Miếng L X Da

Hoàng Th Như Huy

 





Từng một chiều thật xa xưa, tôi theo bạn thương hồ xuôi sông Tiền ngắm cảnh sống của dân sông nước vùng đất mênh mông những rặng dừa nơi những rẻo lao. Thuyền chài cập bến sông nước Bến Tre, đoạn nhánh sông chảy qua thị , đổ ra sông Hàm Luông. Từ mắt nh́n dơi trông, chung quanh đâu đâu cũng cảnh sắc hữu t́nh: dưới nước đầy ắp những thuyền chợ nổi ngược xuôi. Trên sông những cánh đồng đất đai màu mỡ, những ngôi nhà mái đơn , những vườn cây ăn trái sum suê, bốn mùa dậy hương quả chủ nhân những con người b́nh dị, khăn rằn quấn cổ, chiếc áo ba với chất giọng ngọt ngào như vị nước dừa quê hương.Tôi đang say cái âm vang sôi động. Nhưngđể rồi chỉ một lúc thôi khi hoàng hôn buông xuống, tất cả trả về sự yên ắng.Trong không gian tịch mịch của ḍng sông đêm, tiếng ai đó chợt vang lên mang giọng ai oán sầu đong:

Gió chiều lay động ngọn dừa
Dứt t́nh tại bậu, anh chưa tiếng nào.

Th́ ra đâu đâu cũng những cuộc t́nh dang dở. Con người càng sống trong sông nước hữu t́nh bao nhiêu càng đa t́nh đa đoan bấy nhiêu. Cái đa t́nh đa đoan ấy tôi đă chiêm nghiệm ngay trong từng món nấu nơi đây.

Tôi kẻ lăng du, đă đi như gần trọn cuộc đời. Miếng ngon đất cho, biển chocũng đă từng. Nhưng đêm nay, mới thật đêm được thưởng thức miếng ngon kỳ lạ để rồi đeo đẳng măi thôi thúc tôi phải viết lưu lại cuộc đời này.

Sống trong vùng sông nước cây dừa cây thực phẩm chủ lực tạo nên nhiều miếng ăn ngon, người Bến tre đă những sáng tạo làm nên những món nấu chỉ của riêng ḿnh, tạo nên những giá trị văn hóa đặc sắc vừa vật thể vừa linh hồn.Đó cũng sự ứng xử rất xứ dừa của con người trong cuộc mưu sinh với thiên nhiên dừa như tận

Đêm ấy, khi bóng tối đă buông, những thuyền trên sông thả neo đổ bến, thắp lên từng ngọn đèn trong khoang tạo cảnh sông nước thêm lung linh kỳ ảo. Ngồi trong ḷng thuyền với dăm ba người tri kỷ, một rượu sủi tăm, dăm ba con nướngNhưng miếng ngon tôi đă nhớ đời một lúc sau chủ thuyền mới đem phục vụ. Đang lúc nghe tiếng xèo chiên nấu từ cuối khoang thoảng lại, tôi đă ngửi thấy một hương lạ lùng. Món thế nhỉ? chủ thuyền đôi ửng hồng lửa bếp, lên bẻn lẽn mờiEm mời món đặc biệt quê em

Trên ḷng đĩa những con ấu trùng của loại bọ cánh cứng quê hương lưu trú của chúng những thân dừa.Tên khoa học gọi Kiến Vương. Giờ này trong ḷng khoang, khi đă hơi ngấm chút men nồng th́ hăy vất những tên hào hoa bóng nhoáng, chỉ gọi nôm na  Đuông dừa chiên ḍn.H́nh giống con tằm, loại sâu bọ chuyên ăn đọt non cây dừa.Người dịa phương bao đời đă phát hiện dùng làm món ăn quí hiếm giàu chất bổ dưỡng.

Không dễ kiếm được đuông! Muốn miếng ăn này, phải t́m những cây dừa độ vàng úađọt do bị đuông phá hoại. Chọn chặt cây vào độ con đuông vừa một tháng rưỡi tuổi mới thời điểm tuyệt hảo.

Bắt được con đuông từ những bẹ non, ngâm chúng vào nước muối một lúc rồi lau thật khô ráo.Lăn qua lớp bột khô chiên ḍn. Ăn lúc đuông c̣n ḍn rụm với chén nước mắm chanh ớt tỏi. khi kèm thêm dĩa rau lách, rau thơm, dấp , bạc để thêm vị cay nồng, hương thơm ngây ngất, sắc thắm tươi. kiểu ăn khác độc đáo hơn. Người ta cho đuông sống vào ngâm nước mắm nhất, làm chín tái đuông, lấy ra ăn sống kèm bánh đa rau sống như dạng hấpcác vùng.

Con Đuông vốn béo nguậy nên người đổi kiểu nấu như hấp xôi.Khi xôi chín, xới làm đuông chín quyện trong xôi, tạo thành một màu xôi óng mướt, dậy vị béo của loài ấu trùng. Miếng ăn đă thành món cung tiến thời Nguyễn.Trên Cửu đỉnh ngày nay đặtthế Miếu Hoàng cung Huế, c̣n lưu h́nh Đuông được khắc bên cạnh rau Sam, Tre, Lúa nướccủa đất nước ḿnh.

Để tửu khách bớt ngấy, trong mâm rượu đêm nay chủ mời khách thưởng thức thêm món lạ miền Nam. Đó món Cổ hủ dừa trộn chua ngọt.

Cũng thực phẩm quí như đuông, nhiều quốc gia trên thế giới đă ban luật cấm ăn cổ hủ dừa nhằm bảo vệ những rặng dừa ngăn sóng biển. Chỉ khi nào rặng dừa kém phát triển mới được chặt bỏ. Lúc ấy mới cổ hủ dừa để thưởng thức. Gọt cắt thành sợi bóp dầu giấm thành món nộm vị béo, ngọt, ḍn..tự nguyên liệu làm nhức tận chân răng. Khi hiếm con tôm con tép, cổ hủ dừa lại được nấu với bát canh rau hay làm nhân bánh xèo, bánh khoái tạo nên miếng ăn chỉ ai sốngxứ dừa hoặc đến xứ dừa duyên mới được ăn.

Tôi kẻ hữu duyên cùng ẩm thực độc đáo xứ Dừa nên chỉ một đêm bầu bạn với chiếc thuyền lênh đênh, đă được thưởng thức hai miếng ăn danh bất truyền để khi về quê mới thấm thía lời vàng ngọc của ông cha:

Miếng ngon nhớ lâu

cầu nhớ dai.

 

Hoàng Thị Như Huy

(Huế)