Đi tuần thành phố

 

 

Tính đến nay tôi đă học được ba tuần khóa Simi Valley Police Department Citizens Academy. Tối Thứ Bẩy hôm nay tôi được dịp đi cùng một xe cảnh sát tuần tiễu thành phố xuất đêm từ 6 giờ đến 10 giờ. Vừa ngồi vào trong xe đă có điện thoại gọi xe cảnh sát đến căn nhà số 1083 Devonshire, quân cướp đột nhập và bắn người trong nhà. Một đứa bé con nhanh trí trốn dưới hầm nhà gọi số điện thoại khẩn cấp 911. Anh cảnh sát mở c̣i hú inh ỏi lái nhanh cấp kỳ đến địa điểm. Chúng tôi là đơn vị cảnh sát đầu tiên đến căn nhà bị ăn cướp nhưng vừa đậu xe, quân cướp trong nhà đă bắn vài phát vào hướng xe chúng tôi. Anh cảnh sát  núp sau cửa xe, ra hiệu cho tôi dùng khẩu súng anh đă chỉ cho tôi lúc ban đầu. Tôi gật đầu, nâng khẩu súng phóng SAM (surface to air missile) FIM-92 Stinger lên vai, bóp c̣ ngay lập tức. Chiếc missile đâm vào căn nhà nổ một tiếng đùng to khủng khiếp, tạo nên một khối lửa khổng lồ như bom nguyên tử rớt xuống thành phố Nagasaki và chỉ trong tích tắc san bằng mấy căn nhà cùng một lúc.

 

Bạn đọc đến đây đă bất tỉnh v́ sự nguy hiểm chết dễ như trở bàn tay của ngành cảnh sát, hay v́ tôi vừa mới xuất quân đă đụng trận kinh hồn th́ xin tự động ra sau nhà chỗ để lu nước lấy gáo dội vào mặt ḿnh cho tỉnh dậy v́ những ǵ tôi vừa viết bên trên chỉ xẩy ra trong giấc mơ khi tôi ngồi đợi xe cảnh sát đến đón. Hơn nữa, Simi Valley là thành phố nhỏ 119,000 dân, mỗi năm chỉ có một hay hai người bị giết, không thấm thía ǵ so với ở thành phố Los Angeles gần bốn triệu dân với khoảng 500 người bị cướp bóc, băng đảng giết chết mỗi năm.

 

Điều kiện gia nhập cảnh sát chỉ cần học xong Trung học, lương bắt đầu khoảng $53,000 một năm. Số tiền này chưa kể đến những quyền lợi rất tốt kèm theo như y tế, bảo hiểm sinh mạng, có tiền hưu khi về già không bị giấy phạt khi chạy xe quá tốc độ, sáng sớm đến những tiệm bán doughnut được ăn miễn phí, dùng xe nhà nước đến thăm bồ nhí trong khi làm việc…. Kỹ sư phải học thêm bốn năm đại học mà lương bổng hay quyền lợi không được bằng như vậy. 

 

Anh chàng cảnh sát đi với tôi hôm nay rất trẻ, ch́a tay bắt tay tôi:

 

-Hello, tên tôi là Andy.

-Tên tôi là David. Trông anh rất trẻ, anh bao nhiêu tuổi, ở đâu? Tôi hỏi.

-25. Tôi ở đây, Simi. Ngày xưa Trung học tôi học trường Royal. 

-Con gái lớn của tôi cũng 25, ngày xưa cũng học Royal.

-Vậy sao? Có thể tôi biết cô ta. Tên cô ấy là ǵ?

-Linh. Tôi trả lời.

-Linh?

 

Và với câu hỏi, Andy móc túi lấy chiếc iPhone lí hoay lí hoách và rồi cho tôi xem h́nh một cô gái trong Facebook, h́nh con gái tôi! cho tôi biết là thỉnh thoảng bạn cũ vẫn liên lạc với nhau trong Facebook. Nói chuyện một chốc nữa th́ chúng tôi lại khám phá ra cả bố mẹ Andy đều cùng bằng tuổi vợ chồng tôi. V́ có trường hợp giống nhau và quen nhau hi hữu như vậy nên trong suốt giấc canh bốn tiếng tôi đi với Andy, cả hai đều thấy thoải mái không ngại ngùng.

 

Vật đầu tiên Andy chỉ cho tôi khi ngồi vào trong xe là máy computer. Tất cả mọi hoạt động diễn tiến đều xẩy ra trên computer: GPS, vị trí của các xe đi tuần, xe nào bận, xe nào không bận, xe bận th́ việc phải giải quyết là việc ǵ: ăn cướp, bắt vi phạm luật lệ lưu thông, nhà có người bị hành hung, t́m người vô gia cư dân chúng than phiền….Một lần trong lúc lái xe, Andy thấy một chiếc xe với miếng giấy phép thuế lưu thông nhỏ dán trên bảng số bị măn hạn. Anh ta vừa lái vừa đánh máy bảng số vào trong computer. Chỉ trong vài giây computer hiện lên tất cả những tin tức liên quan đến bảng số đó, kể cả việc thuế lưu thông của xe đó c̣n hiệu lực, người ấy chỉ quên dán miếng giấy phép thôi.

 

Thành phố Simi được chia ra làm sáu khu vực, mỗi người cảnh sát có trách nhiệm xem khu ḿnh được chỉ định, và trong trường hợp của Andy, anh ta xem khu vực số 4. Họ không dùng tên khi liên lạc với nhau nhưng dùng mật số. Tên Andy dùng hôm nay là 4P1: 4 là số vùng, P là chữ tắt của chữ Patrol, và 1 là người số 1 trong canh đêm đó. Tôi ở Mỹ 35 năm, nhưng mỗi lần lái xe đặt mua thức ăn ở McDonald’s hay những chỗ DriveThru tương tự, có nhiều lúc qua hệ thống liên lạc intercom, tiếng người nói bị nḥa nhiều lúc nghe không hiểu phải yêu cầu họ lập lại. Hệ thống liên lạc trong xe cảnh sát c̣n tệ hơn nữa.  Ngồi nghe chỉ hiểu chừng 75% làm tôi thật xấu hổ cho chính ḿnh ở nước Mỹ bao nhiêu năm mà vẫn không hiểu. Thế nhưng khi Andy, người Mỹ trắng, thú nhận th́ tôi mới thở phào nhẹ nhơm: Anh ta nói vào giai đoạn mới bắt đầu làm việc, chính anh ta là Mỹ mà khi nghe trên hệ thống liên lạc nhiều lúc anh ta cũng không hiểu họ nói ǵ! Đă vậy, cảnh sát nói chuyện với nhau dùng toàn mật khẩu làm anh ta không làm sao nhớ hết nổi. Thí dụ:

 

10-4 : đă nhận.

11-41: cần xe cứu thương

11-80: xe đụng, trọng thương

242: bị hành hung

245: hành hung với vũ khí chết người

502: say rượu lái xe….

 

Điện thoại tổng đài gọi tới chuyện đầu tiên: Một bà muốn cảnh sát trục xuất bạn con trai bà ta ra khỏi nhà. Khi đến nơi , người gọi là một bà khoảng 70. Bà ta than phiền con trai rủ bạn xấu về nhà nhậu nhẹt thức khuya làm bà ta mất giấc ngủ. Khi xem căn cước của người con trai, 47 tuổi, Andy hỏi bà ta con trai bà đến nhà chơi lâu chưa. Bà già trả lời là không, hai mẹ con ở chung nhà. Lúc đó Andy mới nói là người con trai có quyền mang bạn bè đến v́ nhà anh ta ở đây. Nếu bà ta muốn trục xuất mấy người bạn th́ phải đuổi người con trai không cho ở chung nữa.

 

Trong suốt xuất canh, Andy chỉ lái xe ṿng ṿng thành phố, đặc biệt đến những khu lợi tức thấp có nhiều apartment hay nhà của mấy thanh niên theo phe đảng v́ thường đây là những chỗ có chuyện sẽ xẩy ra. Trong khi lái xe đi tuần nếu thấy người nào vi phạm luật giao thông, Andy sẽ bắt họ ngừng. Một anh chàng trẻ tuổi ngu xuẩn một đèn xe sau đă cháy mà tay lại cầm nói điện thoại trong khi lái xe nên bị Andy ra dấu bắt ngừng. Tiền phạt chính thức lái xe dùng điện thoại cầm tay là $20 nhưng cộng thêm đủ mọi thứ thuế v́ California sắp khánh tận, tiền phạt tổng cộng lên đến $140, một số tiền không phải là nhỏ. V́ thế anh nào lái xe ở California bị phạt v́ trả lời điện thoại cho bồ nhí, tôi nghĩ nên đoạn tuyệt  mối liên hệ t́nh cảm v́ nhỡ sau này nếu phải làm đám cưới th́ lấy đâu ra $140 mua nhẫn cưới?

 

Tổng đài gọi 4P1 đến khảo sát t́nh h́nh chuyện thứ nh́: Một người chủ thuê nhà báo một người thuê nhà tát má một người thuê nhà khác. Khi chúng tôi đến th́ gặp hai ông nhậu bia, hơi xỉn lời qua tiếng lại nên ông này tát ông kia. Cảnh sát đến th́ hai ông sợ xanh mặt, hai ông không thưa bắt nhau nên Andy chỉ khuyên hai người không nên uống bia nữa và nên đi ngủ để khỏi căi lộn.

 

Chúng tôi tạt ngang vào một khu nhà để hậu thuẫn một xe cảnh sát khác: Một chủ nhà than phiền có một người vô gia cư trước cửa nhà bà ta. Đến nơi th́ tôi thấy một ông già nồng nặc mùi rượu, tay chân run lẩy bẩy đang ngồi trước hiên nhà. Một người đàn bà mang bánh ḿ và nước uống cho ông ta. Hỏi ra th́ mới biết  ông ta nằm trên đường. Thấy thế, bà ta gọi ông vào cho ngồi ở hiên nhà, mang thức ăn cho ông ta và bây giờ gọi cảnh sát đến giải quyết, chở ông ta đi chỗ khác. Anh cảnh sát bạn Andy giải thích là có vài cơ sở trong thành phố cho người vô gia cư thức ăn nước uống, tắm rửa, tá túc qua đêm, nhưng họ không nhận người nghiện rượu. Ông này nghiện rượu nên sẽ không cơ sở nào nhận lănh, mà ngay cả nếu họ có nhận đi nữa ông ta phải tự đi bộ đến, cảnh sát không thể chở v́ nếu có chuyện ǵ xẩy ra cảnh sát sẽ bị thưa kiện.  Ông vô gia cư này ngồi ở hiên nhà v́ bà ta mời đến, do đó cảnh sát ra lệnh cho ông ta sau khi ăn xong miếng bánh ḿ th́ đi ra khỏi phạm vi nhà bà ấy.    

 

Có một lúc trong khi chúng tôi lái xe ṿng ṿng ở một khu apartment th́ một bà người Mễ than phiền một căn nhà mở party bật nhạc quá lớn, khách khứa đông đảo la hét luôn mồm đánh mất sự tĩnh mịch. Andy nói nếu bà muốn cảnh sát đến căn nhà đó để nói họ bớt ồn ào th́ cần bà cho biết tên và số nhà. Bà ta không muốn cho cảnh sát  biết tên, và cũng không muốn đứng ra chính thức than phiền v́ sợ làng xóm sống gần nhau, nhà kia biết bà ta là người gọi báo cảnh sát. Andy giải thích nếu không ai đứng ra than phiền th́ cảnh sát sẽ không can thiệp cho đến 11 giờ tối. Chỉ có bắt đầu từ lúc đó theo luật pháp th́ mọi người mới phải yên lặng cho làng xóm được nghỉ ngơi.

 

Khoảng 9 giờ rưỡi tổng đài gọi có một  thanh niên nằm bất tỉnh trong một xe mui trần. Ba xe cảnh sát đến cùng một lúc, mất hơn hai phút đánh thức anh thanh niên dậy. Một bà Mỹ chạy đến, la hét : “Con tôi! Con tôi! Xin giúp cho nó.” Ḍ xét tên tuổi anh thanh niên qua computer, Andy khám phá anh ta đang có một lệnh truy nă về tội dùng x́-ke ma túy nên c̣ng tay anh thanh niên bỏ vào xe. Bà mẹ vừa khóc vừa la: “I love you, Mike!” trong khi anh thanh niên vừa đập đầu vào kính xe, vừa chửi mẹ nó.

 

Andy phải giải tù về thành phố Ventura cách Simi 45 phút lái xe nên hỏi  tôi có muốn đi theo không. Có lẽ phải mất hơn hai giờ nữa nếu đi theo nên tôi nói không, nhờ Andy chở tôi về Ty Cảnh Sát Simi để lấy xe đi về.

 

Môi trường làm việc của cảnh sát Simi Valley và cảnh sát Los Angeles có lẽ như là sự thanh tịnh của núi Tà Lơn và một nơi sắp sửa xẩy ra thế chiến thứ ba. Tuy nhiên cho dù có yên b́nh đến đâu đi nữa, chỉ trong bốn tiếng đồng hồ tôi thấy bao nhiêu vấn đề phức tạp của một xă hội: vô gia cư, x́-ke ma túy, gia đ́nh xáo trộn, xung đột giữa người và người, bất tuân luật pháp. Ấy là chưa kể đến những vấn đề khác mà tôi không thấy hôm nay: giết người, hiếp dâm, trộm cướp….

 

Cảnh sát không những phải đối phó với những trường hợp cướp bóc nguy hiểm đến tính mạng mà đôi lúc c̣n phải đóng vai tṛ bà Tùng Long gỡ rối tơ ḷng cho những chuyện xung đột trong gia đ́nh. Đây là hai yếu tố trái nghịch một người cảnh sát nào cũng đương đầu trong nghề nghiệp.

 

Suy nghĩ cho kỹ, tôi cũng có thể làm cảnh sát: Có những lúc tối ngày bận bịu việc viết lách xao lăng việc nhà, tôi thường  bị vợ khiển trách, hăm dọa nguy hiểm đến tính mạng. Tuy nhiên, cũng như bà Tùng Long, tôi thành công khi khôn khéo giải thích cho vợ tôi biết là tất cả các văn thi sĩ thuở ban đầu ai cũng sống cảnh hàn vi, phải mất một thời gian nghèo khổ như bà J.K.Rowling -tác giả của tập truyện Harry Potter- rồi mới trở nên giầu có được. Tôi cũng thế, giầu về nghề viết th́ chắc chắn rồi đấy, vấn đề là không biết lúc nào thôi.

 

Ngày mai tôi sẽ nộp đơn xin làm cảnh sát.

 

 

Nguyễn Tài Ngọc