng kinh, đọc lời đối thoại không một chút cố gắng diễn xuất nào cho ra hồn làm nhiều lúc tôi có cảm tuởng họ đọc nhanh cho hết chuyện phim để lănh tiền.

 

Mặc dù chính tôi sẽ nổi cơn điên khi chỉ thoáng nh́n hay nghe phim bộ Đại Hàn, tôi không bao giờ cấm cản vợ tôi xem (lư do không phải là v́ tôi quân tử quân kiếc ǵ cả, mà là v́ nàng nắm chủ t́nh h́nh như tôi đă nêu trên). Chỉ có một điều tôi yêu cầu nàng là nên xem trong lúc vắng mặt tôi ở nhà, hoặc vào pḥng đóng cửa lại xem một ḿnh. Càng cẩn thận hơn nữa, tôi đă gắn một hệ thống báo động trước cửa pḥng. Trước khi mở phim lên xem nàng chỉ cần nhấn nút báo động đó là kèn hú lên inh ỏi, loa phát thanh khắp nhà vang dội lời báo động: “Mẹ xem phim Đại Hàn, Bố con xuống hầm trú ẩn!” để  bố con chúng tôi có đủ th́ giờ nhanh chân đi trốn.

 

Tôi những tưởng nàng xem phim một ḿnh th́ kệ nàng, tôi không xem th́ kệ tôi. Thế nhưng nếu chuyện nó giản dị như thế th́ làm ǵ có chuyện xích mích. Chính tôi khi viết văn cũng vậy,  tưởng là chuyện viết văn của tôi không nệ hà ǵ đến nàng v́ trong khi tôi viết, nàng làm chuyện khác không ai đả động đến ai, thế nhưng không. Nàng than phiền tôi bỏ quá nhiều th́ giờ viết văn nên xao lăng gia đ́nh, vợ con, quên luôn cái trọng trách to lớn là phụ nàng lau dọn nhà cửa.  V́ thế chuyện nàng xem phim nó cũng ảnh hưởng gián tiếp đến tôi trong bao nhiêu lănh vực khác. Thức ăn chất lượng thuyên giảm v́ các món ăn nàng  nấu nhanh  nhanh cho xong. Chăn gối thay v́ có giờ Tí canh Ba  như ngày xưa, tôi chỉ c̣n giờ Tí canh… me:   leo vào giường nàng ngủ ngay mất đất, hậu quả xem phim quá lâu. Ủi quần áo (nàng giặt ủi quần áo cho tôi)  bị đ́nh trệ:  lắm lúc tôi vào sở với quần áo nhăn không ủi, ảnh hưởng tai hại một phần nào đến sắc đẹp trời cho của tôi. Tôi đă năn nỉ nàng hết lời, yêu cầu nàng giới hạn xem phim bộ v́ nó ảnh hưởng đến cuộc hôn nhân đằm thắm của chúng tôi, thế nhưng nói với nàng như nước đổ lá khoai, tâm trí nàng tối như đêm dầy như đất một khi đă lâm vào mê hồn trận phim bộ Đại Hàn.

 

Bao nhiêu nỗi bực dọc chồng chất dồn nén vào người không lối thoát, tôi mất b́nh tĩnh một hôm khi đi làm về nhà thấy nàng ngồi thả hồn vào chiếc TV xem phim bộ. Nghe giọng nói eo éo từ chiếc TV, tôi nổi nóng định đập vỡ nó, thế nhưng nghĩ lại thấy uổng tiền mua TV nên tôi kết liễu đời nàng. Thế là cả dời tôi không c̣n phải nghe phim bộ Đại Hàn nữa. Khi ra ṭa luật sư khuyên tôi  không nên  nhận tội v́  lư do mất lư trí với hy vọng toà sẽ xử tôi điên, bắt vào nhà thương điên chứ không cho vào tù. Tôi nghĩ lời khuyên của ông ta quả là diệu kế. Thế nhưng ngày ra xử án, công tố viên nhà nước khôn khéo hơn luật sư của tôi một nước. Ông ta cho tôi xem phim James Bond: tôi hồi hộp theo dơi. Ông ta cho tôi xem phim Chương Tŕnh Lúc Không Giờ  Thẩm Thúy Hằng: tôi ngồi xem run cầm cập. Ông ta cho tôi xem phim hoạt họa: tôi cười nắc nẻ. Thế nhưng đến khi ông ta cho tôi xem phim bộ Đai Hàn th́ tôi giận dữ chồm lên muốn đập vỡ  cái TV, thừa phát lại phải c̣ng tôi lại. Công tố viên mới tuyên bố với bồi thẩm đoàn là trí óc tôi c̣n minh mẫn, c̣n biết phân biệt phim hay phim dở, phim cười hay phim làm tôi nổi nóng nên tôi không thể nào điên. Bồi thẩm đoàn đồng ư và sau chỉ có nửa giờ thảo luận, kết án tôi tử h́nh.

 

Nhà tù San Quentin có lính kiểm soát chặt chẽ nhất ở California. Tử tội ở đây, 656 người, được giam ở ba nơi riêng biệt khác nhau:

 

-North-Seg, viết tắt của chữ North Segregation, dành cho tù gương mẫu không đánh nhau hoặc hăm dọa giết tù nhân khác.

-Adjustment Center: dành cho tù hung bạo nhất, và

-East Block: dành cho tù nhân không nằm trong hai loại trên.

 

Thế nhưng từ khi có đến mười hai ông chồng Việt Nam cũng bị kết án tử h́nh v́ tội giết vợ xem phim bộ Đại Hàn như tôi, tiểu bang California thiết lập thêm một nơi thứ tư dành cho chúng tôi ở chung với nhau để có cơ hội chia xẻ kinh nghiệm của ḿnh. Qua những buổi ngồi chung nói chuyện, tuy rằng chúng tôi đều giết vợ v́ không chịu nổi xem phim Đại Hàn, có một vài ông giết vợ v́ những lư do hơi khác một tí. Ông Thương Của Quư sau khi bị vợ hăm dọa là nếu mắng mỏ vợ ḿnh xem phim bộ, nàng sẽ chờ đến đêm khi đi ngủ sẽ thiến ông ta nên ông ta đành phải ra tay giết vợ truớc khi của ḿnh bị thiến. Ông Trần Liêm Sỉ nghĩ rằng vợ ông ta sẽ quảng cáo phim Đại hàn cho mấy cô bạn xem. Chồng của mấy cô ấy khi vợ  xem, không chịu được sẽ giết vợ nên ông ta cảm thấy xấu hổ, giết vợ ḿnh trước để những ông chồng khác khỏi có cái cơ hội giết vợ rồi vào tù một cách vô lư. Ông Đau Ruột Dư lấy nhằm bà vợ nấu thức ăn dở quá, bụng đau cả mười mấy năm, bây giờ vợ xem phim bộ nấu càng dở hơn trước nên ông ta thà vào tù ăn thức ăn tù nấu nhưng c̣n sống c̣n hơn là c̣n sống nhưng ăn thức ăn vợ nấu rồi sẽ chết. Ông Không Thích Tu từ khi vợ xem phim Đại Hàn bỗng nhiên mỗi tối trước khi đi ngủ biến nhà ông ta là chùa Pháp Quang, phong chức ông ta thành sư săi ngự trị ở chùa nên ông ta bực tức không chịu được…


Tôi biết chắc những ông chồng Việt Nam ngồi tù chờ chết như tôi ai cũng là những người hiền từ ở ngoài đời không bao giờ muốn gây sự với ai, không bao giờ muốn lời qua tiếng lại với ai, không bao giờ muốn đánh nhau với ai, thậm chí giết một con kiến thôi chúng tôi cũng  mấy ngày ăn ngủ không yên v́ cảm tưởng tội lỗi. Thế nhưng chỉ v́ những phim bộ Đại Hàn ghê gớm đó mà nó đă biến chúng tôi thành những kẻ điên loạn trong một vài giây phút ngắn ngủi tức giận điên cuồng mất hết lư trí không kiểm soát được hành động của ḿnh. Chúng tôi ngồi trong tù chờ ngày bị xử tử như thế này cũng phải, v́ nếu được tự do đến nhà người khác chơi mà nghe vợ con họ xem phim bộ Đại Hàn th́ chắc chắn chúng tôi sẽ điên lên lại gây ra án mạng nữa chứ không thôi. Ở trong tù th́ tôi khỏi phải tiếp xúc với ai, không c̣n có cơ hội bị nghe phim bộ Đại Hàn nên thể nào rồi tâm hồn tôi cũng sẽ an lành trở lại.  Mà tù ở đâu chứ tù Mỹ th́ sướng nhất thế giới rồi, pḥng ốc sạch sẽ, không phải đi làm công tác lao động, có sách đọc hằng ngày, có TV để xem mỗi tối, chương tŕnh ǵ cũng có. … Xin lỗi qúy vị cho tôi ngừng vài phút v́ anh bạn tù chung pḥng với tôi năy giờ tôi viết đến đâu th́ anh ấy đọc đến đấy, ra hiệu cho tôi ngừng viết v́ anh ấy có điều muốn nói…

 

-  Cái ǵ???? Bắt đầu tối nay nhà giam cho chiếu phim bộ Đại Hàn sáng trưa chiều tối trong tù hả? AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA…………..

 

Nguyễn Tài Ngọc