Nam Nữ b́nh quyền

 

Giống như phần đông các ông trên thế giới, mỗi bốn năm một lần khi có World Cup vào mỗi weekend khi không có việc ǵ làm, tôi xem trực tiếp truyền h́nh đá banh. Có những sự việc xẩy ra thời niên thiếu  khi  lớn lên dù hay dở đến đâu ḿnh vẫn thích v́ nó làm ḿnh nhớ lại kư ức xưa cũ: xem đá banh đem tôi về  dĩ văng thơ mộng của thời trung học.

Truờng của tôi là Trung Học Hùng Vương, giáp sau lưng là hăng làm bia hiệu Con Cọp trên đường Trần Hoàng Quân (bây giở đổi thành Đại Lộ Nguyễn Chí Thanh). Đối diện với hăng làm bia bên kia đường cách xa một block là Sân Vận Động Cộng Ḥa, mặt tiền là đường Nguyễn Kim, nơi chúng tôi tập thể dục hàng tuần. Một trường trung học cả trăm học sinh mà h́nh như chỉ có một huấn luyện viên thể dục, thảo nào mà mỗi lần có Đông Nam Á Vận Hội hay Á Vận Hội, nước Việt Nam được huy chương chỉ nhiều hơn đại cường quốc… Kampuchea. Toàn thể quốc gia chỉ có cái sân vận động Cộng Hoà để dành đá banh quốc tế, thế mà nó tiêu điều bẩn thỉu. Không biết vào năm nào, có thể vào khoảng 1970, thương phế binh ở khắp mọi nơi đổ xô vào SàiG̣n cắm dùi đ̣i trợ cấp nhà cửa. Một số chạy vào sân vận động, xây nhà dọc theo phía dưới của phần ghế xi-măng đối diện khán đài chính. Họ ở ĺ ra đấy, cảnh sát không đuổi được nên mỗi lần ban chiều có tổ chức đá banh quốc nội hay quốc ngoại  th́ những kẻ khốn cùng không có tiền mua vé như chúng tôi trả tiền tương đối rẻ cho họ rồi sáng sớm vào trong nhà họ trốn ngồi chờ cho đến chiều khi trận đá banh bắt đầu th́ chạy ra leo lên hàng ghế đá ngồi xem. Hoặc muốn rẻ nữa th́ đợi cho đến gần giờ đấu, hẹn họ chờ sẵn ở khu đất bên trong bức tường. Ở bên ngoài tường chúng tôi đem theo dây, chờ khi hai bên tường không có cảnh sát, quẳng dây lên bức tường Đông Bá Linh cao ṿi vọi rồi trèo dây leo vào. Nói nghe dễ nhưng đến ngày đá banh th́ khó c̣n hơn dân Bắc Hàn vượt tuyến Bàn Môn Điếm Cộng Sản để t́m tự do ở Nam Hàn. Bên trong lẫn bên ngoài tường đều có cảnh sát tuần tiễu, người đi xem đá banh cọp như chúng tôi hồi hộp như  đi vượt biên, nghẹt thở như phim Hitchcock v́ phải đợi đúng lúc cả hai bên trong và ngoài cảnh sát xao lăng, nhận được Morse code của bên trong đánh ra “tít, tít, t́, tít, t́, tít, tít…”  báo hiệu an toàn th́ cả đám mới quăng dây leo như bay trèo qua tường. Tôi chắc chắn là chúng tôi ai cũng phá kỷ lục leo tường cao năm mét không đầy ba giây đồng hồ, nhưng tiếc rằng lúc ấy không có Guinness Book of World Records có mặt để trao bằng ban khen chứng nhận.

Những trận túc cầu quốc tế World Cup như thế này năm nào người xem cũng phá kỷ lục nên như là Olympics, các quốc gia trên thế giới tranh nhau trả tiền khổng lồ cho FIFA để nước ḿnh được chọn làm địa điểm tổ chức. Người ta ước lượng trong trận đấu giữa Hoà-Lan và Ba-Tây vừa rồi, 60% dân Hoà-Lan nghỉ việc làm để xem trực tiếp truyền h́nh.  Khỏi cần nói chắc ai cũng biết đây là World Cup dành riêng cho phái nam. Phái nữ có World Cup riêng, cũng tổ chức bốn năm một lần, lần kế tiếp vào năm tới ở Đức. Nhưng khác với World Cup của đàn ông với cả trăm quốc gia đá ṿng loại, 32 quốc gia vào chung kết World Cup, World Cup đàn bà chỉ có vỏn vẹn vài chục nước, với 16 quốc gia vào chung kết. Đàn bà đá banh th́ chả ai thèm xem, như đàn bà đánh bóng rổ vậy. Lư do rất dễ hiểu: đàn ông sức mạnh hơn đàn bà, chạy nhanh hơn đàn bà, dai sức hơn đàn bà, chuyền banh đi như sao xẹt trong khi đàn bà chuyền banh nhanh như vận tốc xe cộ ở SàiG̣n. Từ đá banh, bóng rổ, bóng chuyền đến bơi lội, chạy đua, tennis…, bất cứ môn ǵ có dùng thể lực là đàn bà thua  đàn ông xa lắc xa lơ. Ấy thế mà từ ngày vợ tôi sang nước Mỹ, nàng bị ảnh hưởng tuyên truyền của phụ nữ Mỹ, cứ khăng khăng là đàn bà bằng đàn ông, nam nữ b́nh quyền. Môn tennis chẳng hạn, đàn bà đánh làm ǵ thắng đàn ông. Đàn ông đánh đến năm sets trong khi đàn bà đánh chỉ có ba sets, vậy mà phụ nữ đ̣i và thành công v́ trong bốn giải tennis danh tiếng trên thế giới: U.S. Open, Wimbledon, Roland Garros, Australian Open, tiền thưởng cho đàn bà nâng cao bằng tiền thưởng cho đàn ông.

Tôi hoàn toàn đồng ư là nếu quốc gia nào có một phong tục hay, chúng ta cần học hỏi. Thế nhưng cái văn hóa nam nữ b́nh quyền này của nước Mỹ cần đem ra mổ xẻ v́ rơ ràng là đàn bà không thể nào bằng đàn ông, và đàn ông ở nước Mỹ quá thiệt tḥi: đàn bà luôn được đối xử là công dân cấp một, trong khi đàn ông chỉ là công dân cấp hai.

Năm 1789, Quốc Hội Hoa Kỳ cùng đa số tiểu bang  thông qua 10 đạo luật bổ sung về nhân quyền (Bill of Rights) cho cả nam nữ công dân nuớc Mỹ. Năm 1920, quyền cuối cùng đàn ông có mà đàn bà không có là quyền bầu phiếu, được bổ sung vào hiến pháp:  đạo luật bổ sung thứ 19 cho phép đàn bà bỏ phiếu. Như thế là tất cả quyền ǵ đàn ông có th́ đàn bà cũng có trong hiến pháp. Thế nhưng được voi đ̣i tiên, đàn bà nghĩ như thế vẫn chưa đủ và với sự đồng lơa của các nam dân biểu, nghị sĩ… phản động, vào  năm 1972 Thượng Viện và Hạ Viện Hoa Kỳ thông qua đạo luật đề nghị bổ sung Nam Nữ b́nh quyền ERA (Equal Rights Amendment). Lưỡng viện Quốc Hội chấp thuận chưa đủ: một đạo luật muốn trở thành hiến pháp phải có ¾ (38) tiểu bang đồng ư. Quốc Hội do đó đặt thời gian bẩy  năm để 50 tiểu bang có th́ giờ biểu quyết. Thế nhưng đến năm 1979 khi măn hạn, chỉ có 35 tiểu bang đồng ư. Năm 1978, Quốc Hội ngoan cố gia hạn thêm ba năm để t́m thêm ba tiểu bang nữa chấp thuận , thế nhưng thay v́  t́m thêm được tiểu bang chấp thuận, họ lại mất thêm năm tiểu bang cũ đổi phiếu thoả thuận thành phiếu chống. Năm 1982, không t́m đủ 38 tiểu bang chấp thuận, đạo luật Nam Nữ b́nh quyền, Equal Rights Amendment, chết ngắt, không trở thành hiến pháp.

 

Tại sao một ư kiến thật đơn giản như nam nữ b́nh quyền được các bà Mỹ thuộc loại xách động quần chúng, các bà thuộc loại đàn ông ra đường phải tránh né v́ tránh voi chẳng xấu mặt nào, các bà thuộc loại đêm khi đi ngủ mấy ông chồng phải thức trắng đêm khuya viết lại nhật kư của hai đứa ḿnh v́ sợ một khi nhắm mắt th́ sẽ bị ám sát, hô hào vận động Quốc Hội biểu quyết thông qua nhanh chóng nhưng lại không t́m đủ 38 tiểu bang chấp thuận? Lư do rất đơn giản: “Too good to be true”, quá tốt, quá dễ để là sự thật.  Họ xớn xác đ̣i đặt luật  phụ nữ có quyền  bằng nam giới nhưng không nghĩ đến hậu quả xâu xa của việc nam nữ b́nh quyền: Đàn bà  phải đăng kư động viên chiến tranh như đàn ông,  khi có chiến tranh phải ra trận như đàn ông. Luật lao động bảo vệ đàn bà là phái yếu hiện thời sẽ bị hủy bỏ v́ nam nữ b́nh quyền. Trong trường hợp ly dị có con, không ít th́ nhiều đàn bà sẽ không được xử lợi thế hơn đàn ông như bây giờ. Khi khám phá ra những bất lợi gặt hái nếu đ̣i nam nữ b́nh quyền, các bà chợt bừng tỉnh cơn mơ, chợt phác giác sự thật mất ḷng, yên thin thít không đ̣i thêm yêu sách ǵ nữa. Các tiểu bang c̣n lại bỏ phiếu chống, và v́ như thế đạo luật bổ sung Nam Nữ b́nh quyền ERA trở nên con đ̣ đưa xác.

 

Đàn bà không bằng được đàn ông, đạo luật ERA đă chứng minh tỏ tường như vậy. Nhưng ở nước Mỹ văn minh nên cho dù không bằng đến đâu,  đàn bà luôn được tôn trọng. Một người cần sang sống ở các nước Ả Rập vài ngày để cho thấy bên đó họ khinh rẻ đàn bà đến chừng nào. Ở Saudi Arabia, ngoài việc đàn bà đi ra đường phải dùng cái áo choàng như thần chết trùm kín người từ đầu đến chân, đàn bà không được lái xe, không được đi đâu một ḿnh nếu không có giấy phép của chồng hay bố mẹ, không được đi chơi riêng với đàn ông nếu người đó không có liên hệ ruột thịt gia đ́nh… Ngày 11 tháng 3 năm 2002, một đám cháy xẩy ra ở một trường học ở Mecca, 15 nữ học sinh chết cháy và 50 cô bị thương v́ cho dù trong cơn hỗn loạn, nhà trường không cho phép học sinh nào rời khỏi phạm vi nhà trường nếu không có khăn hay áo choàng che người!

 

Ngược lại, đàn bà ở Mỹ th́ lúc nào cũng được đối xử lối thượng cấp. Đi xe bus hết ghế ngồi  có một cô lên xe không có chỗ là tự khắc đàn ông đứng lên nhường chỗ cho Mademoiselle. Đi shopping với vợ, vợ chỉ mua có một cái áo, tuy là tiệm gói trong một xách tay giấy to khổng lồ nhưng nhẹ tưng, chồng cũng phải xung phong làm nghĩa cử hào hùng  Để anh xách cho em”, sợ rằng em shopping nhiều quá tay cầm xách nặng, bắp thịt con chuột của em có thể nổi cuồn cuộn bằng dũng sĩ Spartacus chăng.  Khi đi xe hơi th́ phải nhanh chân mở cửa, đóng cửa xe  cho nàng để nàng có cảm tưởng nàng là mệnh phụ phu nhân c̣n ḿnh là tài xế trời cho xấu.  Đi ăn nhà hàng là trăm lần như một bồi dọn thức ăn cho đàn bà trước, mặc cho đàn ông đói meo; mà đáng lư ra phải dọn cho đàn ông trước v́ đàn bà cần diet , ai cũng muốn gầy. Vô lư hơn nữa là đến khi trả tiền, thay v́ đưa check cho đàn bà th́ bồi lại đổi ưu tiên chọn mặt gửi vàng, t́m  người đàn ông để làm cử chỉ cao-đẹp-nhưng-đau-ḷng là móc bóp trả.

 

Có một bận ở trong sở làm, tôi phải đi bộ cùng một cô Mỹ từ văn pḥng ra khu gửi hàng hóa. Tôi đi khá nhanh, không để ư  cô ấy lẽo đẽo đi sau lưng cho đến lúc cô ấy mới nói với tôi đi chậm lại v́ ở Mỹ không phải như Việt Nam đàn ông đi trước, đàn bà đi sau mà là hai người b́nh quyền đi song song cùng một lúc. Cô này là một trong những người Mỹ tiêu biểu gieo ảnh hưởng xấu xa đến các phụ nữ Việt Nam ở Hoa Kỳ. Tuy rằng đàn bà không bằng đàn ông nhưng các bà vợ Việt Nam ai cũng muốn có quyền b́nh đẳng trong liên hệ vợ chồng: nàng có quyền đi shopping, có quyền xem phim bộ, có quyền theo mốt thời trang, trong khi các ông chồng có quyền làm vườn, có quyền cắt cỏ, có quyền đem thùng rác đi đổ rác, có quyền dọn nhà. Quyền ǵ ông chồng nào cũng có chỉ ngoại trừ một quyền là phê b́nh thức ăn vợ nấu.

 

Đàn bà không thể nào bằng đàn ông, khi nói về thể lực, thể thao. Các đội banh túc cầu, bóng chuyền  phụ nữ chuyên nghiệp trên nước Mỹ lỗ lă cả triệu bạc v́ không ai mua vé xem. Thế nhưng suy nghĩ cho kỹ, tôi không nên than phiền vợ tôi đua đ̣i theo phụ nữ Mỹ đ̣i quyền b́nh đẳng mà cứ nên im lặng không than phiền v́ may cho tôi, nàng thích đi shopping để chưng diện và trang điểm như một model, giống những cô mà đàn ông sẵn sàng mua vé xem như thi hoa hậu, chứ không phải nàng là nữ lực sĩ vô địch con kiến càng với cặp đùi to hơn cột đèn đường, bắp thịt tay to hơn dây cáp treo cầu Cựu Kim Sơn, ngực dẹp như bánh tráng ăn thịt ḅ bẩy món. Với một cô vợ là lực sĩ con kiến càng kiểu này, cặp đùi siết chặt tôi trong khi ân ái th́ bảo đảm một buổi sáng đẹp trời báo Simi Valley sẽ đăng tin cảnh sát khám phá tôi trên giường với gương mặt tím ngắt, tái mét, chết trong đêm hôm trước như Lư Tiểu Long đă chết trên giường khi ân ái với cô đào Betty Ting Pei. Sự khác biệt lớn lao ở đây là Lư Tiểu Long chết trong sung sướng cực độ, trong khi tôi chết trong kinh hoàng khủng khiếp!

 

Nguyễn Tài Ngọc

 

 

Betty Ting Pei

 

 

 

Female Body Builder