Thơ Giáng Sinh
Huy Uyên
Giáng-sinh ở Đà-Nẵng
Giọng hát
Celtic lạnh mùa giáng-sinh
cô đơn
vây quanh hang đá
mặt trời,
màu mây, những con đường
trước nhà thờ hàng cây khô trụi
lá .
Tôi níu trong tôi hiu
quạnh
vòng hoa
Noel tối màu đỏ xanh
chùm nến
trắng phả hơi thở lạnh
nhà hàng xóm trên đồi
tiếng kinh thì thầm .
Ngoài đường
đã vắng cô bé bán
diêm
giáo đường
những ngọn đèn mờ tỏ
em còn tôi không, đêm
giáng-sinh
xót xa trong nhau nỗi
nhớ .
Ngày lên xanh hơi thở
Chúa
gió về
thả lạnh tháng mười hai
mắt người
đọng sầu bên bếp lửa
Đà-Nẵng đêm
nay nhớ ai .
Những ngôi sao trên nóc
nhà thờ
ngoài sân cặp tình-nhân quấn quít
lần cuối
hôn nhau "mùa vọng" về
em đi
xa tôi coi
như đã mất .
Tình em, lời kinh của Chúa
giá lạnh
đâu đây choàng cơn mưa
những chiếc
lá chạy dài theo hè
phố
long lanh mắt ai như
Huyền xưa .
Giọng ca nhỏ
từ phía nhà thờ
đêm thánh
ca Noel buồn quá đổi
gởi tới
em tôi những
ngày tháng tương tư
còn lại
nụ cười phai sau tan lễ
.
Xa rồi
tháng ngày bên xóm đạo
nữa đêm
ai giọng nhỏ tiêng cầu kinh
lạy Chúa ba ngôi trên
trần thế
vắng em tôi băng giá
đời tim .
GỞI TÌNH VỀ XÓM ĐẠO
Em dấu
trong tôi sầu-vạn-cổ
đường về
xa lắm Hạnh-Hoa (*) thôn
thập tự
giáo đường chiều chao gió
Noel này
có lẻ em buồn .
Bỏ Quảng-trị
đi bao nhiêu năm
bão-tố đời,
nơi xa em có biết
lạnh đêm
đông ngày giáng-sinh
ba-ngôi cao xa rồi biền
biệt
nước mắt
chạy quanh ngày Chúa bỏ
mình .
Phố cũ
Trí-Bưu đèn chiếc bóng
đường về
heo hút lối
Hạnh-Hoa
bến sông quê dòng nước
đã sang mùa
lạy Chúa
Jesus, lời kinh em cầu nguyện
.
Kể từ
xa nhau mùa
thánh-vọng
Tôi cầm
trong tay
kỷ-niệm ra đi
người đàn
ông xưa trái tim của
rắn
ngọn nến
Noel đốt cháy tuổi xuân thì .
Quán trọ
đông gió lạnh thổi về
tội tim ai treo đầu
ghềnh đá sỏi
cả đời
tôi một thuở hoang mê
quỳ bên em lòng đầy
lỗi tội .
Bethlehem(**) chuyến
xe đêm thánh lể
còn lại
chăng bước tuần-lộc bơ vơ
tuyết lạ
lẫm trắng, tình em nhỏ
bé
Chúa thương
chúng con chưa tới bến bờ .
Hạnh-phúc ba ngôi, trần gian Amen
hai mắt
long lanh đêm nhung nhớ
đi qua sân
quạnh vắng giáo-đường
gởi về
Hạnh-Hoa tình người xưa cũ .
Trên cao trời sao nhấp nháy
nữa đêm
giáng-sinh em khấn nguyện , cầu
Hạnh-Hoa-thôn mùa này vào hội
tan lễ
rồi ta có mãi bên
nhau ...
(*) Tên ngôi
nhà thờ nổi tiếng ở Quảng-trị
(**) Ở phía Nam Jerusalem, Israel
Lời cầu
kinh đã tắt
Người đàn
ông dại khờ
dấu tim vào thành-phố
hoang hoải
đám cỏ rêu
lặng thinh đêm ngậm sửa .
Em trong tôi từ đó
giấc ngũ
thâu đêm buồn
nổi trôi
bay cánh hạc
chiều thay sương mùa đông .
Buổi trước
có ai ngờ
lời cầu
kinh đã tắt
tiếng chuông đổ nhà thờ
bao năm
rồi biền biệt .
Ngày quân về xóm nhỏ
lửa binh dấu điêu tàn
tôi cầm
tù hơi thở
tiễn một
người sang ngang
.
Kỷ-niệm trao nhau tình
lời xưa
chưa kịp nói
em mang theo vết thương
để mây trời bối rối .
Cơn mơ
ngờ phiêu-hốt
bay đi
lưu lạc người
chiều đi
qua bão rớt
còn ở lại
mình tôi .
Giữ núi cao sông dài
treo tim người đầu dốc
dỗ lòng chờ đợi ai
sầu vây quanh thập-tự .
Huy Uyên