Mắc Nợ Phù Sa
Nguyễn An B́nh
1- Mùa lũ
qua đây
Nước đổi
màu
Táy máy tay chân
Tuổi thơ
lặn ngụp trên đồng
Trưa trốn
ngủ
“Tháng bảy nước nhảy lên bờ”
Vốc từng
ngụm ngọt phù sa tê lưỡi
Sóng chênh chao vạt lúa xanh rờn
Cánh c̣ trắng chập chờn măi miết
Hàng đáy
giăng giăng
Đổ cá linh non tươi rói
Xuồng cui tṛng
trành tay
vói
Điên điển
vàng óng non tơ
Khói cơm
chiều thơm
lừng mẹ nấu
Canh chua lẩu mắm chuột đồng
Lũ hào phóng cá tôm
Niềm vui tràn lên ánh
mắt
Em tôi.
2- C̣n đâu những mùa nước nổi
Con nước son đi
biền biệt
Trốn phương
nào trong cánh đồng kư ức
Người tha hương cửa nhà trống hoắc
Hoàng hôn đỏ rực
Bấp bênh nỗi buồn
Vết Chân chim hằn ch́m khóe mắt
Ngửa bàn tay ngụm nước
phèn chát đắng
Lại thêm một mùa lũ cạn
Vật vờ
lau sậy
Đồng năn khô kiệt vàng ngọn đôi bờ
Sếu ơi sao không bay về
Ḷng người
nhớ thương xao xác
Vũ điệu
thanh b́nh trong ráng chiều
rực rỡ
Gió thắc
thỏm lo âu
Chợt thấy
ḷng ḿnh ray rức
Mắc nợ
phù sa.
Nguyễn
An B́nh