Xuân Về
Hạnh Đàm
sầu đông
cạn chén sầu riêng
xuân về dưới cội đào nguyên mắt chờ
hồng trần cơi tạm phất
phơ
xuân đi xuân đến bên bờ nhân
sinh
vấn vương chi một chữ t́nh
hoa treo trước gió ủ ḿnh tương tư
dặn ḷng mà vẫn dường
như
muốn quên lại nhớ kể từ hôm nao
bên kia
một nửa tinh cầu
có con nhạn trắng gục đầu rưng rưng
Hạnh Đàm