Lời trăn trối

 

Ngày mai tôi có hẹn giải phẩu buổi chiều bốn tiếng đồng hồ, sẽ được đánh thuốc mê v́ cuộc giải phẫu tương đối phức tạp. Đây là nước Tây Phương văn minh tân tiến chuyện ǵ dân chúng thưa kiện cũng được, phi lư đến đâu nhiều lúc vẫn  được xử thắng nên trước khi mổ bệnh nhân kư giấy đồng ư đă duyệt qua tất cả những nguy hiểm có thể xẩy ra, pḥng trường hợp khi mổ ḿnh quyết định đi theo Công Chúa Diana.  Mặc dù người giải phẫu là láng giềng cạnh bên nhà  anh ta cùng tôi theo đảng Cộng Ḥa, cái cơ hội người giải phẫu thuộc phe đối lập Dân Chủ có thể âm thầm nhân cơ hội mổ thủ tiêu tôi không thể nào xẩy ra, tôi vẫn có một lo ngại nhỏ nhoi là lúc mê thiếp đi trên bàn mổ tôi có thể sẽ đi luôn không hẹn ngày về. Có vài người trẻ hơn tôi đă đột ngột từ giă cơi đời không lời trăn trối nên không muốn lập lại lỗi lầm của họ, đề pḥng trường hợp đáng tiếc có thể xẩy ra, tôi muốn viết vài ư nghĩ thiển cận để vợ tôi có thể biết rơ ràng ư của tôi khi tôi chết.

Khi một người mất, việc đầu tiên người c̣n lại phải lo là vấn đề chôn cất. Tôi sinh sống cuộc đời giản dị, lúc c̣n sống không bắn pháo bông ầm ĩ th́ khi chết cũng muốn âm thầm như tiềm thủy đĩnh tuần dương dưới đáy biển, thiêu xác đi cho xong. Đốt xác cái lợi đầu tiên là vợ con lương tâm không bị cắn rứt khi vào nhà quàn. Ngồi xuống nghe nhân viên  của họ phân bày tỏ tường nên mua quan tài  loại nào, bảo đảm gia đ́nh sẽ tá hoả tam tinh v́ lựa chọn không phải một mà là cả chục thứ khác nhau với giá tiền đắt/rẻ cách nhau xa vời diệu vợi c̣n hơn khoảng cách từ trái đất đến mặt trăng, không biết nên chọn cái nào. Muốn mua quan tài rẻ cho chồng nhưng khách đến thăm viếng thấy linh cữu chồng sẽ phê b́nh rẻ quá, tội nghiệp cho chàng nên phải mua cái đắt hơn. Nhưng đắt hơn như thế nào? Quan tài làm bằng gỗ ghe đánh cá sắp mục hay gỗ lim mầu tím hoa sim? Quan tài có trang bị âm thanh tuyệt hảo THX Sound với màn ảnh đại tuyến phẩm chất tốt High Definition hay quan tài có trang bị máy điều ḥa không khí 24 giờ một ngày? Quan tài với vải trắng tầm trường hay bọc da tốt nhất của ḅ cao cấp từ xứ cao-bồi Texas? Quan tài không có ǵ hết hay trang bị với điện thoại di động free unlimited text message? Quan tài tay cầm làm bằng ống nước do công-ty sắt thép Thủ Dầu Một chế tạo hay bằng i-nốc-xi-đáp mạ vàng 24 cà-ra phẩm chất siêu tốt? Bao nhiêu những lựa chọn nan giải mà cái đắt nhất với đầy đủ vật liệu sang trọng, máy móc tinh vi có thể làm cho người c̣n sống trả tiền góp ba mươi năm vẫn chưa hết méo mặt. Do đó đốt là tốt nhất. Đốt th́ đẹp đến đâu cũng vào lửa cháy nên vợ tôi chỉ cần trả tiền cho cái quan tài rẻ nhất đóng bằng mạt cưa. Tiền dư c̣n lại để nàng mua thêm hai, ba, hay chục cái ví Louis Vuitton th́ c̣n có lư hơn.

Xác tôi khi thiêu xong th́ để nhà quàn họ đem đi vất ở băi rác của sở Vệ Sinh Đô Thành là xong. Không nên lấy đem về nhà làm ǵ v́ một đời người đă chấm dứt. Người ở lại tuy đau buồn trong những ngày tháng đầu tiên mất mát người thân nhưng không có lư do ǵ bắt người sống cứ khư khư giữ cái b́nh tro để nhớ đến tôi v́ không thể nào mang người chết trở lại trong đời sống. Vả lại, vợ tôi vẫn c̣n thân h́nh hấp dẫn và một đời sống kéo dài chờ đợi trước mắt, tôi chết đi th́ nàng nên tái giá. Tái giá hay tái nạm xong, lấy chồng mới về nhà th́ thế nào vợ chồng cũng t́nh tự vào giờ Tí canh ba. Vợ chồng t́nh tự mà có tôi nằm trong cái b́nh trên bàn thờ quan sát tất cả hành động và cử chỉ của hai người th́ bảo đảm  ông chồng mới sẽ teo ….(ṭa soạn tự ư đục bỏ) , làm thế nào ông ấy tŕnh diễn hết khả năng của ḿnh được?

Nhỡ có một người nào mách kế vợ tôi đem tro tôi lên chùa cúng 49 ngày, không có tro của tôi nàng cũng sẽ khỏi mất công hoang mang làm theo lời đề nghị v́ khi đến đó, nàng sẽ khám phá ra cuộc đời rất ư là vô cùng phức tạp: nên để tro tôi ở đâu? Tầng dưới cho dễ thấy, linh hồn tôi sẽ được chiếu cố đặc biệt, được tụng kinh hằng ngày để sớm được siêu thoát hay tầng trên cao khuất bóng người đời xa mặt cách ḷng không ai để ư, ít người chiêu đăi cúng kiến? Hai vị trí để tro khác nhau th́ dĩ nhiên tiền cúng oản cũng khác nhau. Tuy rằng sẽ nhức đầu không biết chọn thứ đắt hay rẻ, tôi biết tính vợ tôi cũng hà tiện giống tôi, nàng sẽ hỏi tại sao phải cúng 49 ngày mà không cúng  chín tháng mười ngày, hay tốt hơn nữa, đốt ngắn giai đoạn, chỉ cúng bẩy ngày th́ giá tiền có rẻ 1/7 hơn là 49 ngày hay không? V́ thế, vất tro đi không đem về nhà là thượng sách.

Tôi nói với vợ tôi rất nhiều lần là khi tôi chết, đốt xác xong xuôi đâu đấy rồi hăy thông báo với người thân và bạn bè, đừng làm lễ lộc ǵ cả. Người thân thuộc liên lạc thường xuyên khi c̣n sống nên sự liên hệ mật thiết đó đă quá đủ, không cần nhọc ḷng họ đến một lần nữa để tỏ ḷng kính trọng người chết lần cuối cùng. Nếu vợ tôi v́ thương tôi quá mà cứ muốn tổ chức một buổi lễ cho người đă khuất th́ đừng mời gia đ́nh bạn bè thân thuộc mà mời những người không thích tôi hay tôi không thích khi c̣n sống. Họ sẽ nể t́nh là “nó” đă chết nên dĩ nhiên sẽ đến viếng tôi một lần cuối cùng. Trong giờ thăm viếng này, nhà quàn nên để đèn leo lét mờ mờ ảo ảo, bật nhạc rùng rợn của chương tŕnh lúc Không giờ, mở âm thanh phát ra tiếng kẽo kẹt của xác chết bị treo cổ đong đưa qua lại…, tóm lại khung cảnh càng ghê rợn ma quái chừng nào th́ càng tốt chừng ấy. Không một người nào nên ở trong pḥng quàng xác của tôi, và những người tôi không thích hay không thích tôi chỉ nên cho vào một lần một người. Bước vào pḥng dĩ nhiên là họ sẽ nổi da gà, chỉ muốn rời pḥng cho nhanh nên khi họ đến bên quan tài tôi lẩm bẩm: “Ngọc, tôi với anh không thích nhau, thù oán ngút trời nhưng nếu anh có sống khôn thác thiêng….”, chờ cho họ vừa nói đến đấy tôi sẽ trong quan tài ngồi bắn dậy. Bảo đảm không cần tôi nói “oong” “đơ” ǵ hết, từng người một sẽ đứng tim theo tôi đi đoong về chín suối.

Tôi thường nghe nhiều người, hoặc tôn giáo, giảng đạo đức khi ḿnh gần ĺa cơi đời th́ nên lấy t́nh thương xóa bỏ hận thù, mọi oán hờn nên dẹp bỏ. Tôi thật t́nh không hiểu triết lư này. Tại sao lúc c̣n sống ḿnh không bắt tay làm lành mà đợi đến lúc chết mới làm?  Dẹp thù oán khi c̣n sống th́ hai bên  c̣n cơ hội giao dịch, thư từ thăm hỏi hay có cơ hội đến viếng thăm nhau, chứ chết rồi hai người sống chết không gặp nhau nữa th́ ḥa giải làm ǵ?  Hay cái lư do ḿnh nên bỏ hết tất cả sự giận hờn, oán ghét người khác khi gần chết là v́ tâm hồn ḿnh sẽ được nhẹ nhàng thanh thản, được nhẹ tội hay không c̣n tội để ḿnh được lên thiên đàng hay hóa sang kiếp khác? Nếu câu trả lời là như thế th́ ḿnh tha tội hay làm ḥa với người khác v́ quyền lợi ích kỷ riêng của ḿnh. Tôi không muốn là con người mâu thuẫn. Ḿnh đă không thích người nào th́ chết là cơ hội cuối cùng để tỏ cho người ấy biết ư tưởng thật sự của ḿnh, nằm trong ḥm rồi ngồi dậy bất ngờ cho họ kinh ngạc tắt thở để ḿnh cười hả dạ nơi …địa ngục.

Một lư do nữa tôi muốn vợ tôi không nên tổ chức lễ liếc ǵ cả khi tôi chu du miền tiên cảnh v́ tôi không muốn mọi người không nói sự thật. V́ lịch sự và v́ không muốn tang gia thêm bối rối, ai cũng nói cái hay cái tốt của người chết mà không nói về cái xấu của người ấy ở những buổi lễ an táng: “Richard có tính thương người. Ngoài vợ ra, ông ta c̣n thuơng bao nhiêu cô khác nữa như là  Linda, Jill, Janet….”, “Bà Elizabeth là người thương chồng, mỗi khi đi đâu xa một ḿnh, đến bữa ăn trưa hay tối thay v́ ăn một đĩa steak th́ bà ăn hai đĩa để nhớ đến chồng.”, “Ông Tom là người có ḷng hảo tâm, có một business trốn thuế để có dư tiền dâng cho nhà thờ vào mỗi sáng Chủ Nhật”, “Ông Tửng là người có ḷng thờ phượng Chúa” (thật ra khi c̣n sống ông ta đi nhà thờ bốn tháng một lần), “Bà Tư Mắm là một Phật tử sùng đạo” (mỗi năm chỉ vào dịp Giao Thừa bà Tư Mắm mới lên chùa xin sâm)…

Tôi không muốn khách sáo như Bắc Kỳ Hà Lội, ḿnh có sao th́ nên nói vậy, cả cái hay lẫn cái dở. Tội lỗi của tôi trong suốt cuộc đời nếu liệt kê ra có lẽ dài hơn quốc lộ số Một. Khi mười tuổi tôi đă làm tiền cô bạn gái ở nhà bên cạnh, đ̣i cô ta cho tôi mười đồng, nếu không th́ tôi nghỉ chơi cô ấy ra. Năm lớp nh́ làm Liên Toán Trưởng, anh chàng Tấn phải hối lộ tôi nửa trái ổi để tôi không ghi tên Tấn lên bảng về tội nói chuyện trong lớp (bây giờ nghĩ lại tôi mới nhận thức  ra là ông Thầy Tiểu học của tôi quá ác. Ông ta dùng tôi làm điềm chỉ viên, bắt tôi lên trên bảng nh́n xuống lớp xem đứa nào nói chuyện trong khi ông ta chấm bài th́ ghi tên nó lại trên bảng. Khi chấm xong, ông ta gọi tuần tự từng đứa lên rồi dùng thước khẻ tay tụi nó. Một con người mang bạn ra tố cáo như tôi th́ chết đi cho rồi, không c̣n danh dự ǵ để sống). Khi đi gác nhân dân tự vệ, tôi dùng báng súng gơ cửa ḷ bánh ḿ bao nhiêu lần để xin bánh ḿ ăn. Khi c̣n độc thân đi làm, ngày nào mẹ tôi cũng làm cơm cho tôi mang theo ăn trưa, nhưng có nhiều hôm ngán quá tôi đổ cơm vào sọt rác, mang hộp không về nói láo với mẹ là tôi đă ăn rồi.  Năm tôi học lớp 11, tôi và một anh bạn tên Trung,  hai đứa xanh xao gầy ṃn nh́n vào khe sông trông anh ốm yếu ho hen, nếu ở vào thời đại Lê Ngọa Triều th́ chắc chắn chúng tôi làm quan văn chứ không là quan vơ. Một lần chúng tôi gia nhập một nhóm bạn trai cùng lớp đầu trâu nhưng không mặt ngựa, cô hồn nhưng không du đăng, đứng ngắm gái ở cổng sau. Thế rồi không biết v́ một lư do ǵ (chắc chắn là v́ con gái nhưng tôi không nhớ tại sao), một nhóm con trai Chu Văn An đi qua gây hấn, hai bên choảng nhau. Tôi và Trung  làm ǵ mà oai-nghi anh-hùng dũng-mănh bạo-phổi lạy-trời-không-sợ-súng như mấy anh con trai trong nhóm lớp tôi mặt đối mặt với địch thủ trường khác,  xung Đông kích Tây, khiêng ghế, xách cây đập kẻ thù? Trái lại hai đứa tôi mặt xanh tái mét đứng xa xa vào một góc không cho địch quân thấy ḿnh, không dám tham chiến. Một lúc sau th́ có hai anh Chu Văn An bị lũ bạn tôi đánh cho xiểng niểng hoa lá cành, mắt không thấy đường, chập choạng rút lui vào chỗ chúng tôi đứng. Thằng Trung lúc ấy mở cái cặp của nó ra. Tôi nh́n qua th́ thấy trong cái cặp nó có hai cây ba-toong Lư Tiểu Long ba khúc dính liền bằng dây xích. Nó cầm một cái rồi đưa cho tôi một cái. Hai chí lớn gặp nhau, không cần nói cho trùng  ư mà hai đứa chúng tôi mỗi thằng dùng ba-toong gơ một cú mạnh hơn trời giáng vào đầu hai anh chàng kia.  Vừa gơ xong, v́ sợ đám Chu Văn An nhận diện để sau này trả thù, Trung thâu hồi ba-toong Lư Tiểu Long vào trong cặp rồi hai đứa tôi cùng …chạy vắt gị lên cổ về lớp không dám nh́n hai anh chàng kia đang bỏ chạy có cờ. Chúng tôi chạy không dám ngoảnh đầu ngó ra đằng sau, bỏ lại bạn trai c̣n đang đánh nhau ủm tỏi!

Ấy chỉ là nói về tội lỗi tôi đă làm, c̣n nói đến cá tính th́ c̣n tệ hại hơn nữa. Cáu kỉnh, khó chịu, gắt gỏng, không nhường nhịn ai khi nói về lập trường sống ḿnh tin theo…Nếu tổ chức lễ an táng th́ mọi người chỉ nói những điểm tốt về tôi (đếm được trên đầu ngón tay), chẳng có ai sẽ nói về những cái xấu (nhiều hơn tóc trên đầu), thành ra tốt hơn tôi nên ra đi một cách âm thầm không lễ nghi quái kiếc ǵ cả.

Một quan tài đắt tiền, một buổi lễ trịnh trọng, một chỗ chôn quư phái chỉ dành cho những người quư hóa giá trị đời sống hay cái chết theo lập trường của họ. Riêng tôi, tôi chào đời không kèn không trống, không của cải, không người thân, không bạn bè th́ nếu tôi có chết, t́nh huống cũng nên xẩy ra giống như vậy. Gia đ́nh tôi chạy loạn hai lần, bố tôi năm 1954 và tôi năm 1975. Lần nào chúng tôi cũng chỉ có mảnh áo trên thân nên hai lần ly loạn dậy cho tôi biết giá trị của của cải trong đời sống là vô nghĩa. Sống đă vô nghĩa th́ chết đi mọi sự lại càng chẳng có nghĩa lư ǵ. Nếu khi chết vợ tôi chỉ cho tôi mặc mỗi một chiếc quần xà- loỏn khi đem đi thiêu th́ tôi cũng rất thoải mái không phiền hà, đêm nhất định sẽ không hiện về hỏi thăm tí huyết vợ v́ cái quần xà-loỏn đó không theo được với tôi về phương trời xa xăm không một ai biết.  Nhưng ngược lại tôi biết 100% những    sẽ đi với tôi khi tôi chết, và chỉ có những điều này tôi mới thật sự quư trọng v́ họ đă dành cho tôi khi tôi c̣n sống: t́nh cảm mật thiết của vợ con, của bố mẹ anh chị em, của gia đ́nh và của bạn bè thân thuộc.

Nguyễn Tài Ngọc