Em Như
Cánh Hạc Bạt Ngàn
Trần Thiện Hiệp
Trần
thế này
bước em qua nhật nguyệt
Ta đắm say nhan sắc tự bao giờ
Chim
cùng lá
ngợi ca em trong gió
Với
rượu nồng ta lạc bước
vào mơ
Mây
chiều tím
vỡ trôi như bào
ảnh
Cánh
áo bay gờn gợn nước sông hồ
Ta thất lạc
đôi mắt sầu cung cấm
Tiếng
sáo buồn âm vọng tận
hư vô
Dấu
hài em
kiếm t́m
hoài chẳng thấy
Chắc lá
vàng rơi lấp lối cô thôn
Ta gọi thầm
trong sương
thu bàng bạc
Nhớ hàng mi xao xuyến cả linh hồn
Có cánh chim
đang ĺa
xa cổ tháp
Người ngẩn
ngơ hoài niệm sử tích thơ
Hoàng hạc xưa
bay về đâu biền biệt
Lầu hạc buồn trong sương khói chơ vơ
Trần Thiện
Hiệp
Bên hồ Tuyền Lâm