V ĐI

Công Liêm

                                                            

gởi: phan như mai

 

 

 

 

phải đi thôi nhá

rèm trăng đă bên kia đồi

chờ đợi mần chi

ngoài kia sương gió thổi

áo mỏng manh bay

không đủ che đôi mắt răm thấm ướt

em . ngủ quên sau giờ giới nghiêm

yên cùng

để làm t́nh nhân hôn trăng một thuở

những điều không thể nói

chật ních trong tim

cả đời ai oán

em . dốc phai

. ngh́n trùng xa cách

gối chăn cùng mây nước

mùa đông rất nông nổi

tháng ngày hao ṃn  

ḷng người phôi pha thêm

bất chợt nhớ tết đầu năm nọ

mùa bấc xứ ḿnh cơm thơm gạo đỏ

bầy trâu ngu ngơ nghỉ việc một đôi ngày

tôi . nhai lại ngày tháng

. không em buồn theo con nước

gió ngáp đời phiêu du một dạo

mây phơi hồn lên nhánh sông trôi

đêm gào thét những khúc t́nh lăng mạn

ngày hoang mang cọ xát với trần gian

dưới trời bắc cực nghiêng nghiêng một nỗi sầu

gói trọn đời giữa băi tha ma không mộ chí

tôi . khóc phận tôi lên tấm thân nhược tiểu

để được trở về ngày tháng vẫn gieo neo

em . đuối mắt trong biển đời ngại

vất linh hồn tôi

về đi !

mai mốt ra răng . t́nh như đă

xin làm dấu thánh một đời qua . a men

 

a lị gia

 

ma ha ta

 

ka ma na

 

ta ./.

 

VƠ CÔNG LIÊM

(ca.ab.yyc. trăng tháng 12/2016)