bỗng nhiên
vơ công liêm
bỗng nhiên
thấy ḿnh là hạt bụi
bay phất
phơ
giữa cơi
đời vô vị vô lai
chẳng c̣n
chi trên giăng dưới dế
ngoài vũng
tối âm u không lối thoát
mấy lần
chưa kịp ngáp
bỗng nhiên
thấy ḿnh là thi nhân
cầm ḷng
không đậu
hỏi ra
ḿnh vô tích
sự
vốn liếng
chẳng bao nhiêu
không chứng
từ để làm t́nh nhân
tủi thân
thất nghiệp
đội tay
đứng đường
lở ông
lở thằng
bỗng nhiên
thấy ḿnh là tu sĩ
mấy ai
cung dưỡng
mấy ai
bái lạy
tôi . khất thực . tôi
bữa no bữa
đói
lấy dăm
ba chữ độ thân qua ngày
cho quên
đi những ngày khốn đốn
trụy lạc
khắp nơi không ai chấp
chứa
bỗng nhiên
thấy ḿnh chết chưa chôn
ở cơi
đời vô hạn
hóa thân
con chó ghẻ
ngáp gió
nhằm ruồi
sủa chẳng
buồn nghe
tôi . lên án . tôi
suốt đời
vong thân vô gia cư
vô điạ táng
biến ḿnh
thằng điên thời đại giữa chốn bụi đời
không đèn
không đóm để hút một hơi cho đở nhớ
bỗng nhiên
thấy ḿnh là con qủi dạ xoa
một ḿnh
một bóng một điêu tàn
chẳng khóc
chẳng cười
chẳng hối tiếc
không nói
nên lời mà nói cũng
không nên thân
buộc ḷng
chạy giữa trời mưa giông hứng gió chướng
thà là
giọt mưa cô độc rụng xuống đời sướng hơn chơi
tôi . lưu đày . tôi
một
trời
phiêu
lăng ./.
Vơ Công
Liêm
(ca.ab.yyc. đầu
10/2016)