Quán Lưng Đèo

Nguyn Nam An

 

 

 

 

Em nói thùng sách , chừng đâu hơn hai mươi năm, anh giữ.

 

Nửa đêm thức dậy cầm vài cuốn, thấy lại tờ Bản Xứ. Lại thấy thêm tờ Bản Xứ số khác với những bài lục bát bốn câu. Thơ làm từ những năm bảy mấy, ngày mới rời trại tỵ nạn Indiantown Gap ra Buffalo rồi dần về miền tây Mỹ Quốc.

 

Cũng trong thùng sách em giữ, tôi thấy lại những tờ Nhân Văn, thuở nhận được báo mục trả lời thư tín của Thủy Tiên tôi luôn đọc trước rồi đến thơnếu . Lúc đó một lần chạy lên San Jose với thằng bạn, anhSổ Tay Thường Dântừ nhà in ra gặp hai đứa, nói với bạn tôicụng liền bạn tôi muốncụng ly qua điện thoạivới anh trước đó. Rồi gặp anhGóc Bể Bên Trời Hoàng, thằng bạn học Từ Đà Thành.

 

Đọc lại Nhân Văn số 18 tháng 9 năm 1983 thấy nhớ anh Lôi Tam. Nhân Văn đang phỏng vấn các nhà thơ, nhà văn, nhà báo trong đó Giao Chỉ, Trùng Dương, Tất Điều, Đ́nh, Nguyễn Mộng Giác, Nhật Giải,  Hạnh, Thái Hạp, Nguyễn Minh Hoàng, Phạm Mộc, Thanh Nam, Thần Báo Nhí, Nguyễn Tất Nhiên, Thúc Sinh, Cung Nhật Tân, Lôi Tam, Nhật Tiến, Bút Nhóm Ư Thức.

 

Thuở đó bài này tôi gởi em rồi gởi Nhân Văn. Thuở đó những ngày của năm 1983, thơ c̣n viết tay gởi ṭa báo qua bưu điện. Nhận báo, mừng lắm khi thấy bài nằm đó, trên trang báo. Vậy Nhân Vănvắngđă lâu. Cũng như Văn, Văn Học vài tạp chí khác.

 

Chép lại bài thơ trong một ngày làm biếng sau những ngày ngoài sa mạc.

 

Quán Lưng Đèo

 

Về đây quán vắng lưng đèo

Chân nương dấu ngựa, buồn theo đất trời

Về đây ngóng phố ḿnh tôi

Chiều rừng cúi thấp đất bùi ngùi dâng

Về đây dơi mắt thinh không

Thương nhau mới biết trời mênh mông trời

 

nguyễn nam an

 

Q U Y Ê N  B O O K - nna

http://nguyennaman.wordpress.com/

Góc nhỏ của An bằng hữu https://ci4.googleusercontent.com/proxy/CPn9jBic-nnqLG5BOuARLnwXcNd783kzYXWHDgzbkSjV8JSUDkImBzrGjHw_5YApr6RQktCzzHphB1XmSloxbA4=s0-d-e1-ft#http://l.yimg.com/a/i/mesg/tsmileys2/04.gif