Sonnet 97
(Kể Như
Đông Đã Về)
Thái Huy Long
Đông như
đến vào Hè Thu ly biệt
Người cuốn
theo năm tuyệt đẹp trên đời !
Băng giá
đêm ngày tăm tối khắp nơi
Tựa tháng
Chạp dãi khung trời hoang vắng
Còn đâu
nữa mùa Hè sinh động
nắng
Cùng Thu vàng dịu lắng cảnh vào thơ
Nay khác
chi những goá phụ thẩn thờ
Đang thai nghén mầm bơ vơ kiếp sống
Dẫu mùa
vụ chở về sung chất đống
Cũng chỉ
là hạt trái giống mồ côi
Chim nín
câm và nắng
Hạ đứng ngồi
Chờ vô
vọng, đâu rồi cha xa tắp
Lá run sợ vàng xanh
xao cùng khắp
Vọng loài
chim ẩn nhẫn gặp Đông về
Chỉ vì
ngươi đã khuất dặm sơn khê
Hè Thu lạnh buốt màu thê lương
ấy
Thái Huy Long
William Shakespeare vừa
là thi sĩ,
nhà soạn kịch và diễn
viên nổi tiếng. Show Jeopardy hằng
đêm(giải đáp kiến thức tổng quát) khi nói về
văn học thì có rất
nhiều câu hỏi về Shakespeare. Đây là lần đầu
tiên tôi mới tìm hiểu
sơ qua một đoạn sonnet của ông. Có nhiều cổ
từ archaic, thể
điệu nghiêm chỉnh độc đáo. Đây là câu chuyện ly biệt vào mùa Hè Thu đã
làm cho tác
giả cảm thấy như Đông đã về. Hình ảnh của thiếu phụ mang thai
không còn cha, trái quả đầy mùa đấy nhưng người cho mầm giống không còn trên
cõi đời nữa. Đó là màu ảm
đạm ví von khi người yêu đã không
còn với mình nữa .
Sonnet 97: How like a winter hath my absence been
How like a winter hath my absence been
From thee, the pleasure of the fleeting year!
What freezings have
I felt, what dark days seen!
What old December's bareness everywhere!
And yet this time remov'd
was summer's time,
The teeming autumn, big with rich increase,
Bearing the wanton burthen of the prime,
Like widow'd wombs
after their lords' decease:
Yet this abundant issue seem'd
to me
But hope of orphans and unfather'd
fruit;
For summer and his pleasures wait on thee,
And thou away, the very birds are mute;
Or if they sing, 'tis with so dull a cheer
That leaves look pale, dreading the winter's
near.