HOA (Homeowner Association)

 

Ít người trong chúng ta có chí ăn cơm nhà lo việc thiên hạ. Thứ nhất là ḿnh không rảnh rỗi, nếu có dư th́ giờ th́ ưu tiên số một là săn sóc cho gia đ́nh, vợ con (đặc biệt là vợ v́ không săn sóc vợ,  nàng trả đũa th́ chỉ có nước ăn ḿ gói), và thứ hai, nhân chi sơ tính muốn “phè”, nằm nghỉ ở nhà thân thể được giăn gân cốt c̣n hơn là dấy việc vào ḿnh suy nghĩ cho mệt óc. Tôi cũng thuộc vào đám đông chỉ muốn nằm gốc cây há mồm chờ sung rụng, thế nhưng v́ ông láng giềng Jim Mỹ già của tôi khẩn nài măi, hai tháng trước tôi t́nh nguyện gia nhập ban quản trị của Hiệp Hội Chủ Nhà HOA cùng với ông ấy.

HOA (Homeowner Association), Hiệp Hội Chủ Nhà, là một hội  bất vụ lợi do các nhà thầu khoán xây nhà, apartment hay condominium sáng lập ra nhằm mục đích sau khi xây cất xong, họ trao lại tất cả trách nhiệm  duy tŕ cho hiệp hội. Ngoài tiền mua nhà, mỗi chủ nhà phải đóng tiền lệ phí HOA hàng tháng, đắt hay rẻ th́ tùy từng khu. Cá nhân tôi biết được rẻ nhất là 70 dollars, và đắt nhất là $300 dollars. Các chủ nhà họp với nhau bầu một số người cùng là chủ nhà vào một ban quản trị - HOA Board of Directors - làm việc không lương để quán xuyến công việc. Hầu hết khu nào có nhiều  apartments hay khu nhà mới xây hàng loạt đều có HOA. Vào năm 1977, Quốc Hội thông qua đạo luật Clean Water Act  bắt buộc những khu nhà mới xây hàng loạt  có đất trống phải thiết lập phần đất trũng hoặc bồn đất trống để tạm thời giữ nước mưa cho những nhà cửa cũ chung quanh không bị lụt lội. V́ bồn đất trống này sẽ do các chủ nhà cai quản, những khu nhà mới này do đó đều thiết lập HOA.

Căn nhà đang ở hiện thời tôi mua mới vào năm 2001, nằm trong một khu có 69 căn nhà. Khu vực tôi ở trên núi nên theo luật, hăng xây cất cũng xây một chỗ chứa nước mưa tạm thời rất to -basin-   hiện thời HOA chúng tôi quản thủ lấy. V́ một lư do kỹ thuật nên khu nhà tôi hợp cùng khu nhà kế bên xây trước hai năm thành chung một HOA. Khu ấy có 58 căn, cộng với khu tôi 69 căn thành tổng số 127 căn nhà cùng chung một HOA.  Lúc mới mua th́ tiền lệ phí HOA là $90/một tháng, lên cao đến $140, và bây giờ trong bốn năm cuối cùng th́ quân b́nh lại c̣n $110/một tháng.

Tám năm sống ở đây tôi sống đời nhàn hạ chỉ kư check trả tiền lệ phí hàng tháng, mặc cho các chủ nhà khác xung phong chịu nhức đầu làm việc nghĩa qua mấy lần bầu cử. Ngay cả vợ tôi cũng tham gia làm hai năm nhưng sau khi nhiệm kỳ măn hạn vào tháng 10 vừa rồi, nàng tham gia vào Hội Đồng Láng Giềng Thành Phố (Neighborhood City Council) nên ghế  của nàng và hai người khác trở nên trống. Ông bạn Mỹ già Jim của tôi nhà cách tôi một block  về hưu đă lâu, biết khá nhiều về luật lệ thành phố cũng như luật lệ HOA nên đă t́nh nguyện làm chủ tịch của ban quản trị HOA ba nhiệm kỳ đầu tiên, sáu năm. Lần cuối cùng căi nhau với nhiều người và muốn nghỉ mệt, ông ta không gia nhập. Nhưng năm nay ở nhà chắc rảnh rỗi không có ǵ làm, ông ta lại t́nh nguyện vào làm ban quản trị nhưng nói với tôi là với điều kiện tôi phải cùng tham gia với ông ấy.

Thú giải trí của ông Jim là đóng tủ. Khi dọn đến đây mới quen biết nhau, ông ta đă chọn mặt gửi vàng thu nhận tôi làm đệ tử duy nhất, chỉ tôi cách đóng tủ ở nhà để đỡ tốn tiền. Mướn thợ bên ngoài họ tính $4000 dollars, trong khi làm theo cách thức ông ta chỉ th́ chỉ tốn có…$3950. Thế nhưng cái quan trọng là tôi học được cách thức làm. Tôi không muốn nợ ai lâu dài nên năm kế đó nấu bánh chưng đă gọi ông ta lên nhà truyền lại nghề gói bánh, thế nhưng v́ sinh đẻ ở đây  không nuốt trôi nổi bánh chưng Việt Nam  nên Jim thề nếu tôi biếu bánh chưng một lần nữa th́ ông ta sẽ không bao giờ nh́n mặt tôi. Cái nợ vẫn c̣n đó nên thể theo lời ông ấy, tôi nhận lời vào làm ban quản trị của HOA khu tôi ở, Shadowhawk.

Năm người “đắc cử” vào chức vụ -đắc cử trong ngoặc kép v́ không ai muốn t́nh nguyện làm- th́ chỉ có tôi là người Việt Nam, c̣n ông Jim và ba bà kia đều là Mỹ trắng. Ông Jim ở cách tôi một block, c̣n hai bà là láng giềng của tôi thành ra trong năm th́ tôi quen thân đă bốn người. Buổi họp đầu tiên chúng tôi chọn ông Jim làm chủ tịch v́ là người cao hiểu rộng chứ không phải là v́ là loại người vinh thân ph́ gia. Trông mặt tôi có lẽ giống thần tài gơ cửa nên những người kia  chọn tôi làm Trưởng Ty Ngân Khố. Chưa ǵ mà tôi đă thấy hội có quyết định lầm lẫn. Ngày xưa chưa lập gia đ́nh tôi thiếu nợ c̣n hơn mấy chàng độc thân thiếu t́nh yêu, may lấy vợ nhờ nàng quán xuyến việc tiền bạc mà con  thuyền tài chính Titanic của tôi đă tưởng ch́m mới được nổi lên trở lại. Tôi đă học được ở nhà là khi đàn bà nói th́ ḿnh nên ngoan ngoăn tuân lệnh kẻo xinh ra xô sát (người thương vong tử nạn là ḿnh chứ không phải là vợ) nên tôi hoàn toàn tán đồng ư kiến của ba bà Mỹ kia chọn tôi xem xét tiền bạc.  

Khi mua nhà có tổ chức HOA, người mua nhà được phát cho một quyển điều luật gọi là CC&R: Covenants, Conditions and Restrictions : Giao Ước, Điều Kiện và Giới Hạn. Người mua nhà bắt buộc tuân theo những điều luật liệt kê. Tùy theo khu nhà mà điều luật thay đổi  nhưng phần chính yếu th́ hầu như tất cả đều như nhau. Thí dụ như giữ ǵn nhà cửa cây cỏ bên ngoài cho sạch sẽ; muốn xây ǵ bên ngoài hoặc sơn lại mầu khác phải xin phép và được ban quản trị chấp thuận; đến ngày đổ rác thùng rác không được đem ra sớm quá hoặc lấy vào trễ quá; không được dán hay phô bày biển quảng cáo; xe thương mại không được phép đậu trên đường…     

Dù có rảnh rỗi đến đâu đi nữa, không có một chủ nhà nào có th́ giờ làm đủ thứ chuyện: thu tiền, giữ sổ sách cả trăm căn nhà, đi ṿng ṿng kiểm soát xem ai phạm nội quy của CC&R, trả tiền dịch vụ duy tŕ vùng nhà cửa…, v́ thế HOA nào cũng mướn một hăng chuyên môn lo những vấn đề này. Ở chỗ tôi  hai tháng một lần họp HOA, tất cả chủ nhà được mời đến tham dự. Buổi họp chia làm hai phần: Phần đầu là Regular (Open) session, tất cả mọi người có quyền tham gia. Ai  có lời yêu cầu hay than hành than tỏi về bất cứ vấn đề ǵ th́ lên nói líp-ba-ga. Chẳng hạn như   than phiền “vợ chồng láng giềng kế bên làm t́nh che cửa sổ lại làm tôi không thấy ǵ hết”; “con chó nhà láng giềng bên trái nó sủa quá làm tôi  mất ngủ, tôi bỏ thuốc độc cho nó uống tám ngày rồi mà sao vẫn chưa thấy nó chết”; “nhà láng giềng bên phải người Việt Nam chắc chúng nó đang âm mưu đầu độc cả xóm: nó chiên cá ở vườn đằng sau có nước mắm mùi thum thủm bay khắp nơi, nhà tôi kế ngay nhà nó nên lănh đủ, nếu không gọi cảnh sát đến điều tra th́ chúng tôi gần nhà nó nhất sẽ chết trước”…, tóm lại là muốn phát biểu ǵ th́ tha hồ mà nói. Phần thứ nh́ là Executive (closed) session: tất cả chủ nhà yêu cầu đi về hết, chỉ c̣n lại ban quản trị và người của hăng HOA mướn để bàn thảo những chuyện chủ nhà không cần biết đến. Thí dụ như chuyện thu chi tiền bạc; duyệt xét dịch vụ chăm sóc cây cỏ xem cây cỏ có tốt tươi; quyết định có nên cho phép chủ nhà Ấn Độ nhà số 3369 xây tượng Pamela Anderson trước nhà hắn ta hay không; lúc năy chủ nhà số 4312 than phiền ban quản trị nhiều quá, tối nay chờ đến đêm một người lén đến nhà x́ hết mấy cái bánh xe của nhà bà ta….

Ai cũng than đóng tiền HOA đắt mà không được lợi ǵ hết. Có tham gia tôi mới biết bao nhiêu tiền phải tiêu: tiền duy tŕ hàng rào sắt, tiền nước, tiền điện, tiền mướn dịch vụ chăm sóc cây cỏ, ở khu của tôi từ ranh giới sau nhà lên núi HOA phải lo việc san bằng cỏ dại trong ṿng 100 feet để chống hỏa hoạn, tiền bảo hiểm, tiền thuế thành phố, tiền mướn dịch vụ lo sổ sách, tiền mướn luật sư khi có chuyện tụng kiện (ngay cả chủ nhà cũng có thể thưa những người trong bạn quản trị HOA về những quyết định nhầm lẫn nên năm người trong ban quản trị ai cũng có bảo hiểm một triệu dollars/một người). Ở những HOA khác c̣n có pḥng giải trí hoặc hồ bơi chung, cổng kín an ninh, tất cả đều tốn tiền duy tŕ. V́ vậy mà chủ nhà phải đóng lệ phí HOA hàng tháng.

Ở buổi Executive session, chúng tôi duyệt qua  chuyện chi thu tiền bạc, các gia đ́nh không đóng lệ phí, vấn đề bàn căi ở buổi họp trước, những chuyện chủ nhà than phiền, và các thư cảnh cáo gửi cho các chủ nhà. Phần đông thư cảnh cáo chỉ vỏn vẹn vài đề tài: chủ nhà chậm trễ khi đem thùng rác vào nhà sau khi rác đă đổ, tầu hoặc xe thương mại đậu trái phép trên đường phố, vườn cỏ không chăm sóc, chủ nhà không gửi lệ phí HOA… tất cả nếu không sửa sai hoặc tái phạm th́ sẽ bị phạt tiền. Không đóng tiền lệ phí HOA là chuyện nghiêm trọng. Ban quản trị có quyền cộng tên HOA vào tên chủ căn nhà để khi nhà bán, tiền thiếu HOA, kể cả tiền lời  sẽ bị khấu trừ xung vào quỹ HOA trước nhất.

Không nằm trong chăn th́ không biết chăn có rận. Chỉ trong vài tháng mà ban quản trị đă đối phó bao nhiêu chuyện nhức đầu:

- Một chủ nhà than phiền nhà bên cạnh làm cầu tuột xích đu cho con của họ chơi quá cao, trẻ con đứng lên cầu tuột sẽ thấy qua nhà ông ta. Chúng tôi xử nhà đó phải hạ chiều cao cái cầu tuột xích đu xuống (nhà đó hoàn toàn lỗi v́ xây cầu tuột mà không xin phép ban quản trị HOA).

- Bốn căn nhà khác chia cùng một driveway than phiền là họ ở dưới dốc, nước tưới cây mỗi ngày thoát không kịp đọng lại vũng, tích tụ rác rưới nên muốn HOA bỏ tiền cắt đường làm thêm ống thoát nước, ước lượng là $5000 dollars. Việc này th́ ba bà Mỹ trong ban quản trị chỉ ù ù cạc cạc không biết ǵ, giao phó cho tôi và ông Jim quyết định sao th́ họ sẽ đồng ư như vậy. Tôi ghé đến khu nhà đó hai lần vào hai ngày khác nhau, thấy nước chỉ tích tụ rất ít rồi khô, không có ǵ quan trọng. Tôi lấy máy chụp h́nh chụp bao nhiêu khu nhà khác cũng như vậy, và với sự đồng ư của tất cả mọi người, viết email trả lời là lời yêu cầu của họ không được chấp thuận. Tôi nói thêm là nếu chính họ thỉnh thoảng một tuần một lần ra quét dọn góc đường th́ nó sạch ngay chứ ngồi đó mà cứ chờ cho người khác làm cho ḿnh th́ chuyện sẽ không bao giờ xẩy ra.

- Một đám trẻ con cạy khóa, phá hàng rào vào khu basin chơi nghịch ngợm. Kathy trong ban quản trị biết mặt được hai đứa trong đám trẻ con, một đứa là con láng giềng của bà ta. Khi hăng đại diện của HOA viết thư gửi hóa đơn sửa hàng rào đến hai nhà này và thông báo là có người thấy con của họ vào trong basin phá, một gia đ́nh mướn luật sư kết tội chúng tôi tội slandering, vu khống con của thân chủ họ nên hăm dọa thưa ban quản trị làm bà Kathy sợ quá xin từ chức không làm trong ban quản trị nữa. Kathy là người thấy hai đứa nhỏ nhưng bây giờ không chịu ra nói sự thật nên HOA không có bằng chứng để đ̣i tiền hai gia đ́nh. C̣n chuyện luật sư họ đ̣i thưa chúng tôi về tội vu khống slandering th́ chỉ đến Tết Congo mới thắng v́ HOA không bắt họ bồi thường, họ không bị thiệt hại ǵ hết th́ làm sao mà thưa kiện ai?  

Những đứa trẻ ở hai nhà này phá phách hàng xóm không ai mà không biết. Ông Jim suốt ngày ở nhà nên chính mắt ông ta thấy đám con của hai nhà này phá đủ thứ,  leo tường, chọi đất, đi skateboard lên nhà người khác thành ra ông rất bực ḿnh hai bố mẹ này không biết điều, không biết răn dậy con mà c̣n đ̣i hăm he người khác nên lời to tiếng lại với họ ở buổi họp. Ở buổi Executive session, tôi đưa ra ư kiến là không cần căi nhau với họ. V́ ban quản trị có quyền thêm bớt luật lệ với sự đồng ư của đa số, tôi đề nghị  đặt thêm luật không được lai văng trong phạm vi của basin. Nếu không có việc làm chính thức mà quanh quẩn ở basin, người phạm luật sẽ bị phạt 100 dollars. Con cái nhà nào dậy dỗ đàng hoàng sẽ không ai đến đó. Những đứa ngỗ nghịch bố mẹ không dậy cứ đến chỗ ấy chơi th́ không cần chủ ư có phá hay không, người khác bắt gặp được là HOA có quyền phạt $100, bố mẹ chúng nó không thể nào căi cọ được.

Làm việc chỉ có mấy tháng, tuy nhức đầu nhưng tôi thấy thú vị v́ ban quản trị HOA có quyền hành nhiều hơn...Tổng Thống. Những người đi tiên phong sáng lập nước Hoa Kỳ ngày xưa đă có ư kiến rất hay khi thiết lập cơ cấu quán xuyến quốc gia, lập ba ngành riêng biệt hẳn ḥi để không một ngành nào có quyền độc tài cai quản: Ngành Lập pháp, Quốc Hội đặt ra luật pháp. Ngành Hành Pháp, Tổng Thống thi hành luật pháp. Ngành Tư Pháp, Tối Cao Pháp Viện quan toà phân xử ai đúng ai sai. HOA th́ cả ba nhập một: Tôi có quyền phân xử, quyền hành xử, và quyền lập ra luật. Thế nhưng Tổng Thống, Nghị Sĩ, Dân Biểu và Thẩm Phán làm việc lănh lương, tôi th́ không. Chính v́ thế mà tôi lại càng muốn lạm dụng quyền của tôi đặt thêm luật lệ CC&R bắt các chủ nhà phải tuân theo để cho bơ thời gian quư báu tôi bỏ ra làm việc không lương:

- Trong khu nhà của tôi có vài nhà Ấn Độ, chiều chiều nh́n họ đi bộ dạo phố lúc nào tôi cũng bực ḿnh: đàn ông quấn nón rế, đàn bà th́ mặc áo choàng che bít bùng từ cổ xuống chân như áo đám ma. Tôi sẽ đổi luật bắt đàn ông Ấn Độ ra đường phải cạo đầu trọc, đàn bà th́ mặc bikini. Đàn bà Ấn Độ nào mặc bikini loại một mảnh th́ tiền lệ phí HOA được bớt 50%.

- Rất nhiều nhà thích treo cờ: cờ Mỹ, cờ đội bóng rổ Los Angeles Lakers khi đội banh này thắng giải vô địch bóng rổ, cờ mùa Xuân, cờ mùa Thu… đủ thứ hầm bà lằng muôn mầu sắc khác nhau, chả ra thống chế ǵ cả. Tôi muốn hợp nhất hoá tất cả cờ cho khu vực có cái nh́n đồng nhất: Tôi sẽ đổi luật bắt mọi người chỉ được treo cờ vàng ba sọc đỏ, dẹp hết tất cả những cờ khác.

- Chủ nhà nào có chó thường dẫn chó dạo chơi ngoài đường. Phần lớn là dân có ư thức mang theo bao plastic để thu hồi ḿn chó của ḿnh cao hứng thả ở nhà người khác. Thế nhưng cũng có nhiều người vô ư thức nên những nhà khác lănh ḿn mà không biết từ hội Hồng Thập Tự quốc tế của nhà nào gửi tặng nên họ rất ư là cay cú. Luật CC&R cho phép mỗi nhà được nuôi tối đa là hai con thú nên tôi không thể cấm cản người ta nuôi chó được. Thế nhưng tôi có thể đổi luật, bắt nhà nào nuôi chó mỗi chiều phải dẫn chó đi dạo đến đứng cạnh căn nhà chủ Việt Nam chiên cá với nước mắm để cho họ thấy cái mùi thum thủm nó độc hại đến chừng nào.

- Cái quan điểm nghệ thuật của người Ấn Độ thật khác thường. Có một gia đ́nh có lẽ ra Kmart mua mấy con gà, con chim bằng plastic rẻ tiền rồi đem phô bày trên của sổ và sân cỏ trước nhà. Nh́n thật là ngứa mắt, cứ như là một anh chàng lấy vợ người mẫu “siêu sao” rồi ra chợ Bà Chiểu mua cái quần bà ba đen về cho nàng mặc! Ban quản trị ra lệnh cho họ cất hết mấy con chim c̣ vào trong nhà, không được trưng bày bên ngoài nữa. Những chuyện sơ đẳng về nghệ thuật th́ đâu cần người khác nói ḿnh mới biết? Tôi muốn đổi luật phạt cho nhà Ấn Độ nào chưng mấy con gà plastic đó cho công chúng thấy sẽ không được ăn cà-ri suốt cả đời.

Tổng Thống Kennedy tuyên bố một câu nổi tiếng: “Đừng hỏi quốc gia làm được ǵ cho anh chị mà hăy hỏi anh chị làm được ǵ cho quốc gia” Tôi đă nghe theo lời khuyên ấy nên t́nh nguyện làm việc không lương cho cộng đồng. Tưởng là một công việc không có ǵ làm, nào ngờ đâu phải đương đầu với bao nhiêu vấn đề nan giải, bao nhiêu người tính t́nh hung ác dữ dằn chỉ muốn mang lợi về cho họ, bao nhiêu lời chỉ trích về quyết định của ḿnh. So với cái nghề Tổng Thống, nó cũng nhức đầu không xa kém. Tổng Thống  Mỹ chẳng những phải đối phó với 308 triệu công dân nước ḿnh mà c̣n đối phó với mấy tỷ người trên thế giới nữa. Thế mà lương chỉ có $400,000 một năm, thua luôn cả một anh chàng đánh bóng rổ hạng bét của một đội bóng rổ nước Mỹ. Ḿnh làm đầu tắt mặt tối cho xă hội thế mà không ai quư trọng sự tận tâm của ḿnh! Tôi đă suy nghĩ thật lâu dài và chín chắn. Hai năm nữa tôi đổi ư, nhất định sẽ không ra tranh cử chức vụ Tổng Thống Hoa Kỳ.

Nguyễn Tài Ngọc

 

                                           Shadowhawk 1

 

 

                                               Shadowhawk 2

 

 

                                           Mountain next door

 

 

                                                           Basin

 

 

                              Cabinet , learned from Mr. Jim

 

 

                                                        Mr. Jim

 

 

                                                Shadowhawk 3