tưởng niệm Nhạc sĩ Nguyễn Ánh 9
(1040-2016)
bén duyên trên phím dương
cầm
mười ngón tay thở dần
dần tỏa hương
khởi đi từ một nỗi buồn
Không... không... để có yêu thương một đời
Lối Về
nghệ thuật ấm hơi
Biệt Khúc t́nh vốn không lời xôn xao
vẫn đầy Hạnh Phúc Ngọt Ngào
ẩn trong giọt nhạc ngấm vào thiên thu
người, Xin Đừng
Nói Yêu Tôi
để bắt ḷng dạ buồn
vui không chừng
hăy là Khúc Nhạc Mừng Xuân
cho trăm năm vẫn một vùng cỏ hoa
Mùa Thu Cánh Nâu
mượt mà
mùa đông cơn gió như
là cánh tay
Xin Như Làn Mây Trắng bay
vô t́nh giữa cơi đời này thưa em
Cô Đơn một phút mông mênh
bỗng thành vĩnh cửu không tên sống
đời
Bơ Vơ
không ở chỗ
ngồi
Chia Phôi từ chỗ những người có nhau
Kỷ Niệm thường
là vết đau
không trên da thịt mà
sâu vô cùng
Buồn Ơi Chào Mi thủy chung
chỉ là tiếng khóc năo nùng xa
xăm
người c̣n mấy nhát dao đâm
bằng âm thanh nữa, mời trồng tỉa thêm
Lặng Lẽ Tiếng Dương Cầm mềm
xanh như sợi tóc thuở
em yêu đời
của Sài G̣n Em Và Tôi
pḥng trà quán rượu chỗ ngồi thanh xuân
Ai Đưa Em
Về nửa chừng
để người
rớm máu ra từng ngón
tay
Tiếng Hát Lạc Loài
vài giây
đủ qui tụ lại hương ngày xa xưa
tặng người
T́nh Khúc Chiều Mưa
xin rơi thánh thót cho
vừa nhớ nhung
Lê Hân
Ghi chú:
những
chữ nghiêng màu vàng là
tên
những bài nhạc của Nguyễn Ánh 9