Có Một Mùa Ở Lại
M.H. Hoài Linh Phương
“Thưa Mẹ,
thưa Cha con mơ làm sỏi nhỏ
Trải
đường đưa quê hương đến
đỉnh b́nh yên “
Đốt những ngọn nến lung linh
Con soi bóng một ḿnh
Đă qua… những mùa Giáng Sinh đèn hoa
rực rỡ
Đă qua …những mùa Noel .. Calif. mưa
nhỏ
Chúng con bốn phương, tám hướng
bay về trong ṿng tay mẹ ấm áp,
đoàn viên
Con muốn đốt một ngọn
lửa thiêng
Theo chân người đi khuất
Mẹ ở phương trời xa có
biết…
Trong lẻ loi, cô quạnh riêng ḿnh vang
tiếng hát Silent Night
Có món quà vô giá nào hơn ḷng mẹ đong
đầy?
Đă hy sinh cho chúng con suốt một
chặng đời lận đận.
Có những Giáng Sinh đen…
Gom góp hết lương khô, mẹ nuôi
chồng – người chiến binh – bỗng thành
tử tù khi đoàn quân
miền Nam thất trận.
Trong ngục tối của đ̣n thù
Vẫn bừng bừng hào khí của
tiền nhân.
(Ư chí quật cường Trần Hưng
Đạo, Lê Lợi, Quang Trung….
Trần B́nh Trọng, Nguyễn Thái Học …
vẫn c̣n lưu danh thiên cổ)
Giang sơn ngả nghiêng, quê hương
buồn nhuộm đỏ
Khăn tang trắng ngợp trời theo
bước chân người viễn xứ lưu vong…
Nhưng vẫn thiết tha ôm đất
mẹ vào ḷng
Trên từng mùa cứu rỗi…
Rồi tất
cả sẽ phôi pha…
Nhưng có một mùa vẫn muôn đời
ở lại.
Trong kư ức êm đềm của gia
đ́nh, này Mẹ, này Cha
Giáng Sinh yêu thương
Của một miền Nam tư do mưa
nắng giao ḥa
Như Ba Mẹ đă đầm ấm bên
nhau ở một góc thiên đường xa vĩnh phúc…
Hồn sông núi hiển linh
Chờ
triệu cánh tay giơ cao hàng hàng lớp lớp
Tổ quốc gọi lên đường
Cho ngày mới Việt-Nam.
M.H.HOÀI LINH
PHƯƠNG
Washington D.C. mùa Noel 2016