XUÂN NỮ NGỦ TRƯA
Phan Anh
Xuân nữ ngủ
trưa, quá giấc nồng.
Áo quần xô lệch,
hở lườn mông.
Gió lùa mơn trớn,
se da thịt.
Cuộn gối
chặt ḿnh, chân quắp cong!
Xuân đến, sao
c̣n lạnh gió đông?
Cô đơn cám cảnh, nỗi pḥng không.
Xuân tiêu một khắc, ḷng vương vấn
Trang điểm chờ
ai? - Uổng má hồng!
Hoa
cười bướm
lượn, nắng
Xuân trong.
Phấn khởi
khuê trung, dậm
má hồng.
Xuân nữ tươi
vui, ḷng hớn hở.
Nữ nam b́nh đẳng - Há
ngồi, trông…?
PHAN ANH