NGHE LÒNG
VỖ NHỊP
Tuyền Linh
Trời tháng 7 dưới mưa phùn lắc
thắc
Ta một mình đứng giữa khối thinh không
Nhớ cái thuở em qua… vàng áo
lụa
Mỗi gót son là mỗi
nhịp tim
mòn…
Ôm một nỗi u tình đang trầm tích
Dưới đáy hồn chìm lỉm những cô đơn
Bỗng sống lại những ngày xưa tháng cũ
Nghe mưa ngâu thấm
đẫm những tủi hờn
Giấu hoài niệm xanh rêu ngày
ly biệt
Ta nghe lòng chìm nổi
những mùa trăng
Em có qua đường cây me lá đổ
Nhặt giùm ta những
yêu dấu muộn mằn
Đường Sài Gòn vẫn
đèn xanh đèn đỏ
Dấu chân in dĩ vãng chẳng phai mờ
Nơi góc phố lời
hẹn xưa còn đó
Áo ai bay phấp phới trắng cơn mơ
Ta đang nghe những lời yêu mật
ngọt
Cháy trong ta rạo
rực tuổi học trò
Nụ hôn đầu vẫn còn in môi mắt
Ngàn năm sau ta
cũng chẳng bán, cho
Nên ta vẫn nuôi
tình trong góc khuất
Những hạt tình vẫn nở nụ đâm chồi
Dù ngày tháng cứ
bào mòn thân
xác
Sá gì đâu mớ
da thịt tanh hôi !
Ta còn đây những muôn ngàn ký
ức
Tiếp nhựa lên nuôi dưỡng tâm thức mình
Ta đứng
giữa khối thinh không trầm
lặng
Lắng nghe em thỏ
thẻ tận buồng tim
Tuyền Linh