Một Ngày Mùa Thu
Luân Hoán
6 giờ
chạy đi bỏ thư
gặp trăng
non đứng vô tư trên đầu
bầu trời
câm lặng thâm sâu
h́nh như
đang chứa triệu câu thơ t́nh
7 giờ
hơi ấm b́nh minh
thả dài ḍng chảy lung linh nâu hồng
ngọn cây trơ những đường gân
tiếc thương
lá biếc từ trần tự nhiên
8 giờ
ḍng nắng nghiêng nghiêng
mặt đường,
băi cỏ, xe yên lặng
nằm
sương long lanh
đọng kính trong
từng đoàn
em bước thong
dong đến trường
9 giờ
nắng xuyên cửa gương
leo vào bàn viết bụi thường trực phơi
gặp người
c̣n rất ham chơi
một ngày nữa đến cùng tôi trong
đời
10 giờ
ăn sáng xong xuôi
vào bàn trở lại cuộc tôi thường ngày
ba màn ảnh nối liền tay
kéo tôi ba ngả loay
hoay một ḿnh
tai phải
lắng nghe bản tin
thất cử
đáng tiếc phe ḿnh hôm
qua
tai trái luyện chưởng tà tà
trúng luôn mấy ngọn cước mà không sao
cặp mắt
thư thả ngă vào
từng ḍng chữ lặng lẽ trao tâm
t́nh
dung tục
nghệ thuật u
minh
theo từng
tác phẩm tranh, h́nh mở
ra
câu thơ
đi lạc hôm qua
bỗng nhiên về kịp, ba hoa nữa
rồi
tôi như
vừa được
tiếp hơi
muốn đi
xa nữa, nhưng thôi, để dành...
Luân Hoán
trích từ: