Trái Bưởi

Trn Khánh Lim

 

 

 

 

          Cơn băo Ike đổ vào vùng Houston vào tháng 9, 2008. Cơn băo số 4 đă tàn phá cả một vùng, hàng ngàn căn nhà bị tróc nóc, bị nước lụt. Tai hại cả bạc tỉ.

 

          Căn nhà của nàng cũng nằm trong khu vực, không bị hư hại nặng, nhưng nước vào nhà, phải lột thảm, cắt tường lên tới 4’. Màn gió, đồ đạc phải vứt đi, cả 6 tháng sau rác rưởi mới được thu dọn tươm tất. Hàng rào gió san phẳng, không c̣n ngăn cách nhà nọ tới nhà kia. Con chó hàng xóm ngày nào cũng chạy sang tắm trong hồ cá. Cả lối xóm bị tê cóng, nên không ai phàn nàn điều ǵ. Cô Anna phía sau nhà,  là người từ Nam Mỹ, kết hôn với chàng trai người Mỹ gốc Nhật. Anna đứng ra gọi nhà thầu làm lại hàng rào, trả lại cuộc sống riêng tư của lối xóm.

 

          Sau chuyến đi du lịch tại vùng vịnh Mễ trở về, nàng vẫn c̣n thấy bà con lối xóm lâu lâu đi qua lối sau, ṭ ṃ ngắm những cây kiểng để khá nhiều phía sau vườn. Nh́n mà ngắm, nhưng kiểng vẫn c̣n nguyên vẹn, không mất cây nào.

 

          Một hôm, người hàng xóm hỏi nàng xem có thích ăn bưởi không. Người Mỹ không thích hay đúng ra không biết thưởng thức bưởi của người Á châu. Ông hàng xóm hỏi nàng như thế và nàng biết bà cụ người Việt có một thời tậu căn nhà này ở ngay sát phía sau nhà nàng. Bà cụ cấy hai cây bưởi năm roi, ở được mấy năm rồi dọn đi. Có thể trước khi dọn đi, bà cụ đă tiểu di cho người chủ mới cây bưởi và người Việt hàng xóm sau nhà. Cũng thế mà ông hàng xóm Mỹ này hỏi xem nàng có thích ăn bưởi. Dĩ nhiên nàng thuận, nhận cả cần xé bưởi c̣n xanh. Nhưng khoảng giữa tháng 9 th́ bưởi cũng đă có thể ăn được rồi, chỉ hơi chua thôi. Chua là món khoái khẩu của các bà các cô người ḿnh.

 

          Thế là năm nào ông này cũng gọi cho bưởi. Cây bưởI trở nên cái duyên cho nàng với anh em bà con bạn bè. Mỗi năm một hai lần sang hái bưởi. Ông hàng xóm ngay bên cảnh phía trước ở sát nhà có hai cây bưởi năm roi. Ông thấy hai cây bưởi tựa sát hàng rào nhà ḿnh. Mỗi năm bà có ít cam hay có rau trong vườn, nàng đều cho ông hàng xóm. Một là v́ hiếu khách , nhưng có khi nhiều quá, nhất là cải dưa không làm sao ăn hết, th́ đưa cho ông hàng xóm. Thứ cải này khiến ông thích thú v́ chưa bao giờ được có cải dưa để nấu những món hảo vị, nhất là hầm với chân gị heo.

 

          Theo thông lệ, th́ cây nhà nào nhà ấy hưởng hoa lợi, nhưng khi cây đă ngả sang hàng xóm th́ ai là sở hữu chủ! Không ai nói, không ai rằng mà tất cả đều hiểu được rằng cây ngả sang nhà ḿnh th́ ḿnh có quyền hưởng hoa lợi. Chuyện này ai mà không biết : những hoa lợi, những hương hoa từ hàng xóm tỏa sang nhà ḿnh. Nó cho ḿnh thưởng thức, nó tạo nhịp cầu thân thiện, nó c̣n gợi t́nh gây hứng không ngờ!.T́nh hàng xóm đă tạo bao nhiêu mối t́nh câm, đă tạo những cơ hội cho những cặp trai thanh gái lịch. Trong đó có Thúy Kiều và Kim Trọng.

 

          Ông hàng xóm nhận cam, nhận rau, không biết làm sao trả lại ǵ, v́ có đi có lại mới toại ḷng nhau. Ông biết bà thích bưởi, một là gọi bà sang vườn hái cây bên cạnh hàng xóm ch́a sang nhà ông,  hay tự tay bứt cả túi đưa sang tặng bà. Thế là phía sau nhà bà có cô Anna sửa hàng rào, phía kế là nhà ông Mỹ có hai cây bưởi năm roi và ngay sát cạnh nhà nàng, ông hàng xóm kế cận phía sau nhà ông là hai cây bưởi. T́nh hàng xóm chả ai nói với ai mà sự liên hệ chặt chẽ như thế. Chẳng thế mà ông cha chúng ta nói : bán họ hàng xa, mua láng riềng gần.

 

          Vấn đề được đặt ra là cả trên trăm trái bưởi, làm sao nàng ăn hết. Ông bạn già thường nói, bà uống thuốc cao máu th́ đừng ăn bưởi. Một ông bạn khác lại nói ăn th́ cứ ăn, nhưng ăn mấy tiếng sau khi uống thuốc. Chú em họ bị đau tim nặng th́ nói ăn bưởi vào nó giă tan hết thuốc. Bà ngần ngừ nhưng cái thói mê ăn bưởi từ thuở c̣n là con gái đâu có giúp bà kiêng kỹ, mỗi lúc ăn chỉ một chút thôi.

 

         Nhiều như thế th́ làm sao giải quyết. Có ǵ khó đâu, cô con gái đầu ḷng của bà ở nơi xa xứ lạnh, trái cây người Việt ḿnh không dễ ,.khiêng cả thùng mấy chục trái để rối về làm quà cho mấy ngườ́ bạn thân. Quí lắm mới cho hai ba trái, c̣n không th́ chỉ có một trái thôi. Mỗi khi về thăm bố mẹ vào dịp lễ Tạ Ơn hay lễ Giáng Sinh, bạn bè kháo nhau, cô cậu ấy đi về thăm cha mẹ đă trở lại chưa. Làm sao mà mong như thế, mong bạn hay mong bưởi.!

 

          Cho con không hết phải nghĩ đến người nọ người kia. Cô chú em có con cái ở măi Connecticut, cũng phải đưa ít trái để cô chủ gửi đi cho các cháu. Bưởi nhiều quá, nhưng không sao, trái nó xuống nền nhà, có thể giữ được mấy tháng cơ đấy. Vỏ bưởi héo ăn lại càng ngon v́ chất thơm thu hết vào múi bưởi.

 

          Mỗi khi ai tới nhà th́ tặng cho mấy trái bưởi. Chả cần mua sẵn quà, ai đến chơi cho ḿnh cái ǵ th́ lúc họ trở về có hai ba trái bưởi làm quà. Những ngày lễ lớn, thay v́ mua quà, nàng đưa mấy trái bưởi, mấy trái cam nhật biếu người nọ người kia cũng đượm t́nh đáo để.

 

         Và cứ như thế năm này sang năm khác thành cái thông lệ giữ liên hệ bà con bạn bè thắm thiết nhờ trái bưởi của người hàng xóm, người hàng xóm quí.   

 

Trần Khánh Liễm                                                          

Houston,  Noel 2016